Ha? mó nước kỳ lạ của dòng họ Đ?nh nằm ngay dướ? chân rừng Quốc Phương thuộc địa phận xóm 2 Thành Trung, xã Thành Yên, huyện Thạch Thành (Thanh Hóa). Xung quanh nó lạ? là một câu chuyện bí ẩn mang màu sắc l?êu tra? đến rợn ngườ?.
Chuyện rằng ngày trước một cô gá? xứ Mường x?nh đẹp bị vua thủy tề bắt làm vợ, sau một thờ? g?an ngườ? con gá? ấy bất ngờ quay về chịu tang mẹ... Sau đó, ngườ? con gá? này báo mộng cho hậu duệ dòng họ Đ?nh về bà? thuốc há? lá cây trong rừng chữa bệnh nan y. Cũng kỳ lạ là bà? thuốc này chỉ truyền nghề lạ? cho con dâu cả.
Truyền tích ha? mó nước thần
Ha? mó nước này nằm ngay dướ? chân nú? thuộc vùng đệm của rừng Cúc Phương, xung quanh là đồng ruộng rộng lớn. Sở dĩ ngườ? dân ở đây gọ? vớ? cá? tên ha? mó nước thần vì cứ vào những dịp tháng tư, tháng năm nước ở dướ? lòng đất tự nh?ên đùn lên ngập hết cả cánh đồng đang trồng ngô, trồng sắn xung quanh. Mặc dù mó nước nằm chơ vơ g?ữa cánh đồng nhưng nước lúc nào cũng trong veo, mát lịm. Ngườ? dân cũng chỉ dám đứng ở xa nhìn chứ không a? dám tắm hoặc lộ? xuống khu vực gần đó.
Nhắc đến ha? mó nước này, cụ Đ?nh Đức Huê (76 tuổ?), tộc trưởng trong dòng họ Đ?nh bảo: “Ha? mó nước này th?êng lắm, dòng họ đ?nh chú tô? đã lập m?ếu thờ từ ngàn năm nay vì nó còn gắn vớ? một câu chuyện có thật”.
Ông Đ?nh Đức Huê kể chuyện vớ? PV.
Cụ Huê lạ? bảo: “Cũng vừa mớ? năm ngoá? đây thô?, anh Đ?nh Văn Thờ?, ngườ? trong làng đã lấy trộm một cây sanh to ở cạnh m?ếu bán. Sau kh? bán cây sanh đó được và? hôm thì anh Thờ? đột nh?ên chết mà không rõ căn nguyên bệnh tật. Dòng họ cho rằng vì anh Thờ? hám lợ? nên mớ? bị bà quở chết. Và từ cá? chết ấy sự l?nh th?êng của ngô? m?ếu càng trở nên đáng sợ hơn”.
Cụ Huê vốn là thương b?nh, tay trá? bị cụt nhưng đầu óc vẫn rất m?nh mẫn và trí nhớ tốt. Rít hơ? thuốc lào, cụ chậm rã? kể: Theo lờ? các cụ thế hệ trước, dòng tộc nhà tô? là ngườ? Mường từ Hòa Bình d? chuyển xuống dướ? này để kha? hoang mở rộng đất đa?. Làng bản bấy g?ờ là các ngô? nhà sàn nằm san sát dướ? chân nú? rừng Cúc Phương bây g?ờ. Dòng họ dựng một ngô? nhà sàn nằm gần ngay ha? mó nước. Lúc ấy trong nhà có một cô con gá? út tên là Đ?nh Thị K?m rất đẹp, tra? trong bản a? cũng yêu thầm trộm nhớ và muốn lấy cô làm vợ.
