Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

"Vạ miệng" chốn công sở

(DS&PL) -

Nói đùa, nói hớ, hay vì mất bình tĩnh mà "nói dại" ở chốn công sở đều có thể gây ra hậu quả khôn lường với dân văn phòng.

Vạ m?ệng

Hả? N?nh – nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n văn phòng một c&oc?rc;ng ty truyền th&oc?rc;ng tạ? Hà Nộ? được b?ết là ngườ? có rất năng nổ và hay nó? trong mọ? v?ệc, nhưng lờ? ăn t?ếng nó? lạ? rất “ng&oc?rc; ngh&ec?rc;". Cũng ch&?acute;nh v&?grave; cách ăn nó? kh&oc?rc;ng cần b?ết ngườ? khác nghĩ g&?grave; như c&oc?rc; đ&at?lde; kh?ến c&oc?rc; kh&oc?rc;ng chỉ một lần bẽ mặt.

Một lần đang g?ờ nghỉ trưa, Hoa - c&oc?rc; bạn cùng phòng được thăng chức n&ec?rc;n mọ? ngườ? đều xúm lạ? chúc mừng đồng ngh?ệp. R?&ec?rc;ng N?nh lạ? vừa nha? kẹo cao su vừa phát b?ểu “Ngườ? như thế mà cũng được l&ec?rc;n chức sao? Thật là v&oc?rc; lý và ngớ ngẩn. Chẳng phục tẹo nào”.

Mọ? ngườ? đều tròn mắt quay lạ? nh&?grave;n c&oc?rc;, b?ết m&?grave;nh lỡ lờ? ch&ec?rc; ba? thành t&?acute;ch của ngườ? khác. N?nh vộ? chữa cháy “Hơ hơ, em đùa th&oc?rc;? mà, sao mọ? ngườ? nh&?grave;n em căng thẳng thế”.



Dù đ&at?lde; vộ? bào chữa nhưng sau lần đó, N?nh mất đ? kh&oc?rc;ng &?acute;t "cạ cứng" cùng phòng v&?grave; họ nghĩ N?nh là ngườ? nhỏ nhen, &?acute;ch kỉ, th?ếu chuy&ec?rc;n ngh?ệp trong c&oc?rc;ng v?ệc.

 

Khác vớ? N?nh, Nhàn – một ngườ? được cho là khéo léo, b?ết chủ động mọ? lúc mọ? nơ? trong c&oc?rc;ng ty lạ? gặp phả? t&?grave;nh huống trớ tr&ec?rc;u v&?grave; “đang bực m&?grave;nh”

Nhàn là ngườ? làm v?ệc rất chuy&ec?rc;n ngh?ệp, sếp và đồng ngh?ệp đều đánh g?á cao đ?ều đó. Một lần, c&oc?rc;ng ty có nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n mớ? đến và ngồ? ngay cạnh Nhàn. Chuyện sẽ kh&oc?rc;ng có g&?grave; nếu Nhàn b?ết cách lựa lờ? mà nó? và tận t&?grave;nh hơn vớ? nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n mớ?. C&oc?rc; bé mớ? ra trường, hỏ? Nhàn về thanh c&oc?rc;ng cụ tr&ec?rc;n quản trị webs?te bở? c&oc?rc; là leader Nộ? dung. Nhàn quay ra trả lờ? tỉnh bơ trước sự ngạc nh?&ec?rc;n của các nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n cùng nhóm và bộ phận khác: “Đó kh&oc?rc;ng phả? c&oc?rc;ng v?ệc của chị”.

Nh&?grave;n ánh mắt sợ sệt của nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n mớ? mà các đồng ngh?ệp khác g?ận l&ac?rc;y Nhàn v&?grave; lờ? nó? khó chịu. Kh? Nhàn ngu&oc?rc;? g?ận, c&oc?rc; mớ? sực nhớ c&ac?rc;u nó? của m&?grave;nh đ&at?lde; kh?ến ngườ? khác thay đổ? hẳn cách nh&?grave;n về m&?grave;nh thế nào. Nhàn tỏ ra &ac?rc;n hận, nhưng lờ? đ&at?lde; trót nó? ra, c&oc?rc; kh&oc?rc;ng thể thay đổ? cảm g?ác của cả phòng.

Chỉ v&?grave; một chút n&oc?rc;ng nổ? và kh&oc?rc;ng k&?grave;m nén được cảm xúc, r&ot?lde; ràng c&oc?rc; đ&at?lde; làm ảnh hưởng tớ? vị tr&?acute; của m&?grave;nh trong c&oc?rc;ng ty.

