(ĐSPL) - Thám Xoà? - ngườ? xuất h?ện trong những câu chuyện huyền thoạ? về ngườ? anh hùng đấu cọp đất Long An. Trong một trận g?ao đấu nghẹt thở, ông chặt lìa một chân trước của con cọp cá? rồ? gây nên mố? thù không đợ? trờ? chung vớ? bà chúa sơn lâm. Sau những trận thư hùng, bằng mưu trí, ông hạ thủ quá? thú bằng đô? trâu rừng uy dũng và đem hộp sọ của con vật về m?ếu D?êu Quang cất.
Anh hùng đấu cọp
Đến nay, câu chuyện nhuốm màu huyền thoạ? trên chìm vào dĩ vãng, hầu như nó chỉ tồn tạ? trong trí óc của nh?ều bậc lão n?ên, trong những gh? chép của các nhà ngh?ên cứu. Nguyên nhân kh?ến câu chuyện huyền thoạ? trên còn tồn tạ? đến ngày nay là nhờ ch?ếc hộp sọ của một con cọp cá?, tương truyền bị ông hạ thủ bằng 2 con trâu rừng hung hãn được lưu g?ữ cẩn trọng tạ? chùa D?êu Quang thuộc xã Khánh Hậu (TP. Tân An, tỉnh Long An). Theo gh? nhận từ nh?ều bậc lão n?ên, những thông t?n về nhân vật Thám Xoà? không nh?ều. Nh?ều ngườ? chỉ b?ết đến ông như một ngườ? có sức khỏe lạ thường gắn l?ền vớ? g?a? thoạ? đánh cọp.
Nh?ều bậc lão n?ên ngụ xã Khánh Hậu, Thám Xoà? từng g?ữ chức Thám kỵ quân (làm nh?ệm vụ tr?nh sát, do thám quân tình – PV) dướ? trướng chủ tướng quân Đông Sơn Đỗ Thanh Nhân. Đến nay, không a? tìm được tuổ? thật của ngườ? này. Cá? tên Thám Xoà? là cách gọ? thân th?ện của ngườ? dân dành cho ông xuất phát từ thú uống rượu nhắm vớ? xoà? rừng của ông. Sau kh? chủ tướng Đỗ Thanh Nhân bị g?ết, lực lượng Đông Sơn tan rã, nh?ều đồng độ? của ông g?a nhập quân chúa Nguyễn Ánh, Thám Xoà? xuất ngũ, trở lạ? quê nhà vu? thú đ?ền v?ên, kha? khẩn đất hoang.
Tương truyền, Thám Xoà? thân thể tráng k?ện, gan dạ hơn ngườ?. Kh? chọn đất lập ngh?ệp, ông tìm đến bìa rừng, kha? hoang, vỡ ruộng. Trong ký ức về con ngườ? nhuốm màu huyền thoạ? này của ngườ? dân làng Tường Khánh xưa, Thám Xoà? đặc b?ệt t?nh thông võ nghệ, có sức khỏe hơn ngườ?. Cách luyện võ, tru? rèn bản thân của ông cũng khác đờ?, đậm màu l?êu tra?. Theo đó, không như những bậc cao thủ võ học đờ? thường, Thám Xoà? không rèn luyện võ công cùng bè bạn mà thường thử thách cùng loà? cọp.
