Có vụ án những giết người không chỉ để lại nỗi đau cho gia đình nạn nhân, mà còn khắc sâu bài học về sự phức tạp và tăm tối trong lòng người. Vụ án giết người, đem bỏ vào bao bố rồi dìm dưới chân cầu Đò Xu là một trong những vụ án mà cán bộ Công an TP. Đà Nẵng vẫn nhắc đến suốt nhiều năm, không chỉ để cảnh giác trước sự hung ác mà còn để rút ra những kinh nghiệm quý giá trong công tác phòng, chống tội phạm.
Sự tàn nhẫn trong vụ án là lời nhắc nhở về mặt tối của con người, nhưng đồng thời cũng tôn vinh tinh thần quả cảm, mưu trí của lực lượng điều tra. Những cán bộ, chiến sĩ đã không ngừng nỗ lực, với tâm huyết và ý chí kiên cường, để đưa sự thật ra ánh sáng, mang lại công lý.
Vụ án không chỉ là bài học về pháp lý mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của sự nhân ái và tầm quan trọng của việc giữ gìn đạo đức và lương tâm trong cuộc sống hàng ngày.
Bí ẩn từ hạt lúa nảy mầm
Vào một buổi chiều muộn mùa hè năm 1987, những người đánh cá trên sông Cổ Cò (quận Cẩm Lệ, Đà Nẵng) bỗng ngửi thấy mùi hôi thối nồng nặc. Ban đầu, do khu vực này dày đặc ao rau muống, nhiều người nghĩ rằng ai đó vô ý vứt xác động vật chết. Tuy nhiên, khi lần theo mùi khó chịu đến gần chân cầu Đò Xu, các ngư dân phát hiện một bao tải trôi dập dềnh trên mặt nước. Khi mở bao, họ hoảng sợ nhận ra bên trong là một thi thể đang phân hủy.
Cầu Đò Xu nơi người dân quen gọi cầu Lại Thị Sự, nạn nhân bị giấu xác vào bao bố dìm dưới chân cầu. Ảnh: Pháp luật Việt Nam
Nạn nhân được xác định là một phụ nữ khoảng trên 50 tuổi, bị bỏ vào bao tải và cột cùng một tảng đá lớn nhằm dìm xuống đáy sông. Thi thể đã phân hủy nghiêm trọng và không có giấy tờ tùy thân.
Thông tin về việc phát hiện xác chết bị dìm dưới cầu nhanh chóng lan truyền, thu hút đông đảo người dân đến hiện trường, kèm theo những lời đồn thổi huyền bí. Cảnh sát nhận định đây là một vụ án mạng phức tạp và cần phải phá án nhanh chóng để khôi phục trật tự.
Khi chưa có sự hỗ trợ của công nghệ cao như hiện nay, các điều tra viên phải chạy đua với thời gian, kỹ lưỡng xem xét từng chi tiết nhỏ nhất trên thi thể đã phân hủy.
Một manh mối quan trọng xuất hiện: bên trong bao tải có một hạt lúa đã nảy mầm. Điều này cho thấy nạn nhân có thể liên quan đến việc buôn bán lúa gạo, hoặc ít nhất có mối quan hệ với những người trong ngành này.
Qua việc rà soát những người làm nghề lúa gạo, cảnh sát phát hiện bà Lại Thị S. (53 tuổi, cư trú tại quận Hải Châu) đã mất tích nhiều ngày. Người thân được mời đến để nhận diện và xác định chính xác thi thể là bà S..
Dù đã xác định danh tính nạn nhân, việc tìm ra kẻ tình nghi không hề dễ dàng. Bà S. có quan hệ rộng rãi trong kinh doanh và tiếp xúc với rất nhiều người mỗi ngày. Do bà có khối tài sản lớn, cảnh sát đưa ra giả thuyết đây là một vụ giết người cướp của.
Hàng trăm đối tượng tình nghi tại Quảng Nam - Đà Nẵng đã bị triệu tập để sàng lọc, nhưng không có manh mối nào nổi bật.
Manh mối từ vết lõm bí ẩn hé lộ sự thật kinh hoàng
Tại thời điểm lúc bấy giờ, trung úy Nguyễn Đức Hòa và Trung úy Đặng Ngọc Tiến được giao nhiệm vụ lên kế hoạch điều tra, sàng lọc các mối quan hệ và hiềm nghi xung quanh nạn nhân, trong đó có cả mối quan hệ giữa nạn nhân và người lái xe.
Một nhóm điều tra viên được cử đi tìm hiểu mối quan hệ giữa nạn nhân với người tài xế Nguyễn Văn Chương (47 tuổi) và bà Trương Thị Hoa (45 tuổi, vợ ông Chương).
Khi theo dõi quanh nhà tài xế, các trinh sát phát hiện một chi tiết quan trọng: tại một mảnh đất dưới máng xối nhà bà Hoa, có một vết lõm hằn hình khối đá tròn. Họ nghi ngờ đây có thể là khối đá đã được dùng để buộc xác nạn nhân rồi ném xuống sông.
Chỉ sau một giờ đấu trí, bà Hoa thừa nhận tội. Bà khai rằng do phát hiện chồng mình ngoại tình với nạn nhân, bà đã giết tình địch trong cơn ghen tuông và phi tang xác.
Mặc dù động cơ gây án đã được làm rõ, các trinh sát nhận định bà Hoa không thể hành động một mình trong vụ án tàn nhẫn này. Kẻ đứng sau vụ án phải là người chuyên nghiệp và rất liều lĩnh.
