Bức thư ngắn, được v?ết vớ? nét chữ khá rõ ràng, ngôn ngữ ngây thơ và đô? chỗ còn sa? chính tả, nhưng đã thể h?ện tình yêu chân thành của cô bé vớ? ngườ? mẹ của mình kh?ến rất nh?ều ngườ? xúc động.
Trong thư cô bé v?ết: “Con gá? yêu của mẹ Mẹ ơ?, hôm nay là ngày s?nh nhật mẹ. Con chúc mẹ mạnh khỏe, x?nh gá? hạnh phúc. Mẹ ơ? con đã b?ết mẹ vất vả đã nuô? các chị ăn học lạ? phả? nuô? con nữa, con buồn lắm mẹ ạ. Lúc mẹ quát, mắng, chử? con lúc học lúc đó mẹ rất khản cổ đúng không mẹ. Con yêu mẹ thương mẹ vì mẹ đã nuô? chị em con suốt đờ?, khổ. Mẹ đ? chợ về mà con lạ? nh?ễu vớ? mẹ con thấy trong lòng mình thật quá đáng. Mẹ đ? chợ mệt, tanh, thố? bẩn thỉu. Mẹ thương yêu con đến thế con không thể trả ơn lạ? những ngày mẹ yêu thương con như thế này. Thô? con dừng bút đây. Con yêu mẹ”.
Đây là bức thư của của cô bé Nguyễn Bảo Ngọc (học s?nh trường T?ểu học Trần Phú, Uông Bí, Quảng N?nh) v?ết gử? mẹ nhân ngày s?nh nhật tháng 11/2012. Bảo Ngọc là em út trong g?a đình, cách chị cả 11 tuổ?. G?a đình em làm nghề bán cá, vì vậy, hàng ngày, bố mẹ Ngọc phả? bắt đầu làm v?ệc từ 1h sáng đến tố? mịt. Công v?ệc của bố mẹ em không chỉ vất vả, mà còn luôn phả? ở trong mô? trường ô nh?ễm vớ? mù? tanh, mù? cống rãnh ô uế.
Theo ch?a sẻ của Hả? Yến (chị cả Bảo Ngọc), còn nhỏ tuổ?, nhưng Ngọc cũng từng phả? g?úp đỡ bố mẹ và các chị kh? ngồ? trông hàng g?ữa trờ? mưa tầm tã. Dù h?ểu được nỗ? vất vả của bố mẹ, nhưng Bảo Ngọc ở nhà lạ? khá đanh đá, hay làm nũng thậm chí còn lườ? học kh?ến mẹ buồn. Vì vậy, cô bé đã quyết định v?ết bức thư này để x?n lỗ? mẹ.
Theo Tr? thức