Thời gian gần đây, cư dân mạng vô cùng xôn xao với bài dài 10 trang phân tích bài thơ "Sóng" của Thủ khoa toàn quốc khối D14 năm 2020 Võ Lập Phúc. Được biết, Phúc hiện đang là sinh viên ngành Quốc tế học, trường đại học Sư phạm TP.HCM. Năm trước, nam sinh đến từ An Giang đã khiến nhiều người phải trầm trồ với điểm thi đại học cao chót vót là 29.1, trong đó môn Lịch sử và môn Ngữ văn đều đạt 9,75 điểm, môn tiếng Anh là 9,6 điểm.
Bài văn trở thành tâm điểm sự chú ý của Võ Lập Phúc:
Bài văn "đốt cháy" mọi diễn đàn mạng của thủ khoa Võ Lập Phúc.
Nhiều người dành lời khen cho chàng thủ khoa An Giang với văn phong mượt mà, ngôn từ phong phú, lập luận sắc bén cùng vốn kiến thức đáng nể. Tuy nhiên, một số ý kiến cho rằng bài văn sử dụng lối diễn đạt quá bác học,nhiều trường ngôn tráng ngữ, hàn lâm, khuôn sáo...khiến người đọc rơi vào "mê cung" của ngữ nghĩa, đồng thời mất đi vẻ đẹp nhẹ nhàng, trong sáng đầy tính nữ trong Sóng của nữ sĩ Xuân Quỳnh.
Sau những ngày "sóng gió", mới đây Võ Lập Phúc đã chính thức chia sẻ suy nghĩ cá nhân khi bài căn của mình được nhiều người chú ý đến vậy. 10x cũng cho biết bản thân sẵn lòng tiếp thu mọi ý kiến để trau dồi kỹ năng của mình trong thời gian tới.
"Dạo này nghỉ dịch, Lập Phúc bắt đầu có một chuỗi vòng lặp các thói quen cho mỗi ngày thức dậy. Lâu nay, mình sợ nhất là cảm giác chao đảo trong một sự diễn tiến lặp đi lặp lại mọi thứ hàng ngày.
Nhưng mà rồi về với ba mẹ, gắng hoãn lại niềm vui cá nhân vì niềm vui chung của cộng đồng, mình ở nhà làm đi làm lại những điều giản đơn: nói chuyện rồi đến sách, Google Meet với game cùng bạn bè, rồi viết một số cái này đến cái kia để một mai nhắc nhở về khoảng giai kỳ chung sống ấm êm cùng với vòng lặp tưởng chừng là nhàm chán nhưng hạnh phúc vô cùng tận...
Một kỷ niệm đặc biệt xảy đến: Câu chuyện về bài văn của mình được đông đảo mọi người biết tới. Mình thấy may mắn quá chừng vì nhận được mối quan tâm to lớn đến thế. Các tin nhắn đổ dồn về liên tục để hỏi, để sẻ chia, để bày tỏ. Lượt theo dõi và kết bạn tăng liên tục. Và khi ấy, trong thoáng chốc, mình cảm nhận rõ ràng bản thân đang dự phần thật sự vào một xã hội lớn.
Trong xã hội ấy, mình may mắn được mọi người chỉ dạy và lắng nghe, góp ý và phản biện, điều gì có thể đáng trân quý hơn khi mình có được cơ hội to lớn đến thế để nỗ lực hoàn thiện sự thiếu khuyết của bản thân? Vì mình còn nhiều điều để học hỏi, và vì mình được cộng đồng rộng mở chào đón để trở thành một phần trong đó, ra sức nỗ lực hoàn thiện thêm, như thế làm sao không thấy may mắn cho được?
Mấy ngày nay dành nhiều thời gian với sách và điện thoại quá nên cũng đang hơi nhớ người, nhớ bạn, nhớ luôn cả những khi dọn diện chụp vài tấm hình. Thôi thì trước khi vô Google Meet nói chuyện nhí nhố với đứa bạn ngốc nghếch, Lập Phúc đăng vui một tấm hình cũ và gửi thầm mong ước được đi cắt tóc", nguyên văn bài chia sẻ của Võ Lập Phúc.
Hình ảnh đời thường của chàng thủ khoa đến từ An Giang.
Linh Chi (T/h)