Tử Cấm Thành được biết đến là nơi bàn việc chính sự của các vị vua và quần thần của mình. Đây cũng là nơi ở của hoàng đế cùng dàn hậu cung của mình, ngoài ra còn có thái giám, cung nữ là những người phục vụ của họ.
Ngày nay, Tử Cấm Thành đã trở thành một trong những kỳ quan nổi tiếng của thế giới, nơi chứa đựng hàng ngàn năm lịch sử và vô số điều bí ẩn đang chờ đợi sự khám phá của hậu thế.
Tử Cấm Thành có vô số điều bí ẩn khiến hậu thế tò mò.
Tử Cấm Thành, còn được gọi là Cố Cung, nằm ở trung tâm của Bắc Kinh, thủ đô của Trung Quốc. Nó tọa lạc tại khu vực phía Bắc của quảng trường Thiên An Môn và được đánh giá là một trong những công trình có quy mô hoành tráng nhất trên thế giới. Vì vậy, nhiều người khi đến Trung Quốc muốn có cơ hội thăm quan nơi này.
Tạo ra trên cơ sở truyền thuyết "Tử vi tiên", Tử Cấm Thành là nơi được coi là chỗ ở của Ngọc Hoàng cùng các thần tiên. Tại đây, Hoàng đế được gọi là thiên tử, và Tử Vi Cung mới đủ uy nghiêm để đón tiếp ông và các thần tiên.
Công trình này đã mất 15 năm để hoàn thành, từ năm 1406 đến 1420, với sự đóng góp của khoảng 1 triệu công nhân. Tử Cấm Thành đã trải qua hơn 600 năm lịch sử kể từ ngày khởi công.
Được biết, việc xây dựng Tử Cấm Thành bắt đầu dưới thời Minh Thành Tổ - Chu Đệ, người là con của hoàng đế Chu Nguyên Chương. Chu Đệ nổi tiếng với tài năng và lãnh đạo xuất chúng. Ông cướp ngôi vua của cháu mình là Doãn Văn để trở thành hoàng đế. Ông muốn xây dựng một cung điện vô cùng tráng lệ để củng cố quyền lực của mình và để lại một di sản vĩ đại cho hậu thế. Việc xây dựng này phải đạt đẳng cấp khiến người sau phải kính trọng và ngưỡng mộ.
Tử Cấm Thành do Minh Thành Tổ - Chu Đệ xây dựng vào năm 1406.
Tử Cấm Thành có diện tích rộng lớn là 720.000 m2, đây cũng là nơi cư trú của hoàng đế và hậu cung, bao gồm tới 800 cung điện và 999.999 phòng ngủ.
Tuy nhiên, nhiều người không khỏi tò mò vì sao nơi ở của hoàng đế lại có tên gọi là "Tử Cấm Thành".
Theo quan điểm của các chuyên gia, các vị hoàng đế Trung Quốc xưa luôn tự nhận mình là thiên tử, tức là những người được coi là con trời trên trái đất. Điều này ám chỉ quyền lực tối cao và quyền sống còn nằm trong tay của họ, có khả năng thay đổi vận mệnh quốc gia như long trời đổi cảnh.
Tử Cấm Thành được cho là nơi ở của Thiên tử, nghĩa là con của trời.
Các vị vua thời xưa tin rằng cung điện của mình là bản sao của thiên cung, nơi mà Ngọc hoàng và các thần sống. Xuất phát từ niềm tin này, cung điện của hoàng đế trở thành một nơi linh thiêng, không dành cho người dân thông thường để bước chân vào. Đó chính là lý do Tử Cấm Thành được xây dựng.
Bắt nguồn từ vị thế của vua là con trời, nơi cư trú của bậc đế vương được gọi là "Tử". Cuối cùng, "Cấm Thành" mang ý nghĩa là khu vực không được phép vào đối với người dân thông thường.
Thực sự, suốt hàng trăm năm lịch sử, Tử Cấm Thành là nơi ở của các vị vua chúa thời nhà Minh và Thanh cùng với hậu cung, bao gồm phi tử và con cháu hoàng gia.
Quan lại đại thần cũng bị hạn chế truy cập vào Tử Cấm Thành, chỉ được phép vào một số địa điểm nhất định trong khu vực này.
Phương Linh (T/h)