Biết rõ là ma túy nhưng vì tham tiền nên Lưu Văn Bể và Ngọc Văn Lê vẫn liều mình vận chuyển từ Nghệ An ra Hà Nội. Trên đường trở về, hai người đàn ông này đã bị lực lượng chức năng tỉnh Nghệ An bắt giữ. Bị VKSND đề nghị mức án cao, các bị cáo đã xin HĐXX giảm nhẹ tội để sớm về đoàn tụ với gia đình và con cháu.
Liều mình vận chuyển ma túy Mới đây, TAND tỉnh Nghệ An mở phiên tòa hình sự sơ thẩm xét xử bị cáo Lưu Văn Bể (60 tuổi, trú xã Hóa Thượng, huyện Đồng Hỷ, tỉnh Thái Nguyên) và Ngọc Văn Lê (62 tuổi, trú xã La Hiên, huyện Võ Nhai, tỉnh Thái Nguyên) về tội Vận chuyển trái phép chất ma túy.
Đến dự phiên tòa, có rất đông con cháu và người thân của 2 bị cáo tham dự. Có lẽ vì hổ thẹn nên 2 bị cáo rất hiếm khi ngoảnh xuống để nhìn mặt người thân.
Được biết, hoàn cảnh của bị cáo Lưu Văn Bể và Ngọc Văn Lê rất khó khăn, đặc biệt là Lê. Người đàn ông này sinh ra trong một gia đình nghèo ở huyện Võ Nhai. Vì cuộc sống khó khăn nên Lê không được đi học, không biết chữ. Bố mất khi Lê còn quá nhỏ nên 1 mình mẹ nuôi các anh em ăn học. Vì cuộc sống hiện tại khó khăn nên khi nghe đến 12 triệu đồng tiền công mà Lê đã không đắn đo suy nghĩ đến hậu quả ngày hôm nay.
Lưu Văn Bể và Ngọc Văn Lê tại phiên xử. |
Theo cáo trạng, chiều 13/4/2019, Ngọc Văn Lê điều khiển xe máy đến hồ nuôi cá của Bể ở xã Hóa Trung, huyện Đồng Hỷ. Tại đây, Bể nói với Lê: “Có người thuê vận chuyển “hàng” (ma túy) từ Nghệ An ra Hà Nội có đi không?”. Lê liền đồng ý.
Sáng 15/4, một người đàn ông tên Thắng điều khiển xe ô tô chở Bể đến xã Thông Thụ, huyện Quế Phong (Nghệ An). Tại đây, Thắng chỉ nơi cất giấu ma túy để Bể vận chuyển cho mình. Sau đó, cả hai đi về TP.Thanh Hóa thuê nhà nghỉ để ở.
Trên đường đi, Bể gọi điện cho Lê bắt xe khách đến TP.Thanh Hóa để cùng mình lấy 1 bánh heroin đưa ra Hà Nội với số tiền công 12 triệu đồng. Lê đồng ý chạy xe máy từ Thái Nguyên vào Thanh Hóa để đi lấy “hàng”. Khoảng 1h30 ngày 17/4, Ngọc Văn Lê vào đến TP.Thanh Hóa, Bể ra đón đưa vào nhà nghỉ. Đến 7h cùng ngày, Bể điều khiến xe máy chở Lê lên cột tiêu, thuộc địa phận xã Thông Thụ. Bể lấy 1 bánh heroin (Thắng dã chỉ địa điểm) đưa cho Lê cầm. Sau khi lấy được hàng, Bể và Lê điều khiển xe máy đi Hà Nội. Khoảng 20h50 cùng ngày, khi cả hai đi đến địa phận xóm Hợp Thành, xã Yên Hợp, huyện Quỳ Hợp thì bị công an Nghệ An bắt quả tang.
