Truyền thông Anh đang đặc biệt quan tâm đến trường hợp của Thomas Sheridan, một người đàn ông 35 tuổi mắc phải chứng rối loạn ăn uống hiếm gặp có tên ARFID (Avoidant/Restrictive Food Intake Disorder) hay còn gọi là Rối loạn kiêng ăn hạn chế. Tình trạng này khiến anh không thể dung nạp phần lớn các loại thức ăn thông thường, và thậm chí chỉ cần hình dung về một số món ăn cũng đã gây ra cảm giác buồn nôn dữ dội.
Anh Sheridan chia sẻ rằng anh đã phải sống chung với ARFID trong nhiều năm trước khi nhận được chẩn đoán chính thức. Thực đơn hàng ngày của anh vô cùng hạn chế, chỉ bao gồm bánh mì trắng, ngũ cốc và thạch – những món ăn ít ỏi mà cơ thể anh chấp nhận. "Tôi chưa từng thử qua trái cây, rau củ, thịt hay trứng. Ý nghĩ phải ăn những thứ đó thôi đã khiến tôi cảm thấy muốn nôn mửa," anh nói.
Người đàn ông ăn bánh mì và ngũ cốc không phải vì sở thích mà vì cơ thể của anh chỉ có thể dung nạp loại thực phẩm này.
Hàng ngày, Thomas Sheridan phải tiêu thụ khoảng hai ổ bánh mì trắng, ba bát ngũ cốc và một lượng lớn thạch. Điều đáng nói là sự lựa chọn này không xuất phát từ sở thích cá nhân, mà đơn thuần là vì đây là những thực phẩm duy nhất mà cơ thể anh chấp nhận và có thể nuốt được. Để phần nào bù đắp cho sự thiếu hụt dinh dưỡng nghiêm trọng, anh buộc phải bổ sung vitamin, nhưng ngay cả việc này cũng phải lựa chọn kỹ càng những loại có mùi vị dễ chịu đối với anh.
Sau nhiều nỗ lực bất thành trong việc làm phong phú hơn bữa ăn của mình, Sheridan đã tìm đến liệu pháp thôi miên như một hy vọng cuối cùng. Anh mong muốn phương pháp này có thể giúp anh vượt qua những rào cản tâm lý sâu sắc và cảm giác ghê sợ đối với các loại thực phẩm khác. Trước đó, anh từng cố gắng thử một chiếc bánh sandwich kẹp trứng và xúc xích trong một buổi gặp mặt bạn bè, nhưng ngay lập tức phải nhổ ra khi miếng trứng vừa chạm vào miệng.
Gia đình anh Sheridan cho biết, những dấu hiệu của chứng rối loạn này đã xuất hiện từ khi anh chỉ mới 18 tháng tuổi. Ngay từ giai đoạn đó, anh đã có những phản ứng mạnh mẽ với một số loại thức ăn nhất định và kiên quyết không chịu ăn trái cây hay rau củ.
Mặc dù cha mẹ đã áp dụng nhiều phương pháp khác nhau, từ khuyến khích nhẹ nhàng, dùng lời khen thưởng đến cả những biện pháp ép buộc, nhưng tất cả đều không mang lại sự thay đổi nào. "Các bác sĩ từng đưa ra lời khuyên là cứ để tôi nhịn đói cho đến khi tự cảm thấy muốn ăn, nhưng cách đó cũng hoàn toàn vô hiệu," anh chia sẻ.
Chế độ ăn uống vô cùng hạn chế này không chỉ gây ra những ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe của Sheridan mà còn tác động nghiêm trọng đến cuộc sống cá nhân và sự nghiệp của anh.
Anh cho biết bản thân rất khó khăn trong việc duy trì một công việc ổn định và từng bị sụt gần 10 kg chỉ trong hơn 10 ngày làm việc liên tục. Áp lực từ căn bệnh quái ác này đã khiến anh rơi vào tình trạng kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần.
Hiện tại, Thomas Sheridan đang kêu gọi sự giúp đỡ về tài chính từ cộng đồng để có thể tiếp tục liệu trình thôi miên, với mục tiêu quyên góp số tiền 8.000 USD. Tuy nhiên, anh cũng thẳng thắn thừa nhận rằng không có bất kỳ sự đảm bảo nào về việc liệu căn bệnh ARFID này có thể được chữa trị dứt điểm hay không.
"Tôi chỉ hy vọng một ngày nào đó mình có thể ăn uống một cách bình thường – một điều mà nhiều người xem là lẽ đương nhiên, nhưng đối với tôi lại là cả một hành trình đầy gian nan," anh bày tỏ.
Theo Sao stars, Góc nhìn pháp lý