(ĐSPL) - Ngườ? đàn bà đẹp, g?ỏ? g?ang của đất Cảng, nổ? t?ếng nhưng cuố? cùng chết vì “ngh?ệp chướng” g?ang hồ. Ngườ? đàn bà ấy tên B.T.H., thờ? đ?ểm này chuẩn bị đến ngày g?ỗ đầu của bà.
Tình cờ, tô? gặp lạ? nhà thơ thân th?ết vớ? ngườ? anh nguyên là công an đất Cảng. Trông nhà thơ bơ phờ, xuống sắc khá nh?ều. Nhà thơ nó? rằng: “Họ tà?, họ đẹp nhưng cùng vớ? “chữ ta?” một vần”. Hoá ra, nhà thơ nó? về bạn mình, B.T.H, ngườ? đàn bà đẹp nổ? t?ếng đất Cảng một thờ?.
Thờ? đ?ểm này năm trước, ngườ? dân đất Cảng xôn xao về cá? chết đầy bí ẩn của ngườ? đàn bà đẹp tên H. ở quận Lê Chân. Bà đẹp và có một g?ọng hát chèo trờ? phú đến mức đa đoan và a? oán. Kém Dung “Hà”, đàn chị nổ? danh đất Cảng 10 tuổ?, bà H. đã quyết theo ngh?ệp cầm ca để gắn cuộc đờ? mình vớ? những vu? buồn của những tích chèo cổ. Thế nhưng, sự quyết l?ệt của tuổ? trẻ trong sự ngh?ệp, cũng không bằng sóng dữ của g?ang hồ. Sự dữ dộ? của g?ang hồ đất Cảng là ở chỗ này. Nó đánh tan mọ? chuẩn mực và xoá nhoà cá? đẹp đờ? thường để nhuốm màu l?êu tra?.
Hồng nhan đa truân (ảnh m?nh họa)
Ngay từ thờ? th?ếu nữ, kh? mớ? bước chân vào học hát chèo, bà H. đã có b?ệt danh là H. chèo, đúng k?ểu b?ệt danh của g?ang hồ. Ngày đó, bà H. đẹp, là hoa khô? của đất Cảng. Nh?ều ngườ? nó? rằng, những năm 80 của thế kỷ trước, nếu chúng ta tổ chức th? hoa hậu, ngườ? đẹp, chắc chắn bà H. đạt g?ả? (không là hoa hậu thì “chức” á hậu là đ?ều chắc chắn). Đẹp, hát hay, bà H. bị nh?ều thanh n?ên g?àu có, g?ang hồ, công tử... đất Cảng tán tỉnh. Ngườ? ta quen vớ? hình ảnh nh?ều thanh n?ên đ? xe máy thờ? thượng, đứng trước cổng trường đón H. sau mỗ? buổ? tan trường.
Ông Đ., ngườ? cùng thờ?, từng học cùng bà H., thừa nhận: “Ngày đó, tô? cũng thích H. nhưng không được. H. bị nh?ều ngườ? tán tỉnh lắm, trong đó có thanh n?ên con nhà g?àu, con quan chức và g?ang hồ. Họ còn tổ chức một cuộc “th? đấu” để lấy lòng ngườ? đẹp. G?ang hồ đất Cảng những năm 80 đầu 90 của thế kỷ trước nghèo lắm, họ thích t?ếng tăm và hoạt động theo k?ểu cát cứ để k?ếm sống, để thể h?ện cá? tô? bản năng, chứ không hình thức và hào nhoáng như bây g?ờ. Ngày đó, một công tử con quan chức khá lớn ở thành phố chuyên trồng cây s? trước cổng trường. Một vị thuyền v?ên tàu v?ễn dương trẻ tuổ?, đ? xe máy đờ? mớ? của Đức đến chờ và một g?ang hồ tên Q. (có danh đất Cảng thờ? đó) cùng “th? đấu”, cùng g?ành g?ật tình cảm của H.
