Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Nếu sống phụ thuộc vào đàn ông, vậy bạn đừng than vãn, khóc lóc gì hết!

(DS&PL) -

Với một số phụ nữ hiện nay, tình yêu, hôn nhân đơn thuần là những con số, là một bài toán kinh tế. Trong mắt họ, một người đàn ông sáng giá phải có nhà và có tiền.

Với một số phụ nữ hiện nay, tình yêu, hôn nhân đơn thuần là những con số, là một bài toán kinh tế. Trong mắt họ, một người đàn ông sáng giá phải có nhà và có tiền. Và với họ, thà khóc trong BMW còn hơn cười sau xe đạp.

Có câu nói rằng "Dựa núi, núi đổ - Dựa sông, sông chảy""Dựa ai cũng không bằng dựa vào chính bản thân mình". Vậy mà lại có nhiều phụ nữ sống với cái suy nghĩ ấu trĩ rằng đàn bà con gái sống lệ thuộc vào đàn ông là chuyện bình thường. Thậm chí có người còn nghĩ, bí quyết để “câu” được một anh chồng tốt là biết tỏ vẻ “liễu yếu đào tơ” theo kiểu “em cần được chở che”, “không có anh thì em không sống nổi”. Không thiếu chị em “bắc loa” oang oang rằng, lấy chồng là để có chỗ dựa, lấy chồng là phải lấy người nhiều tiền để có cuộc sống sung sướng hơn ở nhà cha mẹ đẻ.

Ảnh minh họa.

Và vì cái suy nghĩ ấy, nhiều chân dài lười lao động sẵn sàng bán mình cho những đại gia đã có vợ nhưng không muốn sống tử tế. Họ tìm đến nhau theo đúng quy luật cung cầu trên thị trường, thuận mua vừa bán, tiền trao thì... cháo múc. Và trong quan hệ mua-bán này, nghiễm nhiên không chỉ thân thể mà cả sự tự do, linh hồn, lòng tự trọng của người phụ nữ cũng được quy hết ra tiền. Họ tự biến mình thành một món hàng hóa.

Trò đời, cái gì đã bán thì người mua được tùy ý sử dụng. Đại gia nhiều anh cả thèm chóng chán, sau ít ngày sống trong sự nâng niu, chiều chuộng, nhiều người đẹp bị vứt bỏ không khác gì đồ vật đã quá hạn sử dụng. Với hạng đại gia này, phụ nữ chẳng có giá trị nhiều hơn một cái áo. Đó là chưa kể, nhiều đại gia, dù tiền bạc không thiếu nhưng lại mắc bệnh “kiệt”, tiếc rẻ mấy đồng tiền phí chơi bời và quay ra tìm cách... đòi lại quà sau khi “no xôi chán chè”.

Mà không phải chỉ có chân dài - đại gia. Nhiều bà nội trợ cũng suốt ngày ngồi nhà chờ chồng chu cấp. Các chị nghĩ, đó là sự hy sinh, đó là cách tốt để giữ chồng. Rồi các chị vô tư ngửa tay xin tiền chồng để mua từ chiếc băng vệ sinh khi đến tháng cho tới món đồ xa xỉ nhất. Các chị dựa dẫm vào chồng để sinh tồn. Anh ta vui vẻ, hào phóng chu cấp thì các chị nhảy cẫng lên vì sung sướng. Còn anh chồng mà “đo lọ nước mắm, đếm hũ dưa cà” thì các chị khóc lóc trong bất hạnh.

Phụ nữ, sao phải tự làm khổ mình như thế hả các chị? Cuộc sống nó dài nhưng lại chẳng có bao lâu đâu. Làm phận đàn bà mà sống lệ thuộc vào đàn ông, sống nhờ tiền của đàn ông thì có ngày sẽ bị coi như món đồ cũ cần vứt đi. Là phụ nữ, sao chị em lại tự biến mình thành cái giẻ rách như thế?

Là phụ nữ, hãy cố gắng sống tự lập! Tự lập không chỉ về tài chính mà còn trong suy nghĩ. Dù yếu đuối, đừng làm cây tầm gửi! Cây tầm gửi không thể tự quyết định cuộc đời nó! Cái cây nó bám vào có thể chưa sụp đổ, nhưng cuộc sống bám víu có thể khiến nó bị cuốn bay, bị héo khô. Phụ nữ phụ thuộc vào tài chính là cách nhanh nhất để đánh mất tiếng nói, phụ thuộc tình cảm là cách nhanh nhất để đánh mất lòng tự trọng.

Có những cô gái, vì bị phụ tình mà kết liễu đời mình, có những chị vợ, bị chồng “cắm sừng” là lồng lộn đi đánh ghen, rồi héo mòn thân xác vì một người đàn ông. Vì sao lại phải khổ thế? Sao không tìm cách sống để đàn ông phải coi chúng ta là một người bạn đồng hành, chứ không phải một người luôn đi phía sau anh ta?

Trước 30 tuổi, tôi mua được một căn nhà - dù là mua trả góp, nhưng đó cũng là do tôi dùng tiền của mình kiếm được mà trả, tôi tự mua được 1 chiếc xe, dù chỉ là hạng rẻ tiền nhất trong các loại xe 4 bánh, nhưng đó là thành quả chính tôi tạo ra. Tôi có một công việc ổn định, được cấp trên trọng dụng.

Đến khi kết hôn, chồng tôi là người đàn ông thành đạt, thu nhập của tôi có lẽ chưa đủ chi trả cho một bữa tiếp khách của chồng. Thế nhưng, tôi không bỏ việc, tôi không sống ỷ lại, không đòi hỏi gì ở chồng. Tất cả tôi để chồng tự nguyện, tự nguyện tài chính, tự nguyện chia sẻ việc nhà, tự nguyện cùng vợ chăm sóc con.

Mà cái sự tự nguyện ấy, các chị đừng nghĩ nó tự nhiên mà có. Tất cả là phải có “chiêu” hết. Mà bí quyết của tôi không nằm ngoài 3 chữ “sống tự chủ”. Tôi nhận ra rằng, sống tự chủ giống như chiếc lạt mềm nhưng lại buộc rất chặt. Tôi có sự tôn trọng của chồng, có sự sẻ chia, có nhiều hơn tình yêu của chồng và nhất là “bắt” chồng phải luôn “sợ” mất vợ. Dù cũng như nhiều vợ chồng khác, chúng tôi cũng hay cãi nhau, thậm chí có những cuộc cãi vã gây tổn thương cho nhau. Thế nhưng, sau tất cả, chúng tôi vẫn chưa khi nào có ý định bỏ nhau.

Vậy nên, các chị em à, hãy là người phụ nữ độc lập chứ đừng khiến mình bị rẻ rúng vì sống phụ thuộc vào đàn ông. Tình yêu đối với đàn ông không bao giờ là duy nhất hay số 1, vì thế phụ nữ cũng nên như thế.

Đình Đình

Tin nổi bật