Bập vào lô đề, cờ bạc hắn nợ nần chồng chất, trong lúc hết tiền, bị con nợ truy lùng, hắn đã lên kế hoạch sát hại xe ôm để cướp tài sản. Và hắn làm thật, không chỉ một lần trót dại mà hắn đã ra tay với hai người, cũng may tính mạng nạn nhân còn giữ được.
Nếu công an không vào cuộc sớm, không biết hắn sẽ sát hại bao nhiêu người nữa. Cái giá hắn phải trả là 19 năm cho tội Giết người cướp tài sản.
Tên sát nhân đó là Trần Đình Hoàng, trú xã Xuân Giang, huyện Nghi Xuân (Hà Tĩnh). Nhưng chỉ đến khi khoác lên mình chiếc áo sọc dọc, hắn mới nhận ra lỗi lầm của mình, để quyết tâm cải tạo thật tốt, sớm hòa nhập với cộng đồng
Trần Đình Hoàng tại trại giam |
Tội ác chồng tội ác
Hắn không giết người từ bộc phát hay bị ức chế, mà tất cả đều được lên kế hoạch từ trước. Bây giờ ngồi trong nhà giam, hắn mới hối hận và thốt lên hai từ “giá như”. Rồi hắn nghẹn ngào kể về quá trình dẫn đến tội ác của mình.
Hắn sinh ra trong một gia đình nghèo, đông anh chị em ở xã Xuân Giang, Nghi Xuân (Hà Tĩnh). Hoàng là đứa thông minh lém lĩnh nhất trong nhà nên dù nghèo khó, bố mẹ cũng cho hắn ăn học đến nơi đến chốn.
Không phụ tấm lòng của bố mẹ, Hoàng cố gắng chăm chỉ học hành. Nhưng học tài thi phận, Hoàng thi đại học bị trượt. Trong khoảng thời gian chờ đợi để đi học trường nghề, thay vì ra đồng phụ giúp bố mẹ, gã lại lông bông theo chúng bạn sang TP Vinh (Nghệ An) chơi, rồi sa vào lô đề lúc nào không hay.
Đến khi nhà trường gọi đi học nghề thì hắn cũng đã kịp "ôm" về mình một món nợ lớn hơn 10 triệu, cộng với hai chiếc xe máy đang nằm trong cửa hiệu cầm đồ. Hắn cuống cuồng chạy về nhà ăn trộm tiền và những thứ có giá trị để đem đi bán trả nợ. Nhưng khổ nỗi, những gì hắn bán được không đủ để trang trải số nợ này. Trong lúc bí bách về tiền bạc, lại bị chủ nợ truy lùng, hoảng quá, hắn nghĩ ra kế sát hại xe ôm để cướp tài sản. .
Theo đó, vào khoảng 18h ngày 7/4/2009, hắn nhờ bạn chở ra trạm xe buýt để sang TP Vinh chơi. Mục đích là để cướp tài sản lấy tiền tiêu xài và trả nợ. Sau khi nhờ một người bạn tên Lợi mua hộ một con dao Thái Lan, Hoàng đã đi bộ đến trước cổng trường Đại học Vinh.
Trước đó, trong một lần theo bố mẹ đi lễ chùa Hương Tích, hắn đã phát hiện khu vực này xa dân cư, tương đối vắng vẻ, thích hợp để "hành sự". Tại đây, gã vẫy một người chạy xe ôm chở vào khu vực chùa Hương Tích ở xã Thiên Lộc, huyện Can Lộc (Hà Tĩnh) với giá 70.000 đồng.
Khi đi đến một khu vực vắng vẻ, gã đã rút dao gí vào cổ tài xế, ép buộc anh xe ôm phải xuống xe. Thấy nạn nhân run rẩy cầu xin tha mạng, hắn đã lấy toàn bộ tiền cùng chiếc điện thoại di động, rồi xô ngã anh ta xuống ruộng lúa.
Sau đó, hắn cầm chiếc xe chạy đến một tiệm cầm đồ trên địa bàn TP. Hà Tĩnh và mang thế chấp được số tiền 4,3 triệu đồng. Trước khi về nhà, Hoàng thuê taxi vào thị tứ Voi, Kỳ Anh (Hà Tĩnh) ăn chơi một ngày. Với số tiền có được, gã đã mang đi trả nợ một ít, số còn lại tiếp tục sử dụng để chơi game và đánh số đề.
