Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Những nữ giang hồ khét tiếng tàn bạo một thời

(DS&PL) -

Nhắc đến các nữ tội phạm khét tiếng tàn bạo một thời ở nước ta, người ta thường nhớ đến những cái tên Lệ Hải "yêu nữ", Liên "tròn", Phúc "bồ", Dung "hà".

Nhắc đến các nữ tội phạm khét tiếng tàn bạo một thời ở nước ta, người ta thường nhớ đến những cái tên Lệ Hải "yêu nữ", Liên "tròn", Phúc "bồ", Dung Hà.

[presscloud]707[/presscloud]

Lệ Hải, "yêu nữ" đa tình và những phi vụ chấn động Sài Gòn trước năm 1975

Khét tiếng trong giới giang hồ nhưng Lệ Hải (tên thật là Vũ Thị Bảo) lại xuất thân trong một gia đình gia giáo, trâm anh. Trường lớp không hấp dẫn thiếu nữ bằng những tiếng nhạc xập xình trong các vũ trường. Lấy xong bằng tú tài I (cấp 2 hiện nay), cô bỏ học. Tối nào Lệ Hải cũng ngồi xe Toyota ngắm phố cùng Đức Raymond, một tay chơi lừng danh và bạn thân với Đại Cathay hoặc sánh bước cùng công tử Bạch Tuyết, thiếu gia một gia đình giàu có gốc Hoa ở Chợ Lớn trong các vũ trường.

Lệ Hải là cô gái thông minh, ăn nói nhỏ nhẹ, nhưng trời phú cho tính cách mạng mẽ. Chính vì thế, người tình cô chọn cũng phải mạnh mẽ, đội trời đạp đất, danh tiếng lẫy lừng, uy thế trùm thiên hạ. Lệ Hải thường đi chơi với Đức Raymond, công tử Bạch Tuyết cũng là vì lý do này. Chẳng phải hai gã này lắm tiền hoặc đủ tiếng tăm để làm thay đổi tiêu chuẩn bạn trai của ả. Đơn giản, họ chính là cơ hội để “yêu nữ” tiếp cận thần tượng là tướng cướp Đại Cathay.

Tướng cướp Đại Cathay - Ảnh tư liệu

17 tuổi, Lệ Hải đã thực hiện được ước mơ của mình. Vào một buổi tối đi cùng Đức Raymond đến nhà hàng Mỹ Cảnh, Đại Cathay đã xuất hiện. Ngay lần đầu gặp tên du đãng nổi danh Sài Gòn đã bị đôi mắt đa tình của Lệ Hải đánh gục. Cả hai quấn lấy nhau và Lệ Hải đã tự nguyện hiến thân cho thần tượng. Có lẽ, cô sợ sẽ đánh mất cơ hội trở thành người tình của "ông vua không ngai" trong thế giới ngầm. Chứng kiến cảnh người trong mộng thuộc về kẻ khác, nhưng sợ uy danh của Đại Cathay, Đức Raymond chỉ biết trách mình ngu dại mà không biết đây là một phần trong kế hoạch dài hơi của nữ quái.

Khi địa vị và danh tiếng đang nổi, Lệ Hải liền tận dụng ngay cho phi vụ đầu tiên đề lấy số má. Ỷ mình giàu có và thế lực, Hoàng Kim Lân, biệt danh Âu Dương – con của ông "vua kẽm gai" kiêm thượng nghị sĩ, tỷ phú Hoàng Kim Quy, nếu phải lòng vũ nữ nào là hằng đêm vũ trường đó đóng cửa không tiếp khách mà chỉ tiếp công tử cùng vũ nữ đó. Tại vũ trường trên đường Tự Do (nay là Đồng Khởi, quận 1), Hoàng Kim Lân đang ngồi thưởng thức điệu nhảy của mỹ nhân Thùy Châu thì bất ngờ Lệ Hải cùng đàn em xông thẳng vào. Biết Lệ Hải từng là người tình Đại Cathay nên nhóm bảo vệ không đám ngăn chặn mà lễ phép cúi đầu chào.

Vào bên trong thấy Thùy Châu đang hát, Lệ Hải đi tới giật chiếc micro vứt xuống sàn rồi nhảy tót lên bàn Hoàng Kim Lân ngồi nhếch môi cười đểu. Sau đó, ả bắt quản lý vũ trường đưa hóa đơn tính tiền của công tử họ Hoàng ra để dằn mặt: “Tối mai mày không đưa tao gấp ba số tiền trong hóa đơn này thì xem như mày và con nhỏ này không còn tồn tại ở thành phố này nữa”. Nói xong thị ngoắt tay cùng đám lâu la rút lui.

