Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Vợ cấp tốc tìm người mang thai hộ vì sợ mất dáng

(DS&PL) -

(ĐSPL) - “Thể theo nguyện vọng muốn lên chức bố của anh. Chị này sẽ mang thai hộ từ trứng của em và tinh trùng của anh".

(ĐSPL) - Để  rồi  hôm sau, nàng dẫn về nhà một người phụ nữ từ dịch vụ siêu tốc: “Thể theo nguyện vọng muốn lên chức bố của anh. Chị này sẽ mang thai hộ từ trứng của em và tinh trùng của anh.

Tôi và nàng yêu nhau trong một hoàn cảnh quá mức lãng mạn khi cả hai còn đang du học tại Mỹ. Nàng là tiểu thư con nhà giàu, xinh đẹp, sành điệu và hiện đại. Nàng đồng ý dọn đến sống cùng sau khi tôi tỏ tình thành công ngoài sức tưởng tượng. Cuộc sống nơi đất khách quê người, không gia đình, thiếu thốn tình cảm, chúng tôi sống với nhau rất hạnh phúc. Hết thời gian du học cả hai cùng về nước.

Nàng là gái Sài Gòn. Còn tôi là trai Đà Nẵng nhưng vì yêu nhau nên tôi quyết định theo nàng vào Sài Gòn lập nghiệp. Tôi thuê một ngôi nhà nhỏ gần công ty cho tiện. Một ngày đẹp trời, bỗng nhiên nàng đề nghị: “Em chuyển đến căn hộ của anh, chúng mình sống chung cho tiện”. Lúc đầu tôi rất ngạc nhiên khi nàng đề nghị đến sống cùng tôi như khi cả hai còn đang du học. 

Ba mẹ nàng đều giàu có nhưng họ đã chia tay nhau trước khi cho nàng đi du học. Cũng bởi, ba nàng có người khác, và mẹ nàng cũng yêu một anh phi công trẻ. Sau khi ly hôn, ba về sống với người đàn bà của ba, còn mẹ về sống với người đàn ông của mẹ. Vì thế cả ba mẹ đều quên mất rằng chính họ là người đã sinh ra nàng, khi người đàn bà của ba và người đàn ông của mẹ đều không muốn nàng về sống cùng.

Nhưng ngay chính bản thân nàng cũng không muốn chung sống cùng họ. Ba mẹ quyết định cho nàng đi du học. Tình thương và trách nhiệm của ba mẹ được quy bằng tiền gởi cho nàng hàng tháng. Chính vì vậy mà khi về Việt Nam nàng đã dọn đến sống cùng tôi mà quyết không về sống cùng ba hay mẹ.  

Thời gian đầu chúng tôi sống rất hạnh phúc, cuộc sống tự do quả thực không còn gì bằng. Không còn vất vả, xa nhà, vừa học vừa làm như ngày còn đi du học, tiền lương dư dả tiêu xài, sống thoải mái không có gia đình quản lý.

Sáng hàng ngày chúng tôi cùng đi làm. Sau giờ đi làm về, lúc nào chúng tôi cũng ở bên nhau. Chiều chiều, hai chúng tôi lại khoác tay nhau đi ăn cơm tiệm, đi xem phim, ca nhạc, bar, đi nhảy tới khuya mới về nhà. Tôi biết đằng sau có nhiều gã đàn ông nhìn theo tôi và mơ ước. Việc nhà chúng tôi khoán cho một bà giúp việc theo giờ.

Tôi biết nàng dị ứng với hôn nhân vì ba mẹ nàng đã ly hôn (Ảnh minh họa).

Thời gian thấm thoắt trôi đi, tôi và nàng đã sống chung thế này được hai năm rồi mà tôi chưa hề thấy nàng nhắc đến một từ “cưới” bao giờ. Từ trước đến nay, phụ nữ đều muốn được kết hôn với người đàn ông họ yêu không đúng sao?

Tôi đem thắc mắc này hỏi thì được nàng trả lời rằng: “ Không phải là chúng ta đang sống rất tốt đó sao, cần gì phải cưới”. Tôi biết nàng dị ứng với hôn nhân vì ba mẹ nàng đã ly hôn.