Mất lòng v&?grave; c&ac?rc;u cửa m?ệng

Thành là nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n lập tr&?grave;nh cho một c&oc?rc;ng ty tư nh&ac?rc;n tạ? Hà Nộ?. Anh có c&ac?rc;u nó? cửa m?ệng rất quen thuộc “Y&ec?rc;n t&ac?rc;m, t&oc?rc;? sẽ quan t&ac?rc;m tớ? vấn đề đó”.

C&ac?rc;u nó? này có thể áp dụng ngoà? cuộc sống của Thành, nhưng để dùng để b?ểu đạt vớ? sếp th&?grave; đúng là kh&oc?rc;ng đạt h?ệu quả.

Trong một cuộc họp vớ? sếp, Thành kh&oc?rc;ng chú t&ac?rc;m tớ? c&oc?rc;ng v?ệc của bộ phận m&?grave;nh mà thay vào đó là ngồ? nghe các nhóm khác tr&?grave;nh bày. Kh? sếp hỏ? tớ? bộ phận m&?grave;nh và kết quả phả? đạt được cho quý sau, Thành đáp gọn lọn v&?grave; đ&at?lde; “quen m?ệng”: “Anh cứ y&ec?rc;n t&ac?rc;m ạ, em sẽ quan t&ac?rc;m tớ? vấn đề đó”.

Thành gật gù vớ? c&ac?rc;u nó? của m&?grave;nh v&?grave; nó bao quát mọ? ý nghĩa từ v?ệc hứa hẹn cho tớ? làm hà? lòng sếp. Nhưng có lẽ Thành đ&at?lde; sa?. Đ?ều sếp muốn là cam kết kết quả cho c&oc?rc;ng v?ệc chứ kh&oc?rc;ng phả? là một c&ac?rc;u hứa hẹn vu vơ của anh chàng. Đ&ac?rc;y là đ?ểm trừ rất lớn trong m&oc?rc;? trường làm v?ệc c&oc?rc;ng sở.

Nhung – nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n copywr?ter cho một c&oc?rc;ng ty truyền th&oc?rc;ng cũng có c&ac?rc;u cửa m?ệng: "kh&oc?rc;ng có thờ? g?an đ&ac?rc;u". K?ểu như c&oc?rc; nàng hay đố? đáp vớ? mẹ: “Con chẳng có thờ? g?an”, vớ? bạn “Tao làm g&?grave; có thờ? g?an” hoặc vớ? bạn tra? “Em kh&oc?rc;ng có thờ? g?an đ&ac?rc;u, anh kh&oc?rc;ng g?úp th&?grave; th&oc?rc;?”.

Một lần, sếp tạt ngang đưa bản thảo, dặn Nhung làm th&ec?rc;m v?ệc th&?grave; sẽ có thưởng v&?grave; c&oc?rc;ng ty đang có nh?ều dự án, Nhung đang ngồ? nghe nhạc chỉ nh&?grave;n qua tập bản thảo, mà kh&oc?rc;ng cần ngẩng l&ec?rc;n ngườ? đưa nó là a?, c&oc?rc; nàng đ&at?lde; vộ? vàng: “T&oc?rc;? làm g&?grave; có thờ? g?an cơ, bạn tự làm đ?”.

Khỏ? phả? nó? sếp ngạc nh?&ec?rc;n đến cỡ “mắt tròn, mắt dẹt”. M&at?lde;? một lúc, sếp e hèm th&?grave; Nhung mớ? bỏ ta? nghe và g?ật bắn ngườ?. Nhung chỉ lắp bắp nó? được c&ac?rc;u x?n lỗ?.

"Cho dù ngoà? đờ? bạn có những tật xấu khó bỏ, th&?grave; kh? làm v?ệc vẫn n&ec?rc;n cẩn thận và tránh những trường hợp xấu có thể xảy ra nhất. V&?grave; kh? đ&at?lde; bị vạ m?ệng, làm mất lòng t?n của sếp hay đồng ngh?ệp, bạn sẽ thấy m&oc?rc;? trường c&oc?rc;ng sở thật khắc ngh?ệt và gò bó", Nhung thở dà? đúc kết lạ? k?nh ngh?ệm bản th&ac?rc;n.

Theo Tr? thức

Tin nổi bật