Vụ án ngày càng trở nên phức tạp. Thiếu tá Hùng chỉ đạo lực lượng tiếp tục rà soát các mối quan hệ và đối tượng khả nghi. Sau nhiều ngày làm việc căng thẳng, manh mối của chuyên án dần hé lộ. Con gái ông Chương tên Lan mới quen một người bạn tên Trang, là người yêu của một đối tượng tên Bắc. Bắc thuộc nhóm với Tâm, tên cầm đầu "băng Cột Cờ" nổi tiếng thời đó, chuyên ăn chơi, gây rối và bạo hành. Sự thân thiết giữa Lan và nhóm này là chi tiết không thể bỏ qua trong quá trình điều tra.
Xoay quanh mối quan hệ giữa Lan và những người bạn có tiền án tiền sự, sau quá trình điều tra thêm, CQĐT có đủ bằng chứng để kết luận Lan, Bắc và Tâm có liên quan đến vụ án.
Theo thông tin trinh sát thu thập, Bắc và Tâm có dấu hiệu bỏ trốn. Lực lượng chức năng nhanh chóng triển khai kế hoạch truy bắt. Khi Tâm chuẩn bị hành lý và ra đường Quang Trung để tẩu thoát, thì bị bắt giữ. Bắc cũng bị bắt khi vừa tới bến xe để vào Nam lẩn trốn. Tuy nhiên, khi bị giam giữ, cả Bắc và Tâm chỉ thừa nhận các tội danh về gây rối và hành hung, chứ không nhận tội liên quan đến vụ án giết người.
Kế hoạch tàn nhẫn của mẹ con bà Hoa và băng nhóm Cột Cờ
Về phần Lan, khi bị đưa vào trại, người này vẫn giữ im lặng, không chịu khai báo. Thiếu tá Hùng đã áp dụng các biện pháp tác động tâm lý, khiến Lan không kìm được nước mắt và quyết định thú nhận toàn bộ hành vi tội ác của mẹ con cô và các đối tượng liên quan.
Bố Lan, ông Chương, là tài xế thường xuyên chở lúa gạo cho bà S... Bà Hoa cũng có mối quan hệ làm ăn với bà S., khiến hai gia đình trở nên thân thiết. Tuy nhiên, sau một thời gian, ông Chương nảy sinh tình cảm với bà S., và điều này dần dần đến tai bà Hoa. Dù đã nhiều lần khuyên ngăn, ông Chung vẫn không thay đổi. Nhìn thấy mẹ buồn phiền vì chuyện của bố, Lan càng thương mẹ bao nhiêu thì càng tức giận bố bấy nhiêu.
Khi mọi chuyện trở nên không thể chịu đựng được nữa, bà Hoa tâm sự với Lan về việc phải tìm cách ngăn chặn bà S. để ông Chương quay trở về với gia đình. Lan rất thương mẹ nhưng không biết phải làm gì. Trong lúc buồn chán, Lan thường chơi với nhóm bạn trong “băng Cột Cờ” để giải tỏa tâm trạng. Một lần, Lan đem câu chuyện của gia đình kể với nhóm bạn. Bắc và Tâm, với bản tính giang hồ, liền đề nghị giúp mẹ con Lan "giải quyết" bà S.. Một kế hoạch được vạch ra.
Tối hôm đó, khi ông Chương vắng nhà, bà Hoa gọi bà Sự đến chơi với lý do thanh toán tiền hàng đã mua. Không chút nghi ngờ, bà Sự đến nhà người phụ nữ này. Trong lúc hai người đang nói chuyện, Bắc và Tâm phục sẵn ở phía sau, dùng dây siết cổ bà Sự. Bà Sự, tuổi ngoài 50, yếu đuối không thể chống lại hai thanh niên khỏe mạnh. Để tránh bị phát hiện, các đối tượng quyết định bỏ bà Sự vào bao bố, buộc chặt lại rồi dùng khối gạch trên cổng nhà bà Hoa cột vào thi thể. Sau đó, chúng chở bao bố đến cầu Đò Xu và vứt xuống dưới chân cầu.
Chúng tin rằng với khối gạch nặng trĩu, xác của bà S. sẽ chìm xuống và vụ việc sẽ mãi mãi bị lãng quên. Nhưng cuối cùng, những kẻ thủ ác đã phải trả giá cho tội ác tàn nhẫn mà chúng gây ra.
Vào cuối năm 1987, vụ án được đưa ra xét xử công khai tại phường Hòa Cường, quận Hải Châu. Những kẻ thủ ác đều phải chịu sự trừng phạt cho tội lỗi đã gây ra. Tuy nhiên, do các đối tượng đều là vị thành niên, mức án dành cho họ chỉ từ 10 đến 15 năm tù.
Hiện nay, Nam, Tâm và Lan đã mãn hạn tù, trở về địa phương và sống như những công dân lương thiện. Riêng phạm nhân Trương Thị Hoa, do tuổi cao, cộng với nỗi buồn chuyện gia đình, đã mắc bệnh và qua đời khi đang thụ án tại trại giam Bình Điền (Thừa Thiên - Huế). Còn về phần ông Chương, người đàn ông gián tiếp gây ra cái chết cho hai người phụ nữ, có lẽ bản án lương tâm sẽ mãi mãi đeo bám ông cho đến hết đời.