(ĐS&PL) - S?nh ra chịu nh?ều th?ệt thò?, đô? chân bị bạ? l?ệt, lấy chồng muộn và chịu cảnh làm mẹ kế nhưng ngườ? con gá? Huế Nguyễn Thị Ma? Hoa (SN 1962) đã vượt qua b?ết bao sóng g?ó và thử thách của cuộc sống để tự đứng vững trên chính đô? chân tật nguyền của mình.
H?ện nay, chị Hoa đang làm chủ một xưởng sản xuất nước rửa chén có thương h?ệu hàng đầu ở Nghệ An. Đặc b?ệt, chị luôn là ngườ? mẹ mẫu mực, là tấm gương sáng đố? vớ? ha? ngườ? con r?êng của chồng.
Quá khứ lận đận
Chị Hoa ch?a sẽ vớ? PV về công v?ệc hằng ngày.
Nguyễn Thị Ma? Hoa s?nh ra và lớn lên tạ? cố đô Huế trong một g?a đình công chức nhà nước nhưng trong hoàn cảnh bao cấp nên cuộc sống gặp rất nh?ều khó khăn. Là con gá? đầu lòng trong g?a đình có 5 anh chị em, Hoa vừa lớn lên đã chịu cảnh th?ệt thò? kh? năm 3 tuổ? sau trận ốm “thập tử nhất s?nh” (bị sốt bạ? l?ệt – PV) đã cướp đ? đô? chân lành lặn của chị.
Lúc bấy g?ờ đ?ều k?ện k?nh tế khó khăn, y học chưa phát tr?ển nên Hoa đã phả? chịu cảnh tàn tật suốt đờ?. Mặc dù mang tâm lý mặc cả của ngườ? tàn tật mỗ? kh? t?ếp xúc vớ? ngườ? quen, nhưng ngườ? con gá? thông m?nh ấy lạ? dần cảm mến được bạn bè bằng v?ệc chịu khó trong học hành, chị luôn được tuyên dương là học s?nh g?ỏ? trong nh?ều năm l?ền. 18 tuổ? Nguyễn Thị Ma? Hoa vớ? quyết tâm và nghị lực ph? thường của mình đã th? đỗ vào đạ? học Tổng hợp Huế, khoa S?nh hóa – V? s?nh. Thương bố mẹ không quản g?an khổ để nuô? con ăn học, Hoa ngày đêm chăm chỉ đèn sách và cô luôn là s?nh v?ên có học lực khá của nhà trường. Năm 1988, kh? cô gá? tật nguyền hoàn thành ước mơ g?ảng đường, mặc dù hoàn cảnh g?a đình khó khăn nhưng bố mẹ Hoa vẫn quyết định đưa cô vào Sà? Gòn chỉnh hình để thuận lợ? hơn kh? đ? x?n v?ệc làm. Tuy nh?ên, thương bố mẹ và các em, Ma? Hoa quyết định sẽ đ? trên chính đô? bàn chân của mình, sẽ tìm một nghề gì đó để tự nuô? sống bản thân, không làm ph?ền g?a đình nữa.
Nghĩ là làm, thân gá? một mình, lặn lộ? đường sá xa xô?, ngườ? con gá? tật nguyền đầy nghị lực Nguyễn Thị Ma? Hoa mang theo tấm bằng đạ? học ra TP V?nh (Nghệ An) để lập ngh?ệp. Tuy vậy, đâu phả? dễ dàng cho chị thực h?ện nhanh ước mơ của mình, lận đận mất hàng mấy năm trờ?, làm thuê đủ mọ? v?ệc, Ma? Hoa mớ? tìm được cho mình một công v?ệc phù hợp. Được học trong ngành hóa phẩm, am h?ểu các quy trình sản xuất thực phẩm, chị mở xưởng sản xuất b?a thủ công và đầu tư chuyền sản xuất nước ngọt. Sản phẩm b?a và nước ngọt kh? đó ở TP V?nh vẫn đang thịnh hành, nên được thị trường chấp nhận. Thu nhập khá, k?nh tế bắt đầu dư g?ả, chị Hoa bắt đầu nghĩ tớ? chuyện g?úp đỡ bố mẹ nuô? các em ăn học. Nhưng về lâu về dà?, do sự cạnh tranh của các nhãn h?ệu nổ? t?ếng cộng vớ? v?ệc thân gá? một mình nên chị buộc phả? dừng sản xuất b?a và nước ngọt.
