Vầng hào quang sáng chó?
Nghe đàn yến gọ? đông sang
T?n như bão táp mênh mang lưng trờ?
Cụ ơ? sao đã đ? rồ??
G?áp vàng rũ bỏ trần g?an bụ? hồng
Mất đ? vị tướng anh hùng
Rồ? đây g?ọt lệ dâng t?m mỗ? ngườ?.
Chúng dân khắp nẻo xa xô?
Con nay cũng đến dâng ngườ? nhành hoa
Đau cho nỗ? nhớ quê nhà
Xót cho dân tộc mất đ? mắt buồn
Bồ? lạ? đây những yêu thương
Hồ? lạ? đây những oa? hùng Đ?ện B?ên
Nhớ bông mơ trắng thảo h?ền
Thương Ngườ? đứt ruột lệ đây cũng òa
Thương trong nước mắt nhạt nhòa
Cho bao năm tháng dựng xây quốc cường
Ngườ? đ? để những yêu thương
Lính quân x?n nhận muôn đờ? chẳng quên
B?ên thùy nay vẫn bình yên
Cương dây tuấn mã a? từng cầm đây?
Thương cho non nước cùng mây
Thay đây con gử? Ngườ? và? vần thơ
Ngườ? đ? dân mã? mong chờ
Lính quân nay cũng nhớ thương một lòng
Ở nơ? xa tít nú? sông
Ngoà? khơ? sóng vỗ ầm ầm lệ tuôn
Đảo xa hay chốn b?ên cương
Xa xa xa lắm lệ tuôn ầm ầm
Thương Ngườ? con lạ? khóc thầm
Thay mây cùng tuyết , l?ễu hoa cũng buồn
Cho đ? nhận lạ? mến thương
Những bông hoa thắm trên đờ? có hay?
Cụ nay khấp khổ? sương gầy
G?à trẻ tra? gá? lệ tuôn mắt ròng
Thương Ngườ? mây khắp nú? sông
Đầu đông cũng đợ? đầy trờ? mưa tuôn
Em thơ cắp sách tớ? trường
Nhỏ hay chăm học Ngườ? nay cũng mừng
Ngây ngây có b?ết nú? sông
Ngô đây a? đấy rày công vun trồng?
Mắt sương trọn một k?ếp hồng
Tròn thanh ha? chữ “ Bình yên “ đ? về…
Cụ nay trở lạ? trốn quê
Đ? rong ruổ? khắp làng quê xanh ngờ?
Dòng sông nước lũ cao vờ?
Nước ơ? nước hỡ? có trông thấy Ngườ??
Mỏ? chờ văng vẳng khôn nguô?
Mòn trông ph?ến đá khắc gh? tấm lòng
Nay Ngườ? trở lạ? bến sông
Tay ôm Lệ Thủy bên dòng K?ến G?ang
G?ữ trọn ha? chữ “ VIỆT NAM “
Trọn nguyên bổn phận vẹn nguyên ước thề
Nhớ xưa ch?ến thắng trở về
Thương dân nhớ nước vu? vu? t?ếng cườ?
Quê anh xa thẳm chân trờ?
Nhà anh xa lắm đất ma? Quảng Bình
B?ển to sông lớn uốn mình
Cả Nam-Trung-Bắc dang tay nố? l?ền
Nay về lạ? chốn bình yên
Rộng xa mấy nú? cũng qua mấy đèo
Bao nh?êu phương thảo quê nghèo
La xa trả? tớ? tận nơ? chốn ngườ?…
Đâu nghe sáo vẳng bên trờ?
Bằng cao ngũ bậc tà? hoa đủ phần
Muôn nơ? nay vẫn yên bình
Nỗ? xưa đã bỏ bước chân tạm dừng
Nhớ xưa đánh Pháp-Mỹ-Trung
Thương , anh em cũng mỏ? mòn ngóng trông
Gử? ngườ? em gá? má hồng
Ngườ? con đất nước g?ang sơn anh hùng
Mắt nay thăm thẳm xa trông
Trông ra b?ển lớn tựa lưng nú? ngồ?
Xa xa bát ngát chân trờ?
Thẳm xanh lục thủy t?nh vân kết thành
Chân trờ? trọn một màu xanh
Trờ? mây nguyên một sắc xanh vẹn toàn…
Nếu cho trọn lạ? con đường
X?n cho trọn lạ? lố? mòn đã đ?
Chọn lạ? nơ? có Quốc kì
Lạ? về nơ? cũ còn đây Bác Hồ
Vẫn đây ước vọng trong mơ
Con nay được t?ễn đưa Ngườ? ra đ?
Đường xa khúc khuỷu , gồ ghề
Này đàn ch?m yến kéo đông đang về…
Tác g?ả: Nguyễn Hoàng Thành
(Q. Hồng Bàng, Tp. Hả? Phòng)