Thế rồ? vào một buổ? sáng t?nh sương, cô gá? trẻ ấy ngồ? dệt vả? trên sàn nhà, thế nhưng ch?ếc tho? dệt vả? đưa đ? đưa lạ? một lúc bỗng nh?ên tuột tay rơ? xuống gầm sàn. Cô K?m bước theo bậc thang xuống dướ? gầm nhà để nhặt lên, bất ngờ một con gà trống trắng ở đâu chạy tớ? tha ch?ếc tho? dệt vả? cùng cuộn chỉ trắng chạy thẳng về hướng ha? mó nước. Thấy vậy cô cứ thế rượt theo con gà. Đến nơ?, trờ? bỗng tố? sầm lạ?, một cơn cuồng phong ở đâu ập tớ? cuốn hút cô gá? xuống mó nước thần b?ệt tích.
Cụ Huê kể t?ếp: “G?a đình lúc ấy cứ nghĩ con gá? bỏ nhà ra đ?, cũng có ngườ? cho rằng cô gá? ra mó nước tắm nên bị hút xuống dướ?. Ngườ? mẹ đau đớn nên hàng ngày ra mó nước khóc lóc gọ? con về. Bà mẹ khóc than cạn cả nước mắt mà vẫn không thấy tung tích con ở đâu, về sau bà s?nh bệnh ốm nằm l?ệt g?ường rồ? cũng qua đờ? trong năm ấy”.
Ha? mó nước cùng m?ếu thờ mà truyền thuyết bà K?m đã bị hút xuống.
Thế nhưng đúng cá? hôm bà mẹ qua đờ?, đột nh?ên sấm sét, mây đen ở đâu bay về vây kín làng, ha? mó nước lạ kỳ bỗng nh?ên phóng nước bắn lên trờ? tạo thành một cơn cuồng phong, nước ngập hết cả cánh đồng. Đến tố? hôm ấy cô K?m cùng một chàng tra? tuấn tú bỗng dưng quay về chịu tang mẹ. Thế nhưng cả ha? ngườ? vừa bước chân vào sàn nhà thì chàng tra? ấy lập tức b?ến thành một con rồng bò đến cỗ quan tà?, nước mắt rồng cứ thế rỉ ra chảy xuống sàn nhà. Đến sáng hôm sau thì con rồng k?a b?ến mất và dòng nước cũng lắng hẳn.
G?a đình thấy cô gá? trở về nên trong dòng họ a? cũng mừng. Được đúng một tuần từ kh? con gá? quay về chịu tang mẹ, bỗng nh?ên sóng g?ó bão bùng ở đâu lạ? ập tớ? lần nữa bắt cô gá? đ?.
B?ết được sự l?nh th?êng của ha? mó nước, về sau dòng họ Đ?nh dựng một ngô? m?ếu án ngữ ngay cạnh. Hàng năm cứ vào dịp lễ tết, mùng một hoặc ngày rằm là dòng họ lạ? ra đó cúng bá?, đánh chuông gọ? cô gá? h?ện về... Ông Huê cũng cho hay: “Theo thông lệ cứ vào ngày mùng một đầu tháng 4 hàng năm kh? dòng nước mớ? ở mó đùn lên là cả dòng họ lạ? tụ tập ra m?ếu làm g?ỗ cho bà K?m”.
Theo lờ? bà Đ?nh Thị L?ên (76 tuổ?) vợ ông Huê kể: “Cứ đến mùa tháng tư, tháng năm, nước ở ha? mó lạ? đùn lên, các loạ? cá cứ hàng đàn theo dòng nước lộ? vào ruộng, ngườ? dân thấy vậy l?ền bắt về ăn. Họ tâm n?ệm kh? ăn cá này vào thì sẽ gặp may mắn, làm ăn sẽ khấm khá. Vì họ cho rằng vua thủy tề bắt cô K?m làm vợ nên những con cá ấy chính là vật của vua ban cho để tỏ lòng thành cùng dân làng”.
Ông Đ?nh Văn Mão, Trưởng thôn kể lạ? câu chuyện ha? mó nước của dòng họ Đ?nh.
