Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Bố người yêu của Nguyễn Đức Nghĩa: "Thi hành án rồi à?"

(DS&PL) -

(ĐSPL)- Khi phóng viên báo Đời sống và Pháp luật đưa ra thông tin Nguyễn Đức Nghĩa đã bị đền tội bằng hình thức tiêm thuốc độc, ông Nguyễn Văn Ba lặng người đi một lát rồi hỏi lại: “Thi hành án rồi à?”.

(ĐSPL)- Khi phóng viên báo Đời sống và Pháp luật đưa ra thông tin Nguyễn Đức Nghĩa đã bị đền tội bằng hình thức tiêm thuốc độc, ông Nguyễn Văn Ba lặng người đi một lát rồi hỏi lại: “Thi hành án rồi à?”. 
Sáng 23/7, có mặt ở số nhà số 9/651 Minh Khai, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội từ rất sớm, song phải đến hơn 10h, chúng tôi mới gặp được ông Nguyễn Văn Ba, bố của nạn nhân Nguyễn Phương Linh- bị sát hại bởi hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa trong vụ án "xác không đầu" gây bàng hoàng dư luận cách đây 4 năm.
Trong dáng người gầy gò, khuôn mặt hốc hác, nước da xanh mướt, bước đi tập tễnh, ông Ba mới đi mổ chân về. Ông cho hay, gần đây, vì đã có tuổi nên khá nhiều bệnh phát sinh như xương khớp, đốt sống bị vôi hóa nên cứ trở trời là lại đau nhức, đi khám rồi thuốc uống nhưng không ăn thua. "Nhiều hôm vì thương nhớ con và bệnh tật khiến tôi thường xuyên mất ngủ", ông Ba cho hay.
Không biết trước mục đích cuộc gặp, ông Nguyễn Văn Ba hoàn toàn bất ngờ khi chúng tôi đưa ra thông tin: kẻ sát hại con ông, phạm nhân Nguyễn Đức Nghĩa đã bị thi hành án tử hình bằng hình thức tiêm thuốc độc. Nghe vậy, ông lặng người đi một lát, khẽ hỏi lại: “Thi hành án rồi à?”.
Nguyễn Đức Nghĩa tại phiên tòa phúc thẩm.
Là một người từng công tác trong ngành công an, có thâm niên trong công tác điều tra tội phạm hình sự ở Công an quận Hoàn Kiếm, trong ông đã hình thành một “trái tim thép”. Nhưng có lẽ sự việc xảy ra cách đây gần 4 năm đến hôm nay nhắc lại vẫn làm ông bàng hoàng pha lẫn nghẹn ngào bởi sự ra đi quá đột ngột của con gái. Đến giờ ông vẫn chưa hình dung được tội ác của Nguyễn Đức Nghĩa lại tày trời đến vậy.
Nuốt sự căm phẫn vào trong lòng, ông chậm rãi: “Đến giờ phút này điều quan trọng nhất với tôi là tình người, tất cả đã được pháp luật phân minh, có hận thù thì đâu được gì. Con tôi không thể quay về đoàn tụ cùng gia đình được nữa… ”
Ông Ba cay đắng nói: “Cái gì thì cái, trong cuộc sống ai cũng không thể tránh khỏi cái sai, quan trọng là cái sai đó như thế nào? Sai không nằm trong mục đích, tính toán là cái sai có thể tha thứ, còn cái sai được tính toán mưu cầu chiếm đoạt tài sản của người khác rồi sát hại người khác một cách dã man như vậy thì toàn xã hội không ai có thể chấp nhận được. Việc pháp luật thực thi như vậy thì sẽ bớt gánh nặng cho nhà nước, những người quản trại”.
Ông cho hay, bất cứ lúc nào gia đình ông cũng nhận được những lời động viên, chia sẻ, sự đồng cảm của họ hàng, bạn bè và cả dư luận xã hội. Thế nhưng, trong sâu thẳm tâm can của ông, nỗi đau đó có lẽ không bao giờ nguôi ngoai.
Ông Ba tâm sự, sau khi vụ việc đau lòng xảy ra, sức khỏe của ông yếu đi nhiều và đã cố gắng lắm nhưng cho đến tận bây giờ, ông chưa bao giờ thấy thanh thản hay được yên giấc. Ông phải vượt lên tất cả để làm trụ cột gia đình, để động viên vợ, con. Kể từ khi sự việc xảy ra, vợ ông suy sụp tinh thần ghê gớm, liên tục bị ốm đau, bệnh tật. Nhưng cuộc sống không quá bất công, đã ban cho vợ chồng ông một niềm hạnh phúc và tự hào về người con trai ngoan, học giỏi, hiện nay đang là sinh viên năm cuối trong một trường thuộc lực lượng vũ trang.
“Tôi chỉ trách sao xã hội lại có người ác độc đến thế, giá như con người đó chỉ cướp đi số tài sản mà không lấy đi mạng sống của con tôi thì gia đình tôi được hạnh phúc nhường nào? Cho đến thời điểm hiện nay hai phiên tòa đã tuyên, bị cáo và người thân phải khắc phục hậu quả, đền bù cho gia đình nhà tôi số tiền 113 triệu đồng. Nhưng họ đã thực hiện gì đâu, gia đình tôi cũng chưa có một lần nào trong gần 4 năm nay ý kiến về việc đó. Qua đó cũng có thể hiểu gia đình tôi cần gì đúng không anh? Điều quan trọng nhất gia đình tôi muốn là pháp luật phải được thực thi, trả lại công bằng cho những người chịu thiệt thòi, vậy thôi”, ông Ba ngậm ngùi nói.

Năm 2006, khi bắt đầu vào một trường đại học danh tiếng Hà Nội, Nghĩa quen cô bạn cùng lớp Nguyễn Phương Linh. Hai người chia tay sau một năm và Nghĩa trở thành người yêu của Hoàng Thị Yến (24 tuổi).

Ngày 23/4 đến 5/5/2010, Yến cùng bà nội về quê ở Quảng Ninh nên giao căn hộ tầng 11 chung cư ở Yên Hòa, quận Cầu Giấy, nhờ Nghĩa trông giúp. Những ngày ở đây, Nghĩa liên lạc với chị Linh và rủ đến.

Tối 4/5/2010, khi Linh đang chải đầu chuẩn bị về thì Nghĩa cầm dao giấu sẵn trên giá sách đâm mạnh vào sau lưng khiến nạn nhân chết tại chỗ. Hung thủ cắt rời phần đầu, chặt hết 10 đầu ngón tay rồi quấn xác vào chăn đem giấu ở sân thượng của tòa nhà. Để tránh camera ghi hình, hắn đi theo mép phải hành lang, lau dọn vết máu chảy.

Sáng hôm sau, Nghĩa đem máy tính xách tay, xe máy của nạn nhân cầm cố tại các hiệu cầm đồ. Chiều cùng ngày, sát thủ mang phần thi thể còn lại và quần áo của nạn nhân vứt ở sông Cấm, cách Hà Nội 200 km.

Sau hai lần bị tuyên tử hình, Nghĩa viết đơn xin ân xá gửi Chủ tịch nước. Tuy nhiên, đơn của Nghĩa đã bị khước từ.

Tin nổi bật