Tại tòa, 2 bị cáo thừa nhận mọi hành vi phạm tội. Bể và Lê khai nhận dù biết việc vận chuyển ma túy là vi phạm pháp luật nhưng vì hám lợi số tiền 12 triệu đồng nên đã đồng ý vận chuyển. Tuy nhiên, khi đối chất với người đàn ông tên Thắng tại tòa, bị cáo Bể đã thay đổi lời khai cho rằng mình không biết số hàng đó là ma túy. Bể cho rằng, Thắng mới là người chủ mưu trong vụ án này. Còn Thắng phủ nhận hoàn toàn nội dung Bể cáo buộc mình.
Thắng cho biết, chỉ nghe Bể nói vào đó chở măng khô thôi chứ không hề có số điện thoại của Bể. Mặc dù thay đổi lời khai, trước những bằng chứng không thể chối cãi, cuối cùng Bể cũng phải nhận tội. Trái với sự mưu mẹo của Bể, Ngọc Văn Lê thành khẩn khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình từ đầu đến cuối. Người đàn ông này cho biết giữa mình và Bể có quan hệ họ hàng với nhau. Khi nghe Bể nói vào Nghệ An vận chuyển hàng, bị cáo vì lòng tham và vì nể nên đã đồng ý. “Bị cáo không nghĩ việc vận chuyển ma túy lại phải trả giá đắt như thế này. Vì không được học hành đến nơi đến chốn, thiếu nhận thức về xã hội và pháp luật nên bị cáo mới làm liều như vậy. Bị cáo biết hành vi của mình là sai trái rồi. Mong HĐXX giảm nhẹ tội cho bị cáo có cơ hội về với gia đình”, bị cáo Lê lí nhí nói.
Theo lời khai của hai bị cáo thì số tiền công 12 triệu đồng vẫn chưa nhận được. Trong vụ án này có người đàn ông tên Thắng, theo Bể khai là người thuê hai bị cáo vận chuyển ma túy. Cơ quan điều tra đã tiến hành lấy lời khai và tiến hành chất vấn giữa Thắng và Bể. Tuy nhiên, Thắng không thừa nhận hành vi phạm tội nên CQĐT không có đủ căn cứ để xử lý trách nhiệm hình sự.
Giờ nghị án, 2 người vợ lên nộp tiền án phí cho 2 bị cáo. Nhìn thấy chồng bị còng tay, ngồi ở bục khai báo họ không thể cầm được nước mắt. Họ không thể tin, chồng mình lại dính vào ma túy. Chỉ đến khi bị bắt họ mới biết được sự thật thì đã quá muộn. Vợ Bể cho biết chồng từng có thời gian đi bộ đội. Bà không ngờ chồng lại dính vào ma túy. Nếu biết trước được sự việc thì người phụ nữ này đã can ngăn chồng rồi không để hậu quả như ngày hôm nay. Đáng lẽ vào tuổi này, hai bị cáo sẽ cùng vợ vui vầy và hưởng hạnh phúc tuổi già bên con cháu. Tuy nhiên vì lòng tham họ đã đánh mất tất cả và đang phải đối mặt với mức án cao theo quy định của pháp luật.
Sau khi xem xét toàn diện vụ án, HĐXX tuyên phạt Lưu Văn Bể 20 năm tù, Ngọc Văn Lê 18 năm tù về tội Vận chuyển trái phép chất ma túy. Nghe HĐXX tuyên án, 2 bị cáo như chết lặng. Kết thúc phiên tòa, 2 bị cáo lặng lặng theo cán bộ về trại giam. Bị cáo Bể và Lê nhìn xuống vợ con muốn nói điều gì đó nhưng không nên lời. Người thân cố chạy theo dặn dò hai bị cáo giữ gìn sức khỏe, cải tạo tốt để trở về với gia đình. Chỉ vì 12 triệu đồng mà các bị cáo phải trả giá đắt. 18, 20 năm tù là thời gian quá dài đối với người đàn ông đã bước qua tuổi 60. Hy vọng Lưu Văn Bể và Ngọc Văn Lê sẽ hối hận và cải tạo tốt để sớm trở về với gia đình, vợ con.
Hà Hằng
Bài đăng trên ấn phẩm báo in Đời sống & Pháp luật số 130