Nhớ Bác!
Nhớ cả mùa Thu
(Tr? ân Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp)
Thu này khác hẳn thu qua
Trờ? cao đất rộng bao la cũng buồn
Hàng cây đứng lặng bên đường
Lá vàng “rơ?” xuống khóc thầm: Bác ơ?!
Sương đêm “thấm ướt” cỏ dầy
Nghe t?n Bác mất “Lòng Đờ?” xốn xang
Ngườ? Anh hùng nước V?ệt Nam
Ra đ? để lạ? nắng vàng mùa thu
Ha? lần đánh thắng kẻ thù
Đ?ện B?ên ch?ến thắng. Pháp thua kéo về
Đánh cho Mỹ cút, Ngụy què
V?ệt Nam độc lập, tự hào rạng danh
Hôm nay ngày đẹp g?ờ lành
Bác theo T?ên Tổ, lòng thành xót thương
Bao hàng ngườ? xếp bên đường
Âm thầm lặng lẽ dâng hương kính Ngườ?
Tâm hương thơm ngát tâm đờ?
Chúng con kính lễ t?ễn Ngườ? ra đ?
Ha? hàng lệ ướt nhòe m?
Lòng con thầm khóc Bác đ? xa rồ?
Đoàn ngườ? lặng lẽ bồ? hồ?
Từ Nam ra Bắc, tớ? nơ? Quảng Bình
Nơ? quê hương đã ân s?nh
“Ngườ? con đất V?ệt” gh? danh sử vàng
Trờ? cao, nú? ngọc, b?ển vàng
Là nơ? “Bác ngự”, có làng có quê
T?ễn b?ệt Bác, con ra về
Nhớ thương Bác, cả Thu quê nắng vàng.
Tác g?ả: Dương Thị Nghĩa
(Long B?ên, Hà Nộ?)