Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Video: Cảm phục người đàn ông bán vé số vá đường tại Cần Thơ

(DS&PL) -

Dù đôi chân khiếm khuyết vì sốt bại liệt, dù cuộc sống còn nhiều lo toan, ông vẫn cặm cụi lấp đầy ổ gà, chỉ mong sao mang đến sự an toàn cho mọi người…

Dù đôi chân khiếm khuyết vì sốt bại liệt, dù cuộc sống còn nhiều lo toan, ông Ba Dân vẫn cặm cụi lấp đầy ổ gà, chỉ mong sao mang đến sự an toàn cho mọi người…

[presscloud]16250[/presscloud]

Ông Nguyễn Hồng Dân (tên thường gọi là Ba Dân; 51 tuổi; ở trọ tại khu vực 1, phường Trà Nóc -quận Bình Thủy, TP. Cần Thơ) - một người đàn ông tật nguyền sống bằng nghề bán vé số dạo - đã trích khoản thu nhập của mình để vá "ổ voi", "ổ gà" với mong muốn người đi đường không phải té ngã, bị thương.

Mỗi ngày đạp xe đi bán vé số, hễ thấy đoạn đường nào vừa xuất hiện "ổ gà", "ổ voi" thì ông Ba Dân liền "nghía" qua để hôm sau đạp xe ba gác đi mua cát, đá, xi măng rồi mang đến trám vào.

Toàn bộ số vật liệu này đều được người đàn ông tật nguyền trích ra từ số tiền tích cóp sau những ngày đi bán vé số dạo. Chỉ tính riêng ở địa bàn quận Bình Thủy, người đàn ông tật nguyền này đã vá cả ngàn "ổ voi", "ổ gà".

Ông Ba Dân kể rằng, cơn sốt bại liệt khi mới chào đời đã khiến ông đi đứng khó khăn. Vợ chồng ông đang ở trọ chứ cũng chẳng có nhà riêng. Kinh tế gia đình phụ thuộc vào nghề bán vé số của ông và quầy hàng nhỏ trong căn nhà trọ của vợ.

Dù tật nguyền nhưng ông Ba Dân khiến không ít người thán phục trước nghĩa cử "sống đẹp" của mình. 

Thu nhập chẳng đáng là bao vậy nhưng tháng nào ông Ba Dân cũng dành trên dưới 1 triệu đồng để làm công việc vá đường. Buổi nào vá đường, đồng nghĩa với việc phải nghỉ bán vé số buổi đó, ông Hai cũng chẳng tính toán. “Nghèo nhiều chớ đâu phải nghèo 1 ngày, 1 buổi”- ông Dân khẳng khái.

Bà Ngô Thị Phường, vợ ông Ba Dân, mấy năm qua cũng chưa hề phàn nàn chuyện “ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng” của chồng, mà còn cáng đáng việc nhà để chồng an tâm vá đường. Bà tin rằng, việc chồng làm sẽ “để đức cho con”.

Còn ông Ba Dân thì tâm tình rằng, ông đi bán vé số, bà con thấy ông tật nguyền nên mua ủng hộ- ấy là ông đã “Thọ người ta một cái ơn”. Ông Ba Dân quyết trả cái ơn ấy bằng việc vá đường. Suy nghĩ của đôi vợ chồng nghèo mà hiền lương này mới đáng quý làm sao.

Mộc Miên (T/h)

Tin nổi bật