Thám Xoà? đấu võ cùng cọp (Ảnh m?nh họa)
G?a? thoạ? kể rằng mỗ? kh? muốn hoàn th?ện một tuyệt kỹ võ học mớ? của mình, ông đều vào bìa rừng tìm cọp để đấu. S?nh thờ?, Thám Xoà? thường quả quyết: “Muốn đấu vớ? cọp dễ lắm. Loà? cọp rất ghét màu đỏ. Cũng như loà? trâu, cọp cũng bị màu đỏ ch? phố? thế nên muốn đấu vớ? nó cứ chít khăn đỏ, ra bìa rừng tìm chúng mà “thách đấu”. Tuy nh?ên, ông cũng khẳng định: “Đây là loà? vật hung h?ểm nếu muốn đấu vớ? chúng trước t?ên phả? nắm rõ sở trường sở đoản của nó”. Ông luôn dạy dân làng: “Kh? cọp tấn công ngườ? thường lao đến, vồ lấy đố? thủ bằng ha? chân trước dũng mãnh cùng bộ móng như thép nguộ?”. Nếu vấp phả? sự chống trả, chúng sẽ tấn công con mồ? bằng những cú tát chết ngườ? từ ha? chân trước. Ngườ? thường khó lòng tránh khỏ? cú vồ như chớp g?ật, những cá? tát như trờ? g?áng bằng đô? chân thép nguộ?. Để sống nạn nhân chỉ có cách hạn chế những cú vồ, tát của con vật để tìm chỗ yếu của nó mà phản đòn. Theo ông, kh? vồ mồ?, vị trí của cá? đuô? con vật có thể báo h?ệu cho ta b?ết vị trí của cú vồ. Nếu nó quật đuô? sang phả?, con vật sẽ lao sang trá? và ngược lạ?. Kh? chúng dựng đứng, dùng ha? bàn chân trước tát mạnh đố? thủ sẽ để lộ vùng mạn sườn, vùng bụng. Ngườ? ta phả? nhanh chóng nắm lấy đ?ểm yếu này để b?ến nguy thành an.
Trận ch?ến vớ? chúa sơn lâm (Ảnh m?nh họa)
Bằng những k?nh ngh?ệm và vốn võ nghệ hơn ngườ? của mình, Thám Xoà? luôn là ngườ? ch?ến thắng trong các cuộc “tỉ thí” vớ? chúa sơn lâm. Ông trở thành lá chắn thú dữ vững chắc của dân làng. Mỗ? kh? có t?n cọp vào làng vồ trâu, bắt bò, ông lạ? có một trận thư hùng vớ? loà? cọp dữ trong t?ếng thanh la, ch?êng trống cổ động của ngườ? dân làng Khánh Tường. Những trận đấu như trên nếu con vật không nằm dãy chết dướ? ngọn trường côn của ông thì cũng cao chạy xa bay vào rừng trong t?ếng gầm xé toạc sự tĩnh lặng của một vạt rừng. Tuy nh?ên, một ngày nọ, Thám Xoà? gần thất thủ trước sự dũng mãnh không ngờ của một con cọp cá? nếu như không có sự g?úp sức của ngườ? con tra?. Từ đó, Thám Xoà? tạo nên mố? thù không độ? trờ? chung vớ? loà? thú dữ này.
Huyền tích họp sọ cọp cá? 3 chân
Theo thờ? g?an, những thông t?n về câu chuyện đả cọp của nhân vật có tên Thám Xoà? dần ma? một. Dấu tích còn lạ? và l?ên quan đến câu chuyện huyền thoạ? trên là ch?ếc hộp sọ của một con cọp cá? vẫn đang được lưu g?ữ tạ? chùa D?êu Quang. Ngườ? dân nơ? đây khẳng định, ch?ếc hộp sọ trên là phần còn lạ? của con cọp cá? ba chân từng bị ông Thám Xoà? dùng đô? trâu rừng hạ thủ rồ? đem về chùa D?êu Quang lưu g?ữ.
Ch?ếc hộp sọ con cọp cá? 3 chân được chùa D?êu Quang cẩn trọng cất g?ữ trên Tam Bảo.
Theo đó, trong một lần vào rừng thách đấu loà? vật hung hãn, Thám Xoà? “đụng” phả? một con cọp cá? có sức mạnh và sự hung dữ bất thường. Khác vớ? những lần đấu trước, lần này con cọp cá? tấn công Thám Xoà? dữ dộ?, bất chấp những cú quật bằng trường côn của ông vào mạn sườn, bụng. Con vật say máu quần thảo vớ? ông lão đã ở tuổ? thấp thập kh?ến ngườ? xem như ngưng thở. Cuố? cùng, sau nh?ều g?ờ quần thảo, Thám Xoà? đuố? sức, ông bị con vật quật vào thành g?ếng. Trong kh? ông chưa thủ được thế, con vật đã lao lên ra đòn kết l?ễu. Thấy nguy, ngườ? con tra? của ông vộ? vàng ném cho ông cây đoản đao. Trong tích tắc,Thám Xoà? chém lìa chân trước con vật kh?ến nó quay đầu chạy vào rừng trong t?ếng gầm vang nú?.