Và bà? thuốc chỉ truyền cho con dâu cả
Một đ?ều kỳ lạ? xảy ra trong dòng họ Đ?nh nổ? t?ếng vớ? bà? thuốc nam chữa bệnh nhưng chỉ có con dâu cả bốc thuốc mớ? khỏ?. Theo như ông Huê nó?: “Kể từ kh? bà K?m bị vua thủy tề bắt xuống mó nước làm vợ. Trong một đêm nằm ngủ, cô con dâu cả trong dòng họ mơ thấy bà K?m trở về báo mộng mách phương pháp để há? các lá thuốc trong rừng chữa bệnh nan y. Và từ ấy cho đến bây g?ờ, tô? cũng không nhớ nổ? là dòng họ Đ?nh trả? qua bao nh?êu đờ? con dâu cả làm nghề thuốc đông y chữa bệnh”. Đến nay con dâu cả của g?a đình ông Huê đang kế thừa bà? thuốc của mẹ chồng.
Những bà? thuốc đông y được truyền lạ? là những loạ? cây thuốc quý phả? há? tận trên nú? đá trong rừng Cúc Phương. Những cây thuốc này được con dâu ông Huê mang về thá? nhỏ phơ? khô, rồ? ch?a ra từng loạ? để chữa nh?ều chứng bệnh khác nhau. Bà L?ên bảo: “Trong dòng họ Đ?nh không phả? cô con dâu nào cũng làm được thầy thuốc, mà chỉ truyền lạ? cho con dâu cả, nếu truyền không đúng ngườ? thì ngườ? ấy sẽ bị ốm đau. Tô? về làm vợ ông Huê đã mấy chục năm rồ?, vì tuổ? g?à nên g?ờ tô? lạ? truyền sang cho con dâu cả”.
Theo lờ? bà L?ên, phương pháp chữa bệnh bằng thuốc nam của g?a tộc có thể chữa được 18 thứ bệnh. Bà? thuốc chữa khỏ? cho nh?ều ngườ? nhất là: Bệnh đau dạ dày, bệnh trĩ, bệnh gan...
H?ện tạ?, trong nhà ông Huê có ha? bát hương, một là thờ r?êng bà K?m, bát hương còn lạ? là thờ tổ t?ên. Mỗ? lần đ? chữa bệnh, cô con dâu đều phả? thắp nhang cầu khấn để bà K?m ở dướ? mó b?ết để “phù hộ độ trì” cho ngườ? bệnh nhanh khỏ?.
Để tìm h?ểu thêm về những câu chuyện l?êu tra? về ha? mó nước này, chúng tô? đã tìm đến nhà trưởng thôn Đ?nh Văn Mão. Ông Mão cho b?ết: “Xóm 2 Thành Trung là một vùng đất th?êng của xã. Sự l?nh th?êng của mó nước trước đây đã hút mất bà K?m. Tuy tô? cũng chỉ nghe các cụ kể lạ? nhưng a? cũng bảo là có thật. Vì thế đến bây g?ờ, dòng họ Đ?nh hàng năm cứ đến mùng một ngày rằm là lạ? ra m?ếu thắp nhang cầu khấn. Còn về những bà? thuốc đông y g?a truyền thì bao đờ? nay dòng họ đó chỉ có dâu cả mớ? bốc thuốc chữa khỏ? bệnh được”.
Bà? thuốc g?a truyền là có thật Ông Trương Văn Gương, Chủ tịch UBND xã Thành Yên cho rằng: “Truyền thuyết ly kỳ về bà K?m ở trong dòng họ Đ?nh bị hút xuống là có thật vì ở cạnh m?ếu vẫn còn ha? cá? mó nước. Có rất nh?ều câu chuyện ma mị xung quanh nó nhưng tô? nghĩ qua nh?ều đờ? truyền lạ? nên có phần thêu dệt thêm. Còn những bà? thuốc đông y g?a truyền của dòng họ Đ?nh thì đã chữa bệnh được cho rất nh?ều ngườ?. H?ện cô Đ?nh Thị Uyên, con dâu cả của cụ Huê đang là Chủ tịch hộ? Đông y xã Thành Yên”. |
Theo Ngườ? Đưa T?n