Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Tình yêu không trở lại

(DS&PL) -

Anh rời xa tôi vào một chiều mưa, khi nghe tin, trái tim tôi vụn vỡ, trước mắt là màn mưa chiều xứ Huế. Từ đây, tình yêu của anh không bao giờ trở lại…

Anh rời xa tôi vào một chiều mưa, khi nghe tin, trái tim tôi vụn vỡ, trước mắt là màn mưa chiều xứ Huế. Từ đây, tình yêu của anh không bao giờ trở lại…

Tôi ấn tượng với Huế qua những lời anh kể, cách đây hơn 2 năm, tôi đã cố gắng xin phép ba và mẹ để được vào xứ sở mộng mơ này làm việc. Tôi yêu Huế cũng như yêu anh. Ngày đó, tôi là cô gái lãng mạn thích chạy nhảy dưới mưa. Nhưng anh lại không thích điều đó. Không ít lần chúng tôi cãi nhau vì việc tôi giận dỗi, hành hạ anh bằng cách dầm mưa. Phải tới khi tình yêu bước sang năm thứ 2, anh mới kể cho tôi ký ức buồn về những cơn mưa và vì sao “anh ghét mưa”… đến thế.

Tình yêu vốn dĩ là sự thấu hiểu, cảm thông- Ảnh minh hoạ

Tôi nghe từng lời anh nói mà lòng hối hận vô cùng. Cũng từ dạo đó, tôi không bao giờ đi dưới mưa nữa. Không phải vì tôi sợ anh mà tôi không muốn gợi lại những ký ức buồn ấy. Với tôi, anh là cả bầu trời ấm áp. Chất giọng Huế đặc biệt, ánh mắt đượm chút buồn nhưng bù lại, anh luôn quan tâm, thấu hiểu và lắng nghe tôi.

Với tôi, ngoài yêu thương, anh còn bao dung với những khuyết điểm mà trước đó chưa một chàng trai nào có thể chịu được. Mẹ vẫn nói, tính lười biếng, nóng nảy khiến tôi mất điểm trong mắt đàn ông nhưng với anh đó là thứ “thuốc phiện” khiến anh say đắm.

Chúng tôi cũng dự định sẽ “về chung một nhà” vào cuối năm 2020. Nhưng rồi, số phận thật nghiệt ngã, anh rời xa tôi vào một buổi chiều mưa tháng Tư mới đây. Hôm đó, trời mưa rất to, giọng đầu dây bên kia gấp gáp: “Tuấn gặp tai nạn. Em đến ngay”.

Tôi hốt hoảng chạy đến bên anh. Hôm đó, mặc cho bao người hối hả trốn cơn mưa, vẫn có một đứa con gái chạy không hề ngoảnh đầu nhìn lại để kịp nhìn người yêu lần cuối. Và khi mưa tạnh, tôi cũng là lúc tôi đến được bên anh, nhưng đôi mắt tôi đỏ hoe… Anh đã xa tôi.

Tôi hốn hận vô cùng chỉ vì tính ương bướng, ham hơn-thua với anh mà chúng tôi xa nhau vĩnh viễn. Giá như tôi hiểu anh, giá như tôi đừng lấn lướt, giá như chịu nhường anh thì đâu đến nỗi. Hôm đó, theo dự định chúng tôi sẽ cùng đi xem phim, cùng đi ăn kem… Và rồi, chính tôi đã khiến anh bỏ về.

Tình yêu vốn dĩ là sự thấu hiểu, cảm thông, biết chừng mực. Ai đó từng nói: Hãy sống hết mình, yêu đối phương hết lòng, đừng để sự ích kỷ trong tình yêu khiến bạn hối hận. Và chính tôi… đã nhận được bài học từ tình yêu đó của anh.

THU HIỀN

Tin nổi bật