Mất một chân nhưng con vật vẫn không mất đ? tính hung hãn, các bậc lão n?ên làng Tường Khánh xưa cho b?ết vết thương lành, con vật càng hung hãn, kín đáo nên càng nguy h?ểm hơn. Hằng đêm, ngườ? ta vẫn phát h?ện 3 dấu chân cọp lang thang ngoà? bìa rừng, trong làng nơ? những chuồng trâu không rào, chắn kỹ. Không như trước k?a, hành tung của con vật sau lần trọng thương thoắt ẩn thoắt h?ện t?ềm tàng sự nguy h?ểm chết chóc. Sự xuất h?ện của con cọp 3 chân kh?ến cuộc sống ngườ? dân đảo lộn. Mọ? ngườ? đều vào nhà, cửa đóng then cà? trước kh? mặt trờ? xuống. Nhà có trâu, chuồng thưa cũng phả? đem gử? nhà trâu nh?ều, chuồng k?ên cố để tránh sự th?ệt hạ?. Trẻ con, nửa đêm không dám khóc,... Lúc này, trong trí óc ngườ? dân, con vật không còn là loạ? cọp hung ác mà đã trở thành con vật thành t?nh, mang mố? hận mất chân vớ? Thám Xoà?.
B?ết ông là ngườ? am h?ểu đặc tính của loà? cọp, rất nhạy kh? thấy hơ? cọp, đặc b?ệt từng đánh con vật trọng thương, dân làng lạ? nhờ đến Thám Xoà?. Không ngần ngạ? nhận lờ? d?ệt cọp, tuy nh?ên, trong lần g?áp mặt “đấu thủ” cũ, b?ết mình đã qua thờ? hoàng k?m, Thám Xoà? quyết dùng trí hạ cường địch. Theo đó, ông âm thầm theo dõ? mọ? động tĩnh từ không g?an để xác định sự có mặt của con vật và tìm cách hạ nó bằng vũ khí bí mật. Sau nh?ều đêm chong đèn chờ đợ?, một đêm trăng khuyết ha? con trâu rừng chỉ mớ? quen hơ? ngườ? bỗng dưng cuồng loạn. Thám Xoà? nhận định con cọp đã trở lạ?. Ông thổ? tù và báo động dân làng rồ? bất ngờ chặt dây buộc đô? trâu rừng.
Ngay lập tức, ha? con trâu lao về bìa rừng, dú? cặp sừng như ha? cánh cung nhọn hoắc bằng thép nguộ? vào bụ? trâm bầu, nơ? con cọp đang ẩn mình. Theo sau ông, mọ? ngườ? vác tù và, thanh la, não bạt ra đánh trợ oa?. Sau ít phút chống trường côn xem “nhất hổ đấu lưỡng ngưu”, xem chừng con cọp đuố? sức, Thám Xoà? cầm trường côn vào trận kết l?ễu con ác thú. Tạ? đây, sau kh? hạ thủ con vật, dân làng kéo đến lộ da lấy thịt Thám Xoà? lấy phần đầu đưa sọ về m?ếu Dao Quang (chùa D?êu Quang sau này – PV) thờ để làm kỷ n?ệm. Cho đến nay, trả? qua mấy trăm năm, chùa D?êu Quang vẫn còn lưu g?ữ ch?ếc sọ cọp cá? ba chân bị Thám Xoà? cùng đô? trâu rừng g?ết chết.
Nh?ều đ?ểm trùng khớp Gh? nhận những thông t?n l?ên quan đến ch?ếc hộp sọ cọp cá? trong chùa, Đạ? đức Thích Th?ện Thạnh, trụ trì chùa D?êu Quang nhận định: “Cũng như cây Trôm cổ thụ trước khuôn v?ên chùa, chuyện về ông Thám Xoà? đánh cọp thú thực tô? cũng chưa được nghe các sư trụ trì đ? trước kể lạ? một cách ch? t?ết, tường tận. Chùa cũng không lưu lạ? bất kỳ tà? l?ệu nào về v?ệc trên. Tuy nh?ên, kh? về chùa, các sư trụ trì trước cũng truyền lạ? ch?ếc hộp sọ trên và cho b?ết đó là hộp sọ của một con cọp cá? có mặt ở chùa từ nh?ều đờ? trước, phả? cất g?ữ cẩn thận.” |
HÀ NGUYỄN – NGỌC LÀI