Thùy Châu sợ hãi, mặt cắt không còn chút máu. Bản thân Hoàng Kim Lân phần sợ cái uy của Lệ Hải, phần thương Thùy Châu nên hôm sau nhờ Thanh “rỗ” và Mary Paul đem tiền đưa cho nữ quái. Sau phi vụ này, tiếng tăm Lệ Hải nổi như cồn. Từ đó danh sách các ca ve có tiếng hoạt động vũ trường ở Sài Gòn đều phải đóng hụi chết hằng tháng.

Ngoài ra, thủ đoạn dằn mặt của Lệ Hải với đối phương hết sức tàn bạo. Để bảo kê vũ trường này, Lệ Hải gặp mặt và yêu cầu Ngọc Hạnh - chủ vũ trường ở đường Trần Hưng Đạo, quận 5, hằng đêm phải đưa cho mình một số tiền trên trời. Nghe Ngọc Hạnh năn nỉ giảm bớt xuống vì mình không có khả năng thì Lệ Hải trợn mắt nói: “Vậy tối nay tao tặng mày món quà”. Nói là làm, ngay đêm đó, một chiếc xe hơi đời mới chầm chậm đỗ trước vũ trường đón Ngọc Hạnh thì bất ngờ hai thanh niên lao tới “tặng” cô nhiều vết dao lam trên mặt. Bạn trai của vũ nữ này cũng bị đàn em Lệ Hải dần cho một trận.

Từ đó, mỗi khi Lệ Hải tới vũ trường nào là các "má mì", vũ nữ tự động đem tiền tới nhét vào túi thị. Lệ Hải còn bắt tay với Minh "đen" thực hiện vụ cướp 4 triệu tiền mặt, vàng (tương đương 200 cây vàng thời đó), 50 chiếc nhẫn hột xoàn, có cái lên tới 8 carar ở đền Sòng Sơn. Sau khi Minh "đen" sa lưới, Lệ Hải kết hợp với Bình Toyota thực hiện vụ cướp xe hơi táo tợn. Bằng sắc đẹp của mình, Lệ Hải giả vờ làm quen với các đại gia rồi dụ họ lái xe hơi tới những nơi vắng vẻ để đồng bọn ra tay cướp.

Theo giới giang hồ, sau ngày giải phóng 30/4/1975, Lệ Hải lấy một thiếu tá chế độ cũ rồi xuất cảnh. Trong một lần ân ái, ông này bị thượng mã phong và Lệ Hải một mình lầm lũi trong chuỗi ngày cô độc ở Anh. 

 Liên "tròn" rạch mặt nạn nhân từ khoảng cách 3 mét

Ngõ chợ Khâm Thiên giờ đã thành Phố chợ Khâm Thiên, đường sá phong quang, bán buôn sầm uất mà ngăn nắp. Nhìn khung cảnh con phố bây giờ, khó ai có thể tưởng tượng, hơn 20 năm về trước, đây là địa chỉ "đen" cực kỳ phức tạp của đất Hà thành.

Nguyễn Thị Liên tức Liên "tròn" sinh năm Dần (1974) trong khung cảnh ấy của ngõ Chợ và lớn lên trong một gia đình thuộc dạng có số má. Liên có tới 3 người anh nhưng có thời gian đến ngót chục năm, đón giao thừa không bao giờ đủ các thành viên. Là vì các ông anh cứ thay phiên nhau ra tù vào tội, người này vừa mãn hạn, người kia lại phải đi trả án.

Thập niên 80- 90 của thế kỷ trước, dằn mặt nhau bằng cách hủy hoại dung nhan là phương pháp được giới giang hồ ưa chuộng. Gây án bằng a xít rất hiếm gặp. Có thể do thời đó a xít không dễ kiếm hoặc do hậu quả quá tàn khốc, nếu bị bắt sẽ phải chịu sự trừng phạt rất nghiêm minh của luật pháp. Vì thế, dao lam trở thành lựa chọn số một.

Ai có thể ngờ lưỡi dao lam mỏng mảnh vẫn thường dùng để cạo râu, lại là thứ vũ khí nguy hiểm đến thế. Lưỡi lam để nguyên chiếc. Phần giữa vẫn dùng để kẹp vào cán dao cạo, giờ được mắc hờ vào đầu ngón trỏ hoặc ngón giữa. Các sát thủ làm động tác như bắn bi, cộng với lực cổ tay vẩy mạnh. Lưỡi dao cạo xé gió lao đi. Chẳng biết từ lúc nào, Liên "tròn" đã tập được bản lĩnh vẩy lưỡi lam cực kỳ chính xác.