Q. không có nh?ều t?ền nhưng cá? k?ểu Chí Phèo của g?ang hồ làm cho thuyền v?ên và công tử bị “sức ép” không chịu nổ?. Q. bảo nh?ều đàn em và cả những tay anh chị ở nơ? khác nữa đến tán tỉnh, quấy nh?ễu để ngườ? đẹp không có thờ? g?an dành cho chàng thuyền v?ên và công tử con quan chức k?a. “Cuộc đua” đến hồ? kết được định đoạt như sau: Công tử con quan chức rút lu? vì danh t?ếng của cha mẹ, vì “mình con quan, lấy đâu chẳng được gá? đẹp, sao phả? đâm đầu vào đứa “xướng ca, vô loà?” ấy. Còn lạ? ha? đố? thủ là Q. g?ang hồ và anh thuyền v?ên g?àu có. Q. thừa h?ểu, thờ? đ?ểm đó, “có được” H. cũng không để làm gì, vì chưa “đủ lực” để cung phụng ngườ? đẹp như bà hoàng. Sau kh? tính toán, Q. l?ên kết vớ? và? tay anh chị khác, l?ên tục “quấy” H., đến mức, vị thuyền v?ên trẻ nghỉ phép 1 tháng mà không thể gặp được ngườ? yêu dù chỉ và? phút. Vị thuyền v?ên cứ đến nhà, đến trường là bị ngườ? của Q. gây hấn tớ? mức tức phả? bỏ đ?. Q. “đầu tư” vào v?ệc đó là có lý do.
Được mách bảo, vị thuyền v?ên đã gặp Q. thương lượng, thanh toán cho Q. đủ số t?ền thuê g?ang hồ “th? đấu” và thêm gấp 3 số t?ền “đầu tư” vớ? lý do là bồ? thường tổn thất danh dự vì mang t?ếng bị ngườ? đẹp “đá”. Thế mớ? b?ết, cá? g?á và sự ảnh hưởng của g?ang hồ không hề nhỏ tớ? đờ? sống của th?ếu nữ đẹp tạ? đất Cảng.
Sau đó, ngườ? đẹp đất Cảng kết hôn cùng vị thuyền v?ên g?àu có. Thờ? g?an đầu, họ sống hạnh phúc. H. đẹp nên được ch?ều chuộng. Thế nhưng, thờ? của thuyền v?ên đã xuống, hết v?ệc, chồng của H. quay ra cờ bạc, ngh?ện ngập. Cuộc đờ? ngườ? đàn bà đẹp sang một trang mớ? vớ? những “gắn bó” mớ? trong chốn g?ang hồ.
Dính ngh?ện và những ngày tàn pha?
Kh? bà H. bị đ? tù vì l?ên quan đến chất ma tuý (sử dụng và tàng trữ), ngườ? ta bắt đầu thấy “vẻ đẹp mê hồn” của H. chèo pha? nhạt đến tàn tạ. Vẫn cá? dáng ngườ? cân đố?, dong dỏng cao, làn da trắng ấy nhưng đô? mắt của bà H. đã thay từ có hồn thành vô hồn... H. chèo đẹp là thế mà phả? làm đủ nghề để sống, trong đó có công v?ệc là bà chủ của một quán b?a hơ?. Một thờ? g?an, bà H. được chồng và 2 ngườ? con đang định cư tạ? Đức bảo lãnh. Nhưng, mớ? chỉ ở vòng đầu của k?ểm tra sức khoẻ, bà đã bị loạ? vì ngh?ện ma tuý và nh?ều bệnh tật khác. Từ đó, bà bỏ bán b?a, về sống âm thầm, đơn độc ở trong ngõ nhỏ của quận Lê Chân. Hàng xóm thì nó? rằng: “Bà H. sống kín đáo, ít g?ao t?ếp trò chuyện, chẳng làm gì nhưng vẫn sung túc. Bà thường xuyên vắng nhà rất bí ẩn. Thế nhưng, kh? trong xóm có ngườ? gặp nạn, ốm đau, bà g?úp đỡ nh?ệt tình...”.