Hơn thế nữa nàng là một cô gái hiện đại, thoáng, suy nghĩ đơn giản và sống rất thoải mái. Nàng không quản lý tôi, không thích làm việc nhà và không hề có khái niệm về tổ ấm. Tất nhiên tôi không phải là người đàn ông quá lạc hậu và quá khó tính đến mức khó chịu với những quan điểm sống của nàng.

Nhưng quả thực, tôi nhận ra rằng chúng tôi cùng sống trong một nhà nhưng chưa bao giờ tôi cảm nhận được nàng là người vợ thực sự của tôi. Tôi bắt đầu cho nàng biết là tôi đã cảm thấy mệt mỏi sau hai năm sống chung không hôn thú, không đám cưới, không con cái. Và tôi ra điều kiện cho nàng lựa chọn giữa đám cưới hoặc chia tay. Nàng đã chọn đám cưới với điều kiện không hôn thú.

Thời gian lại thấm thoắt trôi qua, tôi và nàng đã cưới nhau được hai năm rồi và nàng cũng chưa một lần nhắc tôi về việc làm hôn thú. Sẽ không có gì đáng nói nếu nàng không xinh đẹp, quyến rũ. Nàng không những là hoa hậu của công ty mà còn là hoa hậu của cả tòa nhà mà công ty nàng đang làm việc ở đó.

Rất nhiều người đàn ông cả trong và ngoài tòa nhà đó đều nhòm ngó và tấn công nàng dữ dội mặc dù họ thừa biết là nàng đã làm vợ tôi. Tôi tin nàng không hề có tình ý với ai nhưng cái khoản nàng không chịu làm giấy đăng ký kết hôn khiến tôi đâm lo, mất ăn mất ngủ. Càng ngày nổi lo lắng trong tôi càng tăng, tôi chỉ sợ một ngày nào đó pháp luật huýt còi thì tôi lấy đâu ra cái giấy “chính chủ” để mà biết nàng mới chính là vợ của tôi.

Biết bao nhiêu bài học nhãn tiền trong xã hội sờ sờ ra trước mắt đấy, thế nên cứ cẩn thận là tốt nhất. Cứ nghĩ đến những chuyện như vậy sẽ xảy ra trong tương lai là tôi không thể nào chịu đựng nổi. Sau một thời gian suy nghĩ, tôi quyết định không cần giấy kết hôn cũng được, nhưng tôi quyết yêu cầu nàng phải sinh con.

Tôi bịa ra đủ lý do ngớ ngẩn, trăm nghìn lý do chính đáng quyết bắt nàng phải tuân theo, sinh con cho tôi xong rồi thì muốn làm gì thì làm. Vậy mà nàng cứ bình thản như không mặc dù thừa biết tôi đang rất ấm ức. Rốt cuộc cuối cùng nàng cũng phải đồng ý có con, tôi đã vui mừng biết chừng nào và hăm hở chuẩn bị chào đón con ra sao.

Để  rồi  hôm sau, nàng dẫn về nhà một người phụ nữ từ dịch vụ siêu tốc: “Thể theo nguyện vọng muốn lên chức bố của anh. Chị này sẽ mang thai hộ từ trứng của em và tinh trùng của anh. Ngày mai chúng ta sẽ cùng nhau đến bệnh viện, em đã liên hệ trước rồi…”.

Tôi đứng trân trân nhìn cô nàng xinh đẹp của mình nói mà chưa kịp phản ứng lại. Chỉ khi người phụ nữ kia đi rồi tôi mới hỏi lý do. Cô ấy nhìn tôi như người ngoài hành tinh và phán "Có gì đâu mà anh ngạc nhiên, em còn trẻ đẹp em không muốn vì chuyện sinh con mà làm mất vóc dáng siêu mẫu trời ban cho mình. Hơn nữa em sợ đau đẻ lắm... Còn nếu anh không thích thì mình chia tay đi".

Giờ thì tôi đã thực sự thất bại trong kế hoạch giữ chân người phụ nữ của mình. Có lẽ trong thời gian chờ đợi chuyện mang thai hộ, tôi nên tìm một phương án khác hay hơn, biết đâu sẽ hiệu quả.

                                                                        

Tin nổi bật