Năm 1994, Liên lần đầu chứng tỏ tài nghệ bằng vụ ra tay gây chấn động sàn nhảy Thư viện (Ngã tư Bà Triệu- Trần Hưng Đạo, Hà Nội). Số là trong đám đệ tử của Bình "xẩm" có gã đàn em gia cảnh thuộc vào hàng thiếu gia.

Gã này chết mê chết mệt cô bé Mai Anh, hoa khôi của một trường Trung học. Cậy tủ trộm được của bố mẹ bao nhiêu tiền, gã đều mua sắm tư trang, cung phụng cho cô nàng hết. Đến khi Mai Anh lộ nguyên hình là một "thợ đào mỏ" có hạng thì số tiền gã nộp cho cô nàng đã trở thành khá lớn. Sau khi "đá" gã không thương tiếc, Mai Anh còn tỏ vẻ khinh thường gã ra mặt.

Biết chuyện, Liên lồng lộn: "Không thể để nó làm nhục anh em của mình được". Liên sai đệ tử liên tục dò la quy luật sinh hoạt của Mai Anh. Biết ban đêm cô "thợ đào mỏ" này rất thích đi nhảy nhót, Liên chọn địa điểm ra tay là sàn nhảy Thư viện, một sàn nhảy rất lộn xộn và hỗn tạp thời ấy. Vừa thấy Mai Anh, Liên bí mật bám theo. Đợi lúc cô nàng rời khỏi người tình, một mình ra sàn lắc lư theo tiếng nhạc, Liên lập tức ập tới. Ở khoảng cách 3 mét, nấp phía sau nhiều người đang nhảy nhót khác, Liên khẽ vẩy ngón tay. Chỉ nghe một tiếng "tanh" rất nhẹ, Mai Anh ôm mặt, kêu lên thảm thiết. Máu từ kẽ ngón tay túa ra, đầm đìa. Cô nàng lăn lộn đau đớn giữa sàn nhảy.

Phi vụ rạch mặt này là phi vụ đầu tiên và làm không công. Trong khá nhiều cuộc thanh toán mà Liên sẽ tham gia về sau, đều do được thuê và trả tiền hậu hĩnh. Năm 1995, Bình "xẩm" đi tù án dài với rất nhiều tội danh. Băng nhóm hồ Thiền Quang nhanh chóng tan rã. Quen ăn quen chơi không quen làm, Liên "tròn" tiếp tục dấn sâu vào tội lỗi. Liên tụ tập vài nữ quái khác, lập nên hội tạm gọi là "đòi nợ thuê". Với thủ đoạn hăm dọa hoặc sẵn sàng ra tay tàn bạo, Liên cùng đồng bọn đã gây ra nhiều oan nghiệt cho người khác.

Thực hiện tội ác từ khoảng cách xa, hành vi của Liên rất khó bị phát hiện. Mãi đến năm 1998, qua nhiều lần mai phục vất vả, cơ quan chức năng mới tóm được Liên cùng băng nhóm. Liên bị kết án 3 năm tù, trả án tại trại giam Ba Sao (Hà Nam).

Phúc “bồ” tổ chức nhiều vụ đâm thuê, chém mướn 

Năm 1994, chợ Đồng Xuân bị cháy, mọi hoạt động của tiểu thương ở đây phải chuyển sang khu vực chợ tạm Phùng Hưng. Khi “đánh hơi” thấy Khánh “trắng” lăm le muốn chiếm khu vực của mình, Phúc “bồ” đã có một nước đi táo bạo, được cho là cao cờ hơn Khánh “trắng”.

 Nguyễn Thị Phúc (tức Phúc “bồ”) - Ảnh tư liệu

Trong băng nhóm của Phúc “bồ”, chuyện Dương Tử Anh được bà trùm ưu ái trao gửi tình cảm riêng tư và đưa lên làm “phó tướng” của nghiệp đoàn bốc xếp thì ai cũng biết. Nhờ có “phó tướng” tài ba cùng đám đệ tử thân tín, băng nhóm của Phúc “bồ” nhanh chóng trở thành nỗi khiếp sợ với mọi đối thủ. Có được Dương Tử Anh, Phúc “bồ” như hổ mọc thêm cánh.

Đặc biệt, trong những phi vụ đụng độ, thanh toán với các băng nhóm khác, “bà trùm” thậm chí không cần ra mặt. Với khí thế ào ào cùng đội quân hùng hậu, Phúc bắt đầu tung đòn dằn mặt để thị uy và tranh giành lãnh địa. Trong những lần bành trướng địa bàn, bảo vệ lãnh địa, băng nhóm của Phúc “bồ” đã đụng độ với rất nhiều băng nhóm khác. Đáng kể nhất là những cuộc huyết chiến với băng nhóm của ông trùm Khánh “trắng”, đối thủ đáng gờm nhất với băng Phúc “bồ”.

