Khi sự việc bị phát hiện, Vương bị gia đình người yêu tố là hiếp dâm và đề nghị tòa xử nghiêm theo quy định pháp luật.
Trong quá trình cơ quan chức năng giải quyết vụ án, Nguyễn Minh Vương và bị hại T.T.K.A. (cùng ở Mang Thít) đều thừa nhận do có tình cảm yêu thương nên đã thuận tình quan hệ tình dục với nhau.
Ảnh minh họa. |
Cụ thể, khoảng 10h ngày 3/12/2013, A. điện thoại rủ Vương đi chơi. Vương đồng ý, điều khiển xe gắn máy đến điểm hẹn đón A.
Trên đường đến nhà chị ruột của Vương ở quận Gò Vấp (TP Hồ Chí Minh) chơi, Vương và A. vào nhà trọ ở Phường 3 (TP Vĩnh Long) thuê phòng nghỉ và quan hệ tình dục với nhau 2 lần. Đến 12 giờ cùng ngày, Vương trả phòng trọ tiếp tục chở A. đến TP Hồ Chí Minh và nghỉ qua đêm tại nhà chị của Vương.
Hôm sau, Vương chở A. quay về Vĩnh Long. Đến địa bàn tỉnh Long An, Vương tiếp tục thuê phòng trọ và quan hệ tình dục với A. 2 lần nữa. Sau đó, Vương chở A. về nhà ở xã An Phước. Do A. không chịu về nhà mình mà cứ đòi ở lại nhà Vương nên gia đình Vương điện thoại cho cha mẹ A. đến đón con về.
Sau khi gạn hỏi biết con gái vừa làm chuyện “người lớn” với Vương, mẹ A. đã đến trình báo Công an Phường 3 (TP Vĩnh Long) yêu cầu xử lý Vương theo quy định pháp luật. Do thời điểm xảy ra sự việc, A. mới 15 tuổi 3 tháng 18 ngày nên Công an Phường 3 chuyển hồ sơ vụ án cho Công an TP Vĩnh Long xử lý theo thẩm quyền và cơ quan điều tra đã khởi tố Vương tội “Giao cấu với trẻ em” quy định tại khoản 2, Điều 115 Bộ luật Hình sự.
Tại phiên tòa sơ thẩm, Vương khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội và tỏ ra bất ngờ khi cô bé từng nói lời yêu thương với mình ngày nào giờ quay lưng cùng gia đình tố bị Vương dùng vũ lực hiếp dâm chứ không thuận tình giao cấu.
Cô bé A. còn yêu cầu tòa xử nghiêm bị cáo theo quy định pháp luật và đòi bồi thường thiệt hại sức khỏe, tổn thất tinh thần tổng cộng hơn 13,2 triệu đồng.
Quan điểm luật sư bảo vệ quyền lợi cho A. cũng cho rằng cáo trạng Viện KSND TP Vĩnh Long truy tố Vương tội “Giao cấu với trẻ em” là không phù hợp với quy định pháp luật vì lời trình bày của bị hại và bị cáo không khớp nhau. Trong đó, lời khai của bị hại có cơ sở hơn nên đề nghị HĐXX áp dụng Điều 112 Bộ luật Hình sự xử phạt bị cáo Vương tội “Hiếp dâm trẻ em”.
Xét lời khai nhận của bị cáo tại phiên tòa phù hợp với lời khai tại cơ quan điều tra và các tài liệu chứng cứ khác đã được chứng minh như: biên bản hoạt động điều tra, biên bản ghi lời khai bị hại, người làm chứng, kết quả giám định pháp y,... HĐXX có đủ cơ sở kết luận bị hại hoàn toàn tự nguyện quan hệ tình dục với bị cáo.
Tại bút lục 30-31, A. còn thừa nhận “đồng ý cho bị cáo quan hệ tình dục, bị cáo không dùng vũ lực…”. Tại tòa, bị hại và luật sư nại ra đã bị Vương cưỡng ép quan hệ tình dục nhưng không đưa được chứng cứ chứng minh. Do đó, Viện KSND TP Vĩnh Long truy tố Vương tội “Giao cấu với trẻ em” là đúng theo quy định tại khoản 2, Điều 115 Bộ luật Hình sự.
Theo HĐXX, hành vi của bị cáo đã xâm phạm đến sự phát triển bình thường về thể chất và tâm sinh lý của người chưa thành niên.
Bị cáo là người đủ tuổi chịu trách nhiệm hình sự, nhận thức được hành vi mà mình thực hiện là sai trái, sẽ bị pháp luật trừng trị nhưng vẫn cố ý thực hiện nên cần xử nghiêm để giáo dục riêng đối với bị cáo và răn đe phòng ngừa chung cho xã hội.
Theo đó, HĐXX của TAND TP Vĩnh Long đã tuyên án sơ thẩm phạt Vương 3 năm tù giam tội “Giao cấu với trẻ em”, buộc bị cáo bồi thường thiệt hại cho A. số tiền hơn 13,2 triệu đồng.