H. dính ngh?ện ma túy, cờ bạc rồ? chết một cách b? thảm
Theo ông Đ., ngườ? hay l?ên lạc và được bà H. tâm sự nh?ều nhất thì, bà H. đang bị ngh? ung thư vú. Từ kh? không đủ t?êu chuẩn sang đoàn tụ g?a đình cùng chồng, con ở bên Đức, bà H. có b?ểu h?ện chán chường, quay lạ? chốn g?ang hồ vớ? trò bà? bạc, còn có t?nh-ngh?-g?au-ma-tuy-trong-cop-xe-a10095.html">sử dụng ma tuý nữa hay không thì ông Đ. không dám chắc chắn. Ông Đ. bật mí, bà H. là con bạc khá “sộp” ở nh?ều sớ?. Ngoà? là con bạc, cũng có lúc bà là chủ tín dụng đen tạ? sớ?. Chính vì thế, g?ang hồ rất không ưa bà, nhất là g?ang hồ mớ? nổ?, choa? choa?. Bề ngoà?, chúng gọ? bà là “sư tổ bà bà” để bà mất cảnh g?ác và dễ bề “đâm sau lưng”. Ngoà? cờ bạc thì vũ trường, bar cũng là “nơ? chốn” mà bà H. thường đ? về. Bà thường đ? vũ trường, bar cùng đám g?ang hồ ở Hà Nộ?, TP. Hồ Chí M?nh, Đà Nẵng... chứ ít xuất h?ện tạ? chốn ăn chơ? ở Hả? Phòng. Ông Đ. kể rằng, bà H. tâm sự vớ? ông là, vào vũ trường, bà bị mê hoặc bở? ánh đèn. Bà cảm thấy, ánh đèn đó như sân khấu của những năm tuổ? trẻ mà mình đã từng theo ngh?ệp d?ễn. Thấy bảo, lúc cao hứng, bà con yêu cầu quản lý đuổ? “ca sỹ vớ vẩn” xuống, lên sân khấu b?ểu d?ễn và nhận được sự cổ vũ nh?ệt tình của g?ớ? trẻ.
Lý g?ả? về chuyện ngườ? đàn bà đẹp ngh?ện ma tuý, ông Đ. trầm ngâm: “Ngh?ện là đáng trách rồ? nhưng sống vớ? ngườ? chồng ngh?ện ngập, cờ bạc như vậy, lúc trẻ lạ? không phả? làm gì, H. làm sao đủ bản lĩnh tránh xa cám dỗ của ma tuý. Kh? đã ở bước đường cùng, đàn bà đẹp hay xấu đều g?ống nhau cả thô?. Họ cần s?nh tồn. Thế nhưng, ngườ? chồng thứ ha? của H. thì rất tốt. Chính ông ta cứu 2 đứa con H. ra khỏ? cuộc sống nhầy nhụa của cha mẹ. H. đã đ? ca? ngh?ện”.
Uẩn khúc vớ? g?ang hồ "ch?ếu trên”
Cho đến bây g?ờ, kh? nhắc đến ngườ? đàn bà đẹp vớ? cá? tên ấn tượng là H. chèo, nh?ều ngườ? b?ết chuyện vẫn t?ếc nuố?. Ông Đ. còn kể cho tô? nghe thêm 2 trường hợp khác, cùng thờ? vớ? bà H. cũng đẹp, cũng long lanh và cuố? cùng cũng ngh?ện chất ma tuý. Ba ngườ? đẹp này từng là bạn của nhau và đều “theo chồng, bỏ cuộc chơ?”. Chồng họ lúc đầu là con nhà danh g?a vọng tộc, g?àu có. Bản thân ngườ? chồng có nghề ngh?ệp tốt, k?ếm ra t?ền nhưng vì thích ăn chơ? nên họ đã sa cơ, lỡ vận. Họ bị cờ bạc bần cùng hoá, s?nh ra tệ nạn xã hộ? và cuố? cùng, kéo cả g?a đình vào ngõ cụt. Thờ? đ?ểm những ngườ? đẹp như bà H. sa chân vào chốn g?ang hồ, ngườ? ta thấy nổ? lên những cá? tên g?ang hồ nổ? cộm là S., V.A... gì đó. Những cá? tên g?ang hồ nổ? danh này đã từng được nhắc đến rất nh?ều ở thập n?ên 80 – 90 của thế kỷ trước. Một nguồn t?n g?ang hồ khác thì cho rằng, thờ? hoàng k?m của mình và của g?ang hồ đất Cảng, bà H. từng có mố? quan hệ vớ? cả Lâm “g?à” và Cu Nên.
Tự chuốc lấy “ngh?ệp chướng” Một đ?ều tra v?ên của công an quận Lê Chân, Hả? Phòng cho b?ết: Đám tang bà H., chồng con bên Đức cũng về lo hậu sự đầy đủ. Họ đau buồn và nh?ều ngườ? cảm thông cho họ. Từ kh? bà H. không đủ đ?ều k?ện được sang Đức thì đờ? sống có phần khác b?ệt hơn. Bà ta thường “vã?” t?ền vào ch?ếu cờ bạc. Mố? quan hệ của bà ta vớ? dân xã hộ? cũng khá phức tạp. Khám ngh?ệm tử th?, vẫn phát h?ện bà H. dương tính vớ? chất ma tuý. |
Vũ Hoàng