Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

"Nhà thơ đi học" sáng tác thơ tặng thầy cô

(DS&PL) -

Để bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của mình tới quý thầy cô - những người chở đò qua sông, các "nhà thơ đi học" tự mình viết nên những bài thơ xin gửi tới thầy cô những lời chúc tốt đẹp nhất.

Để bày tỏ lòng b?ết ơn sâu sắc của mình tớ? quý thầy cô - những ngườ? chở đò qua sông, các "nhà thơ đ? học" tự mình v?ết nên những bà? thơ x?n gử? tớ? thầy cô những lờ? chúc tốt đẹp nhất.

Bà? 1:

Học s?nh như những trồ? non

Nếu không chăm bẵm chỉ còn cây khô

May mà có các thầy cô

không quản khó nhọc chăm lo cho trồ?

G?ờ trồ? đã lớn khôn rồ?

Tình cô trồ? sẽ trọn đờ? không quên.

Bà? 2:

Nhớ ngày xưa cô g?áo đã dạy tô?

Đừng mả? chơ? hãy cố học đ? thô?

Chớ lườ? học kẻo sau này ân hận

Hãy cố lên cậu học trò nhỏ ơ?

 

Ha? mươ? năm không một phút nào quên

Lờ? cô dạy vẫn mã? còn vẹn nguyên

Cậu học trò nhỏ của cô ngày ấy

Nay cậu đã trở thành một g?áo v?ên


Cùng cô dạy chung trên một má? trường

Tóc cô g?ờ đã bạc trắng như sương

Cuộc đờ? cô trả? qua bao sóng g?ó

Nhưng cô vẫn vững như một bức tường

 

Chẳng bao lâu sau cô đã về h?u

Nhưng cô để lạ? tô? rất nh?ều đ?ều

Tô? sẽ cố dạy trò sao cho tốt

Để không phụ lòng của cô yêu

Bà? 3:

Nhân ngày Nhà g?áo V?ệt nam

Chúc Thầy Cô Khỏe vững vàng Ngh?ệp cao

Công Thầy Cô kể x?ết bao

Gom từng câu chữ xây vào ước mơ

Dìu từng non nớt bé thơ

Tấm lòng quảng đạ? vô bờ kể đâu

Công lênh trờ? b?ển ?n sâu

Nó? sao cho hết những câu ân tình

Chúng em những lớp học s?nh

Bó Hoa đẹp nhất t?m mình Kính dâng! 

Bà? 4: 

Có thể bây g?ờ cô đã quên em 

Học trò quá nh?ều, làm sao cô nhớ hết 

Xa trường rồ?, em cũng đ? b?ền b?ệt 

Vẫn nhớ lờ? tự nhủ: sẽ về thăm. 

 

Có thể bây g?ờ ch?ếc lá bàng non 

Của ngày em đ? đã úa màu nâu thẫm 

A? sẽ nhặt dùm em xác lá 

Như em thuở nào ép lá g?ữa trang thơ ?

 

Ước gì... H?ện tạ? chỉ là mơ 

Cho em được trở về chốn ấy 

G?ữa bạn bè nố? vòng tay thân á? 

Được vu?-buồn-cườ?-khóc hồn nh?ên 

 

Em nhớ hoà? t?ết học đầu t?ên 

Lờ? cô dạy: "Văn học là nhân học" 

Và chẳng a? học xong bà? học làm ngườ?! 

Chúng em nhìn nhau khúc khích t?ếng cườ? 

Len lén chuyền tay gó? me dầm cuố? lớp

 

Rồ? g?ờ đây theo dòng đờ? xuô? ngược 

Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ mô? 

Những lúc buồn em nhớ quá - Cô ơ?! 

Bà? học cũ chẳng bao g?ờ xưa cũ...

Sưu tầm

Tin nổi bật