Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Vụ uống thuốc diệt cỏ tự tử: Ánh mắt của những đứa trẻ sớm phải mồ côi

(DS&PL) -

(ĐSPL) 11 năm chung sống với nhau, có được hai đứa con, chỉ vì một chuyện không đâu, trong phút giây quẫn trí người cha đã uống cạn lọ thuốc diệt cỏ và ra đi mãi mãi.

(ĐSPL) 11 năm chung sống vớ? nhau, có được ha? đứa con đủ nếp đủ tẻ, mặc dù hoàn cảnh rất khó khăn nhưng g?a đình luôn yêu thương nhau hết mực. Thế mà, đùng một cá? vì một chuyện không đâu, trong phút g?ây quẫn trí ngườ? cha đã uống cạn lọ thuốc d?ệt cỏ và ra đ? mã? mã?. 

Cá? chết bất ngờ và câu chuyện "trùng tang" bí ẩn

Cách Hà Nộ? 130km, từ QL 6 chúng tô? theo con đường nhựa chỗ lồ? lõm, chỗ đang tu sửa nâng cấp 12C để về đến xóm Rên, xã G?a Mô, huyện Tân Lạc, tỉnh Hòa Bình và gặp gỡ chủ nhân của câu chuyện đắng lòng trên. Đó là hoàn cảnh của g?a đình chị Bù? Thị Len, ngườ? dân tộc Mường.

Chịu cảnh mồ cô? cha quá sớm, hoàn cảnh g?a đình quá khó khăn, tương la? của ha? anh em là một dấu hỏ? lớn đố? vớ? chị Len.

Theo lờ? kể của chị Len, trước kh? xảy ra câu chuyện đau lòng chồng chị có những b?ểu h?ện tâm lý rất lạ. Thỉnh thoảng anh hay cáu gắt và thường xuyên say rượu. Cả ngày hôm đó, sáng anh Thư sang t?ếp khách g?úp g?a đình ông Lương (anh tra? vợ) rồ? trưa đ? thăm hàng xóm ốm, ch?ều về nhà có lờ? qua t?ếng lạ? vớ? vợ, chị Len thấy chồng say rượu nên tránh đ? lên rẫy dọn dẹp chuẩn bị trồng ngô đợ? chồng bớt rượu mớ? về. Ở nhà một mình anh Thư lạ? xuống nhà hàng xóm chơ? và uống rượu, đến lúc trờ? nhá nhem thì chị Len cũng từ rẫy về. Tưởng về đến nhà thì chồng đã bớt say nhưng lúc này anh Thư say hơn và t?ếp tục to t?ếng vớ? vợ. Chị Len thì không mảy may thưa thốt lạ? một lờ? vì thấy anh Thư đã say quá. Chị đ? nấu cơm, cho lợn gà, còn anh thì m?ệng vẫn t?ếp tục lầu bầu. Đến lúc chị dọn cơm lên mờ? anh vào ăn thì anh bảo không ăn, chị vừa ngồ? vào mâm cơm thì con gá? bảo "mẹ ơ?, bố uống thuốc d?ệt cỏ", kh? chị quay lạ? nhưng không kịp, anh đã đổ hết lọ thuốc vào mồm.

Chị hoảng hốt gọ? anh em hàng xóm đưa đ? v?ện ngay, được 5 ngày ở bệnh v?ện các bác sỹ đều lắc đầu do thuốc đã phá hủy hết nộ? tạng và bảo g?a đình đưa về nhà. "Đây là thờ? g?an mà tô? và các con chứng k?ến cảnh tượng vật vã đau đớn của anh, anh vẫn tỉnh táo, a? hỏ? cũng b?ết nhưng lạ nỗ? tính nết anh thay đổ?, ha? đứa con thương bố muốn gần bố thì hễ đứa nào sang anh lạ? quát mắng đuổ? đ?. Đến ngày thứ bảy thì anh mất", chị Len nghẹn lòng nhớ lạ?.

Sau ngày anh Thư mất, những ngườ? dân ở thôn Rên rộ lên những t?n đồn ma quá? l?ên quan đến g?a đình anh. Chuyện là, ở bên đằng nộ? nhà anh Thư đã có đễn tám ngườ? chết trẻ và "theo quy luật": Trước là cứ cách 2 năm thì chết một ngườ?, rồ? thì g?ảm xuống 1 năm, sau thì chỉ và? tháng. V?ệc này rất đáng sợ đố? vớ? ngườ? Mường và họ gọ? đó là h?ện tượng "trùng tang". Do bên nộ? quá khó khăn nên họ không đủ t?ền để mờ? thầy "cắt dây" và ngậm ngù? chấp nhận mất ngườ? thân hằng năm, có ngườ? thì chết đuố?, ngườ? chết vì ta? nạn đ? rừng, ngườ? thì tự tử.

Ông Lương (anh tra? chị Len) kể: Đợt đấy g?a đình ông định mờ? một pháp sư dướ? Hả? Phòng lên chữa nhưng số t?ền phả? trả lên tớ? 50 tr?ệu, một số t?ền không tưởng đố? vớ? g?a đình em gá? ông;  muốn chữa được thì phả? nhờ thầy cao tay và chữa trong ha? ngày đêm. Sau đó, g?a đình chị cũng nhờ được một ông thầy chữa g?úp và hết gần chục tr?ệu đồng. Hơn một năm rưỡ? trô? qua từ đó đến g?ờ g?a đình mớ? được yên ổn.

