KHÚC TIỄN ĐƯA ĐẠI TƯỚNG
Văn trong võ
võ trong văn
tà? cao nâng đức
đức năng nâng tà?
xây sao xây kịp tượng đà?
ch?ến công l?ên t?ếp nố? dà? ch?ến công
Quyết vì gấm vóc non sông
quản ch? dâng h?ến máu hồng tuổ? xanh
thân dựng lũy
chí xây thành
hàng hàng
lớp lớp
theo Anh Cả về
chung tay
x?ết chặt nguyện thề
sống vì quê
chết vì quê
sẵn sàng
v?ết nên sử đỏ sử vàng
bằng tâm huyết vớ? dạ gan anh hùng
Nén yêu
dồn hận đến cùng
bùng
Đ?ện B?ên Phủ
chuyển rung địa cầu
bùng
bùng
chấn động năm châu
B52 rụng
bể đầu chú Sam
Nam V?ệt Nam
Bắc V?ệt Nam
g?áp công
đế quốc vỡ hàm
rút lu?
Quân toàn thắng
nước yên vu?
mắt Ông chưa hết ngậm ngù?
xót thương
đâu đâu cũng bã? ch?ến trường
máu con xương cháu
vã? vương
nhó? trờ?
từ kha? quốc
đến cuố? đờ?
“dĩ công v? thượng”
không lơ? phút nào
làm sao Ông h?ểu hậu trào
l?êm cần k?ệm chính
nháo nhào
đảo đ?ên
Thô? thì
một kính tổ t?ên
ha? vì dân nước
không ngh?êng ngả lòng
g?ữa dòng đục g?ữ mình trong
thẳng cho tận lúc lưng còng gố? co
thô? thì “lo trước nỗ? lo…”
vu? sau th?ên hạ
chẳng so đo gì
kh? trờ? đất gọ? thì đ?
mặc đờ? sương khó? vân v? nỗ? n?ềm
Thực tà?
thực nhẫn
thực kh?êm
tâm tầm lớn
tỏa
óc t?m sáng ngờ?
sống dang tay đỡ đất trờ?
thác về quê mẹ đờ? đờ? nâng quê
ba bên ba đảo dựa kề
Mũ? Rồng trăng mẩn g?ó mê ngũ hành
Vũng Chùa sóng nước long lanh
quanh năm ru vỗ g?ấc lành vĩ nhân
Trăm năm trong cõ? bụ? trần
vì dân dân kính yêu dân dân thờ
phách hồn hóa nhạc hóa thơ
nên T?ên nên Thánh nỏ chờ a? phong
ba m?ền mắt mở đèn chong
t?ễn đưa Đạ? Tướng
ròng ròng
ạ ơ?
trờ? mưa tẩy bụ? cho đờ?
khóc Ông
nước mắt
rơ?
rơ?
rửa lòng.!...
Tác g?ả: Nguyễn Ngọc Hưng
(Nghĩa Hành, Quảng Ngã?)