“NGƯỜI MẤT” NHƯNG “TIẾNG MÃI CÒN VANG”
Hà Nộ?, con t?m của Tổ Quôc nhưng dừng đập kh? nghe t?n Đạ? Tướng Võ Nguyên G?áp chút hơ? thở cuố? cùng trong bệnh v?ện Quân Y 108. Cùng vớ? nỗ? đau không tả được của g?a đình, là sự t?ết nuố? vô cùng của Đồng Bào cả nước. Một ngườ? con ưu tú của đất nước, một ngườ? thầy của Quân Độ? Nhân Dân V?ệt Nam đã yên g?ấc ngũ vĩnh hằng. Lòng tô? đây ngậm ngù? đau xót. Tuy b?ết Bác G?áp tuổ? đã cao, sức yếu, đã đ?ều trị tạ? bệnh v?ện thờ? g?an dà?,cả Nước đều b?ết một ngày nào đó ngườ? sẽ bỏ đồng bào ra đ?, nhưng kh? b?ết t?n ngườ? ra đ? hàng tr?ệu con t?m V?ệt Nam như đang chảy máu, đau xót, t?ết thương vô cùng…
Trong suốt quá trình lịch sữ của Dân Tộc V?ệt Nam hào hùng, Bác G?áp đã cống h?ến hết mình cho sự ngh?ệp g?ả? phóng dân tộc, ch?ến thắng vẻ vang “Đ?ện B?ên Phủ” vang xa khắp thế g?ớ? cũng đã mang tên của Ngườ? ra khắp năm châu. Một vị Tướng tà? ba, mưu lược…
Ô?….ô?…Bác ơ?, Bác đã đ? rồ?, nghe t?ếng khóc nghẹn ngào của đồng bào, đồng chí, mà con lòng con đây đau như cắt, như muố? xát vào vết thương.
Từ Bắc vào Nam, từ g?à đến trẻ nhỏ, kể cả đồng bào ta ở nước ngoà?, cũng khóc t?ết thương cho ngườ?. Nỗ? đau đó không thể d?ển đạt được bằng lờ? nó? hay hành động, đó chính là nỗ? đau từ con t?m, những a? là con, là cháu, trong ngườ? chảy dòng máu “Lạc Hồng” đều phả? rơ? lệ, g?ọt lệ đắng như lòng ngườ? đắng, tấc cả như đã nó? lên lòng yêu thương Bác vô bờ bến Bác G?áp ơ?!!
“Từ thuở mang gươm đ? mở cõ?,
Trờ? Nam thương nhớ Đất Thăng Long.”
Đó củng chính là nguyện vọng của con bấy lâu nay, Được thăm thủ đô, V?ếng lăng Hồ Chủ Tịch, được nắm tay Bác G?áp một lần, nhưng g?ờ đây, mơ ước nhỏ bé ấy chỉ còn gặp thấy trong mơ mà thô?.
Bác ơ? Bác đã d? rồ?,
Đ? về vớ? cỏ? vĩnh hằng xa xô?.
Để con đây lòng chua xót,
T?ễn b?ệt ngườ? đến g?ấc ngũ nghìn thu.
Sự ra đ? của Bác không chỉ là n?ềm đau của đồng bào, đồng chí mà còn là nỗ? t?ết thương chung của cộng đồng quốc tế.
Có phả? chăng sự ra đ? của ngườ? làm cho cây cố? cũng phả? t?ết thương. Cây bằng lăng phố Hoàng D?ệu cũng ngày ngày đổ? màu cho lá, như thay t?ếng khóc, lòng chua xót, t?ễn Bác ra đ?.
Cũng có lẽ cây bằng lăng k?a âm thầm chịu tan Bác. Bác ơ?!! Bác không chỉ là một Đa? Tướng của nhân dân, mà Bác còn là Ngườ? tá? tạo lạ? cuộc sống, một cuộc sống bình yên như ngày hôm nay.
Bác cùng hang tr?ệu Anh Hùng đất V?ệt đấu tranh cả đờ? để rồ? hôm nay, hòa bình đã có, nhưng chúng con đã mất ngườ?, cũng như mất đ? một ngườ? than trong g?a đình.
Con chỉ b?ết khóc, khóc và mơ ước một ngày được nắm tay Bác…Nhưng Bác ơ?…đều đó không thể xảy ra được rồ?…
Bác ơ? con thương Bác lắm, Bác sống vì dân vì nước, kh? chết rồ? Bác củng lo cho dân cho nước, Bác chọn nơ? an nghĩ cua mình tạ? Vũng Chùa - Đảo Yến thuộc huyện Quảng Trạch, Bác ra đ? củng lo cho dân, cho nước, sợ lũ Tàu k?a lấn ranh, xâm lược, nên Bác đã chọn đảo nhỏ này hướng ra b?ển Đông, nhìn về đảo Hả? Nam, như canh g?ữ bờ cõ? của đất nước.
Không thể tả nổ? lòng yêu thương Bác, mất Bác đất nươc mất đ? một vị anh hùng, huyền thoạ? của Quân Độ? Nhân Dân V?ệt Nam. Hy vọng tương la? đất nước sẽ phát tr?ễn hơn nữa để công sức bấy lâu của Hồ Chí M?nh và Bác cùng các anh hùng đã hy s?nh cho Tổ Quốc không uổng phí.
R?êng con, sẽ có một ngày con được thấp nén hương bên mộ Bác, Bác ơ?..!!!
Đất nước V?ệt Nam luôn thương yêu Bác!!!
Con mã? nhớ Bác!!!
Tác g?ả: G?ang Thá?
(tha?g?ang222@yahoo.com.vn)