NHỚ VỀ BÁC
Nén hương con x?n dâng Bác
Lệ tràn man mác xót xa
Ngẹn ngào con hát khúc ca
T?ễn Bác vớ? cả bao la tấm lòng.
Nú? cao sừng sững một bề
H?ên ngang ôm trọn Bác về quê hương
Bóng ch?ều mờ mịt khó? sương
Non sông như thể khóc thương cho Ngườ?.
Cả cuộc đờ?, vì chúng con
Công ơn Bác đó a? còn nhớ không?
Con đây chẳng dám ước mong
Chỉ x?n ha? chữ đên ơn sau này.
Bác nằm đó, ngày hôm nay
Bầu trờ? ánh đỏ t?ếc thay một đờ?
Ngày nào vừa mớ? đây thô?
Dòng ngườ? như nước đổ về b?ển khơ?.
Tưởng nhớ bác, lòng con đau
Nó? sao cho hết những màu thân thương
Đạ? Tướng – Bác đã xa rồ?
Cho con một nỗ? bồ? hồ? lắm thay.
Phút t?ễn đưa – phút chua cay
G?ờ vàng lịch sử ngàn đờ? b?ết ơn
Bác vẫn đó vớ? chúng con
Trá? t?m con đã khắc gh? tên Ngườ?.
Gắng công ra sức học hành
Xây dựng đất nước trưởng thành ma? sau
Tấm gương Bác đó con theo
Sắt son g?ữ mã? tấm lòng V?ệt Nam!
Tác g?ả: Lê Thị Hằng
(ĐHSP Ngữ văn, Trường Đạ? học Hồng Đức)