Thấy kế hoạch quá béo bở, ngày 18/4/2009, sau khi tiêu phá hết số tiền cướp được, ngựa quen đường cũ, hắn lại ra Vinh để điều xe ôm vào chỗ cũ hòng chiếm đoạt tài sản. Vào khoảng 16h cũng ngày, hắn đã ghé vào chợ mua 2 con dao nhọn dắt vào người rồi đến khu vực bưu điện tỉnh Nghệ An thuê anh Dương Đức Hải chạy vào chùa Hương Tích với giá 80.000 đồng.
Như kế hoạch lần trước,đến đoạn đường vắng, gã ngồi phía sau đưa dao kề vào cổ rồi yêu cầu anh Hải xuống xe. Tuy nhiên, nạn nhân lần này đã có ý chống cự.
Khi thấy anh Hải thả xe định bỏ chạy, gã đã nhanh tay dùng dao cứa cổ. Thấy nạn nhân vẫn cố bỏ chạy, hắn lao theo đâm một nhát trúng lưng, sau đó quay lại lấy xe máy rồi chạy vào TP. Hà Tĩnh, cầm cố được 6 triệu đồng, rồi thuê taxi về nhà. Nạn nhân sau khi thoát khỏi tay gã đã cố gắng chạy đến nhà một người dân cầu cứu, nên may mắn thoát chết.
Nhận được tin báo từ nạn nhân, công an địa phương đã nhanh chóng vào cuộc. Vào ngày 15/5/2009, Trần Đình Hoàng đã bị bắt tại nhà riêng trước sự ngỡ ngàng của bố mẹ và bà con lối xóm.
Sám hối và mong có cơ hội làm lại cuộc đời
Tháng 2/2010, Trần Đình Hoàng nhập trại và thụ án tại đội 13 phân trại số 1 Trại giam Xuân Hà (Bộ Công an). Công việc mà gã được giao ở đây là làm hạt cườm. Vừa nhanh tay làm hạt cườm, hắn vừa tâm sự: “Trong khi anh chị cố gắng học hành thì em lại ăn chơi sa đọa. Để bây giờ, bố mẹ già ốm yếu đang phải chịu những lời đàm tiếu và sỉ nhục của thiên hạ, chờ ngày em ra tù” .
Hắn nói trong nghẹn ngào: “Suốt từ nhỏ đến những năm cuối cấp 3, em chưa hề biết đến ma lực đỏ đen này. Sau khi biết trượt đại học, chán nản, nên em hay ra TP Vinh chơi cùng mấy đứa bạn. Từ đây, em bị bạn bè lôi kéo nhiễm thói hư tật xấu rồi sa vào chơi số đề, nghiện lúc nào không hay. Từ đây, nợ nần chồng chất. Khi không còn khả năng trả tiền, em về nhà nói dối bố mẹ đưa chiếc xe duy nhất sang TP Vinh để đi học nghề. Sau khi cắm xe lấy tiền nướng vào lô đề hết em lại nói dối đã bị giữ xe vì vi phạm luật giao thông".
Từ ngày vào trại giam, đêm nào hắn cũng mơ thấy hai người xe ôm nhìn mình với ánh mắt căm thù và muốn giết hắn. Đến bây giờ hắn còn thấy ghê tởm hành động ác thú của mình. “19 năm là một cái giá đắt em phải trả, nhưng cái ngục tù khủng khiếp nhất của đời em là sự ăn hận, dằn vặt của lương tâm. Cũng rất may, hai nạn nhân vẫn còn giữ được mạng sống. Nếu không bị công an bắt, không biết em còn sống trong u tối và gây ra bao nhiêu tội ác nữa”, hắn cúi đầu tâm sự.
Nhưng nói đến đây, bỗng dưng Hoàng bày tỏ sự lo lắng: “Vào trại được một thời gian thì mẹ em ngã bệnh. Cũng chính vì tội lỗi của mình khiến cho mẹ em lo nghĩ nên làm cho cơ thể suy nhược, ốm yếu. Giờ đây, em chỉ mong mẹ em mau chóng khỏe lại chờ ngày em trở về. Được ra tù rồi, em sẽ làm một nghề gì đó, vất cả cũng được, nhưng phải là nghề lương thiện để nuôi và chăm sóc mẹ”.
19 năm thực sự là một quãng đường dài xa thẳm trong sự ngắn ngủi của đời người, nhưng hắn tin, với sự sám hối và khát vọng hoàn lương luôn thường trực trong mình, hắn sẽ được giảm án.
Hà Khánh