Tiền Phong đưa tin, bệnh nhi N. nhập viện trong tình trạng chảy máu nhiều vì đầu lưỡi bị cắn sâu và gần như rời khỏi nền lưỡi. Gia đình cho biết N. có tiền sử rối loạn Tics, thường xuyên xuất hiện các cử động bất thường không kiểm soát được.
Ngay sau khi vào viện, em được các bác sĩ tiến hành an thần, cắt lọc và khâu nối vết thương, sau đó chuyển đến khoa Nội thần kinh để tiếp tục điều trị. Trong thời gian nằm viện, bé được dùng kháng sinh, hỗ trợ dinh dưỡng, can thiệp tâm lý giúp ổn định sức khỏe trước khi xuất viện.
Theo các chuyên gia, không ít phụ huynh nhầm lẫn Tics với thói quen, hoặc nghĩ trẻ giả vờ để gây chú ý. Việc la mắng, trách phạt chỉ khiến tình trạng thêm nặng nề. Ảnh minh hoạ.
Theo BS-CK2 Phạm Hải Uyên – Phó khoa Thần kinh, Bệnh viện Nhi Đồng 2, rối loạn Tics chiếm khoảng 50% trong nhóm rối loạn vận động ở trẻ em. Đây là một trong những bệnh lý thường gặp tại phòng khám ngoại trú, nhưng một số ít trẻ phải nhập viện vì chấn thương, rối loạn cảm xúc – hành vi nặng, thậm chí có ý định tự tử.
“Rối loạn Tics tuy không đe dọa trực tiếp đến tính mạng nhưng ảnh hưởng đáng kể đến sinh hoạt, học tập và tâm lý của trẻ. Nếu không được phát hiện và can thiệp kịp thời, trẻ có thể gặp nhiều hệ lụy cả về thể chất lẫn tinh thần” - BS Uyên nhấn mạnh.
Theo các chuyên gia, không ít phụ huynh nhầm lẫn Tics với thói quen, hoặc nghĩ trẻ giả vờ để gây chú ý. Việc la mắng, trách phạt chỉ khiến tình trạng thêm nặng nề.
Phụ huynh cần quan sát kỹ các hành vi lặp đi lặp lại không rõ nguyên nhân, đặc biệt khi kéo dài trên 4 tuần. Nếu có nghi ngờ, nên đưa trẻ đến khám tại bác sĩ chuyên khoa thần kinh nhi hoặc tâm lý nhi khoa để được chẩn đoán chính xác.
Điều trị Tics tùy thuộc vào mức độ và ảnh hưởng đến đời sống. Với trường hợp nhẹ, chỉ cần hỗ trợ tâm lý, hướng dẫn phụ huynh cách đồng hành và tạo môi trường ít căng thẳng cho trẻ. Khi Tics gây chấn thương, rối loạn hành vi - cảm xúc nặng, bác sĩ sẽ cân nhắc dùng thuốc và can thiệp chuyên sâu.
Trẻ bị rối loạn Tics cần cha mẹ đồng hành đúng cách
“Quan trọng nhất là thái độ của gia đình và thầy cô. Trẻ cần sự thấu hiểu, động viên chứ không phải áp lực hay kỳ thị. Khi được đồng hành đúng cách, nhiều trường hợp Tics giảm dần theo tuổi và không để lại biến chứng lâu dài”, bác sĩ Uyên chia sẻ trên Tuổi Trẻ.
Rối loạn Tics tuy không phổ biến bằng các bệnh lý hô hấp hay tiêu hóa ở trẻ, nhưng ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển tinh thần và chất lượng cuộc sống. Vì vậy việc phát hiện sớm, tránh gán ghép “xấu tính” cho con và chủ động can thiệp y tế khi cần thiết sẽ giúp trẻ có cơ hội lớn lên khỏe mạnh, tự tin hơn trong học tập và giao tiếp.
Dấu hiệu nhận biết Tics
Bác sĩ Uyên cho biết, rối loạn Tics thường khởi phát ở nhóm từ 4 đến 8 tuổi. Bệnh có biểu hiện đặc trưng bởi những cử động hoặc âm thanh lặp lại, bất thường và không thể kiểm soát.
Một số biểu hiện dễ nhận thấy của rối loạn Tics vận động gồm: chớp mắt liên tục, nháy mắt, nhăn mặt, giật đầu, lắc cổ, nhún vai, co tay chân bất thường. Rối loạn Tics âm thanh: hắng giọng, khịt mũi, ho khục, rít hơi, phát ra âm thanh lạ hoặc lặp lại một số từ.
Các biểu hiện này thường tăng khi trẻ căng thẳng hoặc bị chú ý, giảm khi ngủ và có thể tạm lắng khi trẻ tập trung cao độ. Nhiều trẻ ý thức được các cử động nhưng không kiểm soát được, thậm chí cố kiềm chế dẫn đến khó chịu và bứt rứt.