Đóng

Lén xem lịch sử hoạt động của chồng trên ChatGPT, tôi "ngã quỵ" khi biết anh ấy thật sự muốn gì!

  • Thủy Tiên
(DS&PL) -

Nụ cười anh dành cho màn hình máy tính không phải vì anh tìm thấy điều gì mới lạ, mà vì anh đang được sống trong thế giới mà anh ao ước, một thế giới không có tôi.

Chắc hẳn nhiều người sẽ cho rằng tôi tọc mạch, xâm phạm quyền riêng tư của chồng, nhưng hãy thử đặt mình vào vị trí của tôi, một người vợ chung sống 10 năm, đầu ấp tay gối, luôn tin rằng mình hiểu và được yêu thương, liệu bạn có đủ bình tĩnh để làm ngơ?

Cuộc hôn nhân của chúng tôi vốn là niềm ao ước của bạn bè. Anh là một kỹ sư công nghệ thông tin, hiền lành, kiệm lời nhưng luôn dành cho tôi sự quan tâm dịu dàng. Tôi, một nhân viên văn phòng, an phận với cuộc sống bình lặng, mỗi ngày tan làm lại trở về vun vén cho tổ ấm nhỏ có cậu con trai 8 tuổi. Chúng tôi không quá giàu có nhưng đủ đầy, không quá lãng mạn nhưng ấm áp. Tôi đã luôn tin là như vậy.

Dạo gần đây, anh bắt đầu có một thói quen mới. Mỗi tối, sau khi con ngủ, anh lại cặm cụi bên chiếc máy tính, không phải để làm việc như mọi khi. Tôi thấy anh hay lẩm nhẩm nói chuyện một mình, rồi lại gõ gõ gì đó rất nhanh. Gặng hỏi thì anh chỉ cười, bảo đang “trò chuyện” với một người bạn mới rất thông minh tên là ChatGPT, nó giúp anh giải đáp nhiều thắc mắc trong công việc và cuộc sống. Tôi cũng chỉ ậm ừ cho qua, nghĩ bụng chắc lại là một trào lưu công nghệ mới lạ nào đó.

Nhưng sự tò mò trong tôi lớn dần lên mỗi ngày. Anh dành thời gian cho “người bạn” ấy nhiều hơn cho tôi. Có những tối, tôi đã thay một bộ váy ngủ gợi cảm, ý tứ đợi anh, nhưng anh vẫn dán mắt vào màn hình, thỉnh thoảng lại mỉm cười một mình. Nụ cười đó, đã lâu rồi anh không dành cho tôi. Một sự bất an mơ hồ len lỏi trong tâm trí. “Nó” là ai hay là cái gì mà có sức hấp dẫn ghê gớm đến vậy?

Và rồi, cái ngày định mệnh ấy cũng đến. Chủ nhật, anh đưa con trai về thăm ông bà nội, còn tôi ở nhà vì hơi mệt. Chiếc laptop của anh vẫn còn mở trên bàn làm việc, màn hình sáng lên với giao diện của ChatGPT. Ma xui quỷ khiến thế nào, tôi đã làm một việc mà trước nay tôi luôn tự nhủ sẽ không bao giờ làm lén xem lịch sử trò chuyện của chồng.

Lén xem lịch sử hoạt động của chồng trên ChatGPT, tôi "ngã quỵ" khi biết anh ấy thật sự muốn gì. Ảnh minh họa: AI

Tay tôi run run khi chạm vào con chuột. Tim đập thình thịch như trống trận. Tôi tự trấn an mình rằng có lẽ chỉ là những câu hỏi ngô nghê về công nghệ, về thể thao thôi. Lướt qua những dòng đầu tiên, đúng là như vậy. Anh hỏi về code, về thuật toán, về cách sửa một lỗi phần mềm. Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng rồi, tôi khựng lại. Tay chân bủn rủn. Mắt tôi hoa lên, phải vịn vào thành ghế mới đứng vững được. Lịch sử trò chuyện của một tháng trở lại đây hiện ra trước mắt tôi như một nhát dao chí mạng. Nó không phải là những dòng tin nhắn tán tỉnh một cô gái nào khác. Không, nếu là vậy, có lẽ tôi chỉ đau đớn vì bị phản bội. Đằng này, nó còn tệ hơn gấp vạn lần.

Anh đã hỏi ChatGPT:

“Làm thế nào để bắt đầu một cuộc sống mới ở tuổi 40?”

“Miêu tả cuộc sống của một người đàn ông độc thân, tự do, không vướng bận gia đình.”

“Những dấu hiệu cho thấy một cuộc hôn nhân đã đến lúc kết thúc.”

“Cách nói chuyện với vợ để cô ấy hiểu mình đang không hạnh phúc.”

Và đau đớn nhất, là một dòng prompt dài, anh yêu cầu nó viết một câu chuyện về một người đàn ông từ bỏ tất cả, đến một vùng biển vắng, mở một quán cà phê nhỏ, mỗi ngày bầu bạn với sách và biển cả. Anh đặt tên cho nhân vật đó là tên anh.

Trời đất dưới chân tôi như sụp đổ. Tôi đã ngã quỵ theo đúng nghĩa đen. Thì ra, người chồng tôi hết mực yêu thương và tin tưởng lại đang ngày đêm tơ tưởng về một cuộc sống không có tôi và con. Anh không ngoại tình, nhưng tâm hồn anh đã rời khỏi căn nhà này từ lâu. Anh cảm thấy “vướng bận”, cảm thấy “không hạnh phúc”. Tổ ấm mà tôi dày công vun đắp, với anh, lại là một chiếc lồng giam cầm ước mơ và tự do.

Tôi ngồi sụp xuống sàn nhà, nước mắt lã chã rơi. Tôi đã sai ở đâu? Tình yêu của chúng tôi đã chết từ khi nào? Nụ cười anh dành cho màn hình máy tính không phải vì anh tìm thấy điều gì mới lạ, mà vì anh đang được sống trong thế giới mà anh ao ước, một thế giới không có tôi. Giờ đây, tôi phải đối diện với sự thật phũ phàng này như thế nào? Im lặng sống tiếp bên một người đã muốn rời đi, hay dũng cảm đối mặt để rồi có thể mất anh mãi mãi? Câu hỏi đó, có lẽ không một ChatGPT nào có thể trả lời giúp tôi.

*Bài viết gửi từ độc giả

Tin nổi bật