Năm 1997 chính là năm bản lề trong cuộc đờ? Ma? Hoa kh? chị tìm thấy được hạnh phúc r?êng cho đờ? mình. Trong một lần đ? tìm v?ệc làm, chị Hoa gặp gỡ anh Thá? Bá Mỹ (SN 1950) quê ở huyện Đô Lương (Nghệ An). Cảm phúc ngườ? con gá? tật nguyền nhưng đầy nghị lực, anh Mỹ đã đem lòng yêu thương chị lúc nào không hay. Hoàn cảnh của anh Mỹ kh? đó cũng thật éo le, mất đ? ngườ? vợ, anh một mình chèo chống g?a đình, nuô? 2 đứa con còn non dạ?. Lấy chồng phả? chịu cảnh mẹ kế con chồng, nhưng hạnh phúc ấy đâu phả? được trọn vẹn, được t?n anh Mỹ lấy vợ ha? bị tàn tật, ngườ? thân trong g?a đình a? cũng phản đố? và tìm mọ? cách ngăn cấm. Tuy vậy, vớ? tình yêu chân thành, đô? vợ chồng Hoa – Mỹ đã vượt qua mọ? khó khăn để xây dựng hạnh phúc g?a đình ở khố? 14, phường Hà Huy Tập, TP V?nh.
Hạnh phúc trọn vẹn
Sản phẩm Mỹ Hoa được thị trên địa bàn ưa chuộng.
Mặc dù mang đô? chân tật nguyền nhưng chị Hoa được chồng một mực yêu thương và các con rất quý trọng. Trong ý nghĩ của chị, không có ranh g?ớ? g?ữa mẹ kế và con chồng nên chị hết sức cố gắng lao động để nuô? con ăn học nên ngườ? và bù đắp phần nào sự th?ếu thốn tình mẹ. “Dư luận thì muôn vàn muôn vẽ, tô? không thể nghe hết được. Đ?ều tô? quan tâm nhất, mỗ? buổ? sáng lo cho chúng cá? ăn, mỗ? buổ? tố? lo cho chúng g?ấc ngủ ngon, lo các khoản ch? phí cho đầy đủ là tô? mãn nguyện nhất. Rồ? g?a đình bên chồng nữa, họ không xem tô? là dâu, bở? vậy tô? tự động v?ên bản thân phả? cố gắng để chứng m?nh cho mọ? ngườ? thấy vì sao anh Mỹ lạ? chọn tô? làm vợ”, chị Hoa ngâm ngù?. Hạnh phúc của anh chị được trọn vẹn hơn kh? cướ? nhau được một năm thì cháu Thá? Thị Mỹ L?nh ra đờ?, đ?ều đáng nó?, cháu L?nh s?nh ra trong hoàn cảnh lành lặn và rất kháu khỉnh.
H?ện g?ờ, L?nh đang theo học lớp 11 của một trường chuyên nổ? t?ếng nhất Nghệ An. Hạnh phúc rạng ngờ? cũng là lúc vợ chồng anh chị phả? nghĩ đến chuyện k?ếm t?ền nuô? con cá? ăn học. Bao vất vả khó nhọc sẽ đè lên đô? va? gầy yếu của ngườ? phụ nữ tàn tật. Ban đầu chị Hoa làm nghề bán bánh mướt phục vụ ăn sáng cho ngườ? dân ở TP V?nh. Chị cho b?ết: “Làm nghề này đêm phả? thức khuya, ngày phả? dậy từ lúc sáng sớm để chuẩn bị các dụng cụ bán hàng. Ha? vợ chồng tô? chỉ tranh thủ ngủ một chút vào buổ? trưa để lấy sức mà thô?”. Làm mã? mà không thấy dư g?ả được nh?ều, ch? t?êu cho khéo cũng chỉ đủ s?nh hoạt hằng ngày (nếu không nó? là eo hẹp). Lúc này trong đầu chị Hoa luôn nghĩ sẽ làm một công v?ệc gì khác hơn là suốt ngày chỉ ngồ? bán bánh mướt, dù vất vả cũng được m?ễn là cả? th?ện được đờ? sống trong g?a đình.
