VỀ QUẢNG BÌNH VIẾNG BÁC
Trở về Lệ Thuỷ buổ? sáng nay
Hàng cây xơ xác g?ó heo may
Lòng con đau lắm-đau đau lắm!
Kh? b?ết g?ờ đây Bác không còn.
X?n vĩnh b?ệt Ngườ? - vị tướng của nhân dân
Bao g?an khổ, khó khăn Ngườ? gánh chịu
Bao kẻ thù xâm lăng bờ cỏ?
Đã t?êu tan bở? Tâm - Trí - Dũng của Ngườ?.
Vĩnh b?ệt Ngườ? chào xứ Quảng thân yêu
Tạm b?ệt nhé xứ địa l?nh nhân k?ệt
Chân quay về mà lòng không muốn bước
Cho con x?n được gọ? mã? tên Ngườ?.
Dẫu b?ết rằng quy luật của nhân g?an
S?nh - lão - bệnh - tử là đ?ều không thể tránh
Nhưng t?m con vẫn bàng hoàng đau đớn
Kh? nghe t?n Bác đã đ? rồ?.
Bác đ? rồ? cả thế g?ớ? nhớ thương
Cả đất nước quặn mình đau nhó?
Cả nhân loạ? vô cùng t?ếc nuố?
Bao con t?m chẳng nó? được thành lờ?.
Nén lòng mình x?n chào Bác, Bác ơ?!
Con trở lạ? vớ? đờ? thường cuộc sống
Lòng tự nhủ lòng mình phả? hứa
Phả? chung tay xây đắp nước nhà
Ngày qua ngày thêm mỗ? câu ca
Kính dâng Bác - mong bình yên g?ấc ngủ.
Tác g?ả: Trần Văn Hảo
(Trường T?ểu học Tây Thành- Yên Thành - Nghệ An)