VẦNG TRĂNG SÁNG GIỮA MŨI RỒNG QUÊ HƯƠNG
Một đờ? danh tướng lẫy lừng
Một đờ? trận mạc một lòng sắt son
Bảy mươ? tuổ? Đảng vừa tròn
Trăm l?nh ba tuổ? gở? hồn nú? sông
Cả đờ? rực lửa ch?ến công
Nhưng ngườ? đâu có đếm ...đong bao g?ờ.
Dấu chân như nước vỡ bờ
Bác thần thánh hóa cơ đồ V?ệt Nam
Qua trang sữ bốn nghìn năm
Ngườ? như chấm phá nét son của mình....
***
Đêm nay Bác ở một mình
Không! không vẫn đó hàng b?nh duyệt chào
Một trờ? hoa nở trên cao
Ngườ? về ngự đỉnh trăng sao Mũ? Rồng
B?ễn xanh xanh đến nao lòng
Lô nhô đàn Yến bềnh bồng áo mây
Hòn La, Hòn G?ó, hồn cây…
Vũng Chùa, Nú? Thọ hương ngây đất trờ?
Đèo Ngang man mác bã? bồ?
Lưu màu son Bác còn tươ? săc hồng
Một vầng trán sáng mênh mông
Bác nằm yên nghĩ g?ữa lòng nước non
Vẫn còn đó những ngườ? con
Một thờ? theo Bác gử? hồn nú? sông
Vẫn còn đó những bàn chân
Lộ? rừng băng suố? bẻ cong chốt thù
Đêm nay trờ? đẫm sương mù
G?ó heo may chớm mùa Thu lạnh lùng
N?ềm thương yêu bác tột cùng
VẦNG TRĂNG sáng g?ữa Mủ? Rồng quê hương.
Tác g?ả: Phan M?nh Châu
(Nha Trang, Khánh Hòa)