Ấp ủ mã?, chị Hoa mớ? nghĩ tớ? v?ệc làm của mình ngày xưa, nếu mở lạ? xưởng nấu b?a hay nước ngọt e rằng sẽ không tồn tạ? được. Chị bắt đầu nghĩ về v?ệc mở một xưởng sản xuất nước rửa chén quy mô nhỏ, trước hết để g?a đình và ngườ? thân dùng, nếu thấy ổn sẽ mở rộng quy mô sản xuất. Rất may mắn cho g?a đình chị, lúc này Ch? hộ? phụ nữ Phường Hà Huy Tập đang có chương trình cho các chị em phụ nữ vay vốn để sản xuất vớ? lã? suất ưu đã?. Năm 2005, sau kh? nhận được khoản vay của hộ? phụ nữ kh? đó là 15 tr?ệu đồng, chị mạnh dạn đầu tư các th?ết bị và nguyên vật l?ệu để làm ra nhưng lô hàng nước rửa chén đầu t?ên, lấy nhãn h?ệu là “Mỹ Hoa” (tên của ha? vợ chồng - PV).
Tuy vậy, thị trường t?êu dùng ở Nghệ An và Hà Tĩnh vốn rất khó tính, họ chỉ quen dùng một loạ? mặt hàng có tên tuổ? trên thị trường. Mặt hàng nước rửa chén Mỹ Hoa ban đầu được chị Hoa gử? chào hàng tạ? các địa đ?ểm đầu mố? t?êu thụ ở chợ V?nh nhờ bán hộ. Nhưng sản phẩm của chị lúc này đến tay ngườ? t?êu dùng vẫn không được chấp nhận vì chưa có thương h?ệu cũng như chất lượng còn kém so vớ? các sản phẩm cùng loạ?. Đúc rút k?nh ngh?ệm của các sản phẩm cũ, chị ngày đêm thao thức và đã có những bước cả? t?ến rõ rệt. Không lâu sau đó, sản phẩm nước rửa chén Mỹ Hoa đã ch?nh phục được ngườ? t?êu dùng. H?ện tạ?, sản phẩm của chị Hoa được t?êu thụ chủ yếu ở thị trường Nghệ An và Hà Tĩnh, gần đây thị trường đã được mở rộng ra địa bàn các tỉnh lân cận như Quảng Bình, Quảng Trị và xuất khẩu sang nước bạn Lào.
Sản lượng t?êu thụ hằng năm khoảng 1.000 lít, mang lạ? nguồn thu cho g?a đình chị Hoa khoảng 8 đến 10 tr?ệu đồng/tháng. Cơ sở sản xuất của chị đang tạo công ăn v?ệc làm ổn định cho 3 công nhân, vớ? thu nhập trung bình 3 đến 3.5 tr?ệu đồng/tháng. Vớ? những nổ lực ph? thường, vượt qua số phận để khẳng định mình trong cuộc sống, cuố? năm 2012 chị Nguyễn Thị Mỹ Hoa đã được tôn v?nh là một trong 27 cá nhân xuất sắc tạ? Hộ? nghị b?ểu dương đ?ển hình sáng tạo Nghệ An. “Bây g?ờ cuộc sống đã tạm ổn, tô? chỉ mong sao con cá? có công v?ệc làm ổn định để xây dựng hạnh phúc g?a đình. Vợ chồng tô? đang dự tính sẽ gom góp t?ền để xây cho ha? đứa con của anh Mỹ mỗ? đứa một cá? nhà nữa mớ? yên tâm được”, chị Hoa ch?a sẻ.
Hồ Ngọc – Nguyễn Long