Câu chuyện thì không b?ết thực hư, ma quá? ra sao nhưng chỉ một phút quẫn trí anh Thư đã bỏ lạ? ngườ? vợ trẻ vớ? ha? đứa con thơ. Để g?ờ đây, bao nh?êu gánh nặng, lo toan dồn hết lên đô? va? của chị.

Ánh mắt thơ dạ? của ha? đứa trẻ mồ cô?

Trả? qua bao khó khăn, vất vả, nỗ lực lắm ha? vợ chồng mớ? có chỗ an cư để vớ? bao nh?êu dự định về cuộc sống phía trước. G?ờ đây, anh ra đ? gánh nặng về cơm áo, gạo, t?ền và chăm lo cho con cá? đè hết lên đô? va? của chị. Để có được căn nhà như bây g?ờ anh chị đã phả? bán con trâu duy nhất của nhà mình, tuy nh?ên số t?ền đó không đủ, sau kh? thanh toán công cho thợ thì anh chị vẫn còn th?ếu hơn 6 tr?ệu đồng. Rồ? t?ền thuốc men những ngày đưa anh đ? chữa trị ở bệnh v?ện cũng lên đến 10 tr?ệu đồng, rồ? cả t?ền nhờ thầy "cắt dây" k?a nữa; cộng vớ? khoản nợ ngân hàng khoảng 15 tr?ệu đồng thì đến g?ờ ngườ? phụ nữ này phả? cáng đáng 30 tr?ệu đồng t?ền nợ. Đó là một số t?ền rất lớn đố? vớ? g?a đình chị.

Lau nước mắt, chị nó?: "Nhà thì khó khăn vô vàn, từ hơn năm nay tô? chưa bao g?ờ được ngủ trước 12h đêm, đ? làm đến lúc các nhà đỏ đèn hết thì mình mớ? về đến nhà, con thì còn nhỏ nên về đến nhà là phả? cho lợn cho gà ăn, rồ? nấu nướng cho bọn trẻ ăn, ăn xong nấu cám lợn. Mọ? ngườ? không b?ết bảo nhà mình hay thức khuya thế nhưng không phả?. Những hôm ngày tám tháng ba thì đ? làm thuê, làm mướn lấy t?ền đong gạo nuô? con. Rồ? v?ệc anh, v?ệc em, nhà trên, nhà dướ?; rồ? tương la? của bọn trẻ nữa...". Được b?ết, h?ện tạ? tà? sản lớn nhất của g?a đình chị là con bò mà chị mua được từ t?ền vay ngân hàng.

 "Ha? đứa cũng ngoan, thương mẹ nên cá? Nguyệt (con cả, 10 tuổ?) thỉnh thoảng nếu mẹ chưa kịp về nấu cơm thì cũng tự đ? nấu cơm, có hôm đ? chăn bò g?úp mẹ; còn thằng nhỏ từ hôm bố mất cứ hay quấy khóc suốt. Ha? đứa cũng chăm học, vừa rồ? thấy g?áo v?ên chủ nh?ệm của cả ha? đứa nhận xét bảo học tốt hơn những năm trước", chị Len gạt nước mắt kể về những đứa con của mình.

Ha? chị em hằng ngày đến trường bằng ch?ếc xe đạp vừa được một tổ chức ph? chính phủ của Hàn Quốc tà? trợ, ngoà? ra tổ chức này còn hỗ trợ về quần áo ấm cho ha? em đến trường.

 "Thương cho em gá? nhưng mấy anh em nhà nào hoàn cảnh cũng còn khó khăn nên chẳng g?úp được gì nh?ều, thờ? buổ? ngày càng khó khăn hơn, vừa nuô? con, nuô? thân rồ? bao lo toan khác. Mấy năm nữa không b?ết có thuộc d?ện được hỗ trợ của Nhà nước nữa hay không, chỉ mong được các cấp, các ngành quan tâm g?úp đỡ hơn để các cháu tô?...", g?ọng ông Lương nghẹn nó? vớ? chúng tô?.

Nhìn ánh mắt thơ dạ? của ha? chị em Nguyệt và Đ?ệp kh?ến ngườ? khác khó có thể cầm lòng. Cứ nghĩ đến đô? mắt ấy, ánh mắt ấy của ha? đứa trẻ thơ dạ?; rồ? nghĩ đến chuyện tương la? sau này của các em; và hình ảnh của ngườ? phụ nữ "vừa phả? xây nhà, vừa vun tổ ấm" k?a...(!)   

Trông chờ vào sự g?úp đỡ của xã hộ?

Ông Cao V?ết Pốt - Trưởng xóm Rên cho b?ết, trước đây, g?a đình chị Len và anh Thư cũng rất khó khăn, có thể nó? là dắt nhau tay trắng xuống đây để định cư, sau 2, 3 năm cố gắng thì họ cũng đã làm được ngô? nhà như bây g?ờ. G?ờ chồng mất, mình chị phả? cáng đáng mọ? v?ệc. Địa phương cũng rất quan tâm đến hoàn cảnh g?a đình chị nhưng do đ?ều k?ện bà con còn khó khăn nên không g?úp đỡ được nh?ều về vật chất, chủ yếu qua các dự án xóa đó? g?ảm nghèo. Ông Pốt xác nhận có những t?n đồn rợn ngườ? về chuyện trùng tang sau kh? anh Thư qua đờ?. Tuy nh?ên, theo ông Pốt thì đây có thể chỉ là sự trùng hợp ngẫu nh?ên mà thô?. Chính quyền cũng tuyên truyền, trấn an ngườ? dân không nên t?n vào những mê tín dị đoan.

Cao Đào V?ết

Tin nổi bật