Cuối năm 1993, Dương Tử Anh và đám đàn em đã có trận chiến nảy lửa với nhóm của Khánh “trắng”. Sau nhiều lần đụng độ chưa phân định cao thấp, đích thân Dương Tử Anh đã ra tay để bảo vệ danh tiếng cho người tình. Hôm đó, khi phát hiện hai cánh tay “chủ lực”, thân tín nhất của Khánh “trắng” xuất hiện tại khu vực chân cầu Long Biên là Triệu “con” và Thắng “trố”, Tử Anh đã cầm dao truy đuổi và chém hai đàn em của Khánh. Bị phục kích bất ngờ, Triệu “con” và Thắng “trố” phải bỏ chạy.

Có nhiều tiền trong tay, Phúc “bồ” còn tổ chức nhiều vụ đâm thuê, chém mướn, bắt giữ người trái pháp luật để tống tiền. Ngoài ra,  còn tổ chức các vụ “đòi nợ thuê”, “dàn xếp” các mâu thuẫn mà thực chất là cướp hoặc cưỡng đoạt tài sản của công dân với “lệ phí” từ 10 triệu đồng đến vài chục triệu đồng/vụ.

Điển hình có vụ đòi lại tiền trắng trợn như  Phúc “bồ” mua ô tô mới, không may xe bị tai nạn giao thông dẫn đến hỏng, thị ta sai đàn em mang đến chỗ mua để trả lại xe và bắt ép họ phải đưa lại tiền bằng thủ đoạn đe dọa khốc liệt.

Dung Hà kẻ nuôi hy vọng làm trùm giang hồ đất cảng

Mối tình đầu của Dung Hà là Hùng “chim chích” ở chợ Sắt. Khi dính vào ma túy, bản lĩnh Hùng “chim chích” trở nên thấp hèn, quay quắt anh em để lấy tiền hút chích. Hình ảnh Hùng mờ dần trong tâm trí Dung Hà, kẻ nuôi hy vọng làm trùm giang hồ đất cảng. Không việc gì mà nữ giang hồ không dám làm, từ đòi nợ thuê, thanh toán theo đơn đặt hàng, bôi số các ông trùm, kể cả cướp ngục tử tù.

 Dung Hà

Sau khi rời bỏ Hùng “chim chích”, Dung Hà chạy theo tình yêu với Hùng “cốm”, một đại ca có hình thức như một tài tử điện ảnh. Cặp đôi này hoạt động rất ăn ý và nhanh chóng đẩy những đại ca của các băng nhóm khác xuống vị trí đàn em. Một lần xuống tay làm chết người, Hùng “cốm” phải lãnh án tử hình. Quyết tâm cứu người tình, Dung Hà lên kế hoạch cướp tù, nhưng bất thành.

Theo một “đại ca” kể lại, kế hoạch của Dung Hà được tính toán kỹ trong cả tháng trời. Bọn chúng định tuồn một quả lựu đạn giấu trong gói quà tiếp tế để gửi vào trại giam cho Hùng “cốm”. Lựa thời điểm, Hùng “cốm” sẽ dùng lựu đạn cướp khóa, khống chế quản giáo, tháo thân. Hàng chục xe máy, công nông, xe thồ... sẽ có nhiệm vụ cản đường tại những trục chính đã được tính rằng xe Công an có thể rượt đuổi.

Hùng “cốm” chạy ra bờ biển. Xuồng nhỏ, xuồng lớn phục sẵn tại các điểm hẹn sẽ đưa kẻ đào tẩu đến phao số không và đi Hong Kong. Dù không cứu được người tình nhưng Dung Hà đã khiến tất cả những tên côn đồ đất cảng, phải cúi đầu bởi không chỉ vì lá gan, mưu sâu mà cả vì là liệt nữ hành hiệp “trọng nghĩa” hơn bất kỳ một đại ca nào.

Sau khi triệt phá hàng loạt băng nhóm tội phạm có tổ chức, năm 1995, Công an Hải Phòng bắt Dung Hà về tội tổ chức đánh bạc và lãnh án bảy năm tù giam. Tháng 9/1998, sau khi được ân xá về địa phương, Dung Hà tập hợp, cầm đầu một băng nhóm tội phạm gồm các tên đàn em nổi tiếng như Hải “hấp”, Quân “béo”, Minh “sứt” chuyên tổ chức các hoạt động cờ bạc, bảo kê tại Hải Phòng và một số địa phương khác.

 Hằng Thanh (T/h)

Tin nổi bật