(ĐSPL) - Mạ? dâm là một phần không thể th?ếu của ngành công ngh?ệp du lịch ở Thá? Lan, Malays?a, S?ngapore... Ảo tưởng những quốc g?a này là "th?ên đường" trong khu vực Đông Nam Á, không ít gá? bán dâm V?ệt đã xuất ngoạ? vớ? mong muốn sẽ đổ? đờ?. Tuy nh?ên, thực tế không đơn g?ản như các cô nghĩ...
Xuất ngoạ? để... bán dâm
Thờ? g?an gần đây, một số cô gá? V?ệt hành nghề mạ? dâm đổ xô sang S?ngapore để mong k?ếm t?ền bằng nghề bán thân. Để đố? phó vớ? thờ? hạn lưu trú mà quốc g?a sở tạ? áp dụng, gá? bán dâm ngườ? V?ệt hoạt động tố? đa trong 1 tháng (30 ngày theo thị thực lưu trú dạng đ? du lịch, tính từ ngày nhập cảnh) rồ? quay về V?ệt Nam. Sau một thờ? g?an "an dưỡng" ở quê nhà, các cô lạ? lên máy bay, t?ếp tục thực h?ện g?ấc mộng "đổ? đờ?" k?ếm từ v?ệc bán thân xác.
Ảnh chỉ mang tính m?nh họa
Vớ? ý định tìm h?ểu về "g?ấc mộng đổ? đờ?" của các cô gá? lườ? lao động, thích k?ếm t?ền nhanh bằng vốn tự có nơ? xứ ngườ?, tô? quyết định "xâm nhập" thực tế bằng cách t?ếp cận gá? bán dâm và "bảo kê" của họ. Thông qua một ngườ? bạn tên T. (h?ện đang làm cho một công ty l?ên doanh vớ? nước ngoà? rất nổ? t?ếng ở Hà Nộ?), tô? đã được gặp C. "bảo kê" và những chân dà? do C. "quản lý".
T. bố trí cho tô? gặp C. "bảo kê" tạ? một quán karaoke k?êm cafe nằm trên phố G?ang Văn M?nh, quận Ba Đình, Hà Nộ?. C. xuất h?ện cùng vớ? 6 chân dà? váy ngắn cũn cỡn, trang đ?ểm đậm.
Thoạt nhìn đã b?ết ngay C. là dân xã hộ?, tay xăm vằn vện. Sau màn chào hỏ?, theo sự chỉ dẫn của T., 6 em lần lượt vào bàn ngồ? cùng vớ? anh em (T. là khách VIP nên C. "cử" ha? em x?nh nhất ngồ? ha? bên chăm sóc). Hát được và? bà? tô? mớ? b?ết tên cô gá? ngồ? vớ? mình là N., SN 1988, quê Lào Ca?, đã có chồng con, mớ? lên đây làm cho C. được 1 năm, còn cô gá? có má lúm đồng t?ền ngồ? bên cạnh tên là M., SN 1987, quê Hả? Dương, chưa chồng. Vẫn g?ọng đ?ệu quen thuộc của các cô gá? buôn phấn bán hương, N. kể "nhà em nghèo lắm, chồng em lạ? lườ? lao động, suốt ngày uống rượu, say là nó đánh. Em có đứa con tra? đã gần 5 tuổ?, cháu hay ốm đau. Không có t?ền nên em để cháu ở nhà vớ? bố, lên Hà Nộ? làm thuê…". Tô? hỏ?: "Làm thuê v?ệc gì không làm, lạ? chọn làm nghề này?", N. cú? mặt không nó?. Sau 3 t?ếng đồng hồ hát hò, tô? đã có được số đ?ện thoạ? của C.. Trước kh? ch?a tay N., tô? không quên dú? vào tay em một ít t?ền, gọ? là để "lấy chỗ đ? lạ?"…
Tâm sự về "nghề" của C. "bảo kê"
Sau cuộc gặp gỡ đầu t?ên, tô? hẹn C. "bảo kê" đ? uống rượu ở một quán trên đường Ngọc Khánh. Trong lúc chén chú chén anh, C. "bảo kê" tâm sự: "Em làm nghề này được 5 năm rồ?. Lúc đầu chỉ có 3 em, bây g?ờ có gần 20 em, chưa kể 3 đứa bỏ đ? S?ngapore bây g?ờ quay về x?n làm nhưng em không nhận". Tô? hỏ? sao không nhận, C. nó?: "Nhận chúng nó để chúng nó "cẩu" hết "hàng ngon" đ? S?ng à, mà kh? quay về chúng nó cũng nát bét a? còn cần nữa?".
Qua câu chuyện C. "bảo kê" kể, tô? được b?ết, "ngườ? t?ên phong" sang S?ng làm gá? từ cách đây 8 năm là H. "g?à" s?nh năm 1977 quê Hả? Phòng. Sau đó, H. "g?à" cặp vớ? một ngườ? đàn ông S?ngapore và th?ết lập kênh quan hệ vớ? các quán bar tạ? phố đèn đỏ bên S?ng. H. "g?à" l?ên tục bay về V?ệt Nam để tìm và g?ớ? th?ệu các chị em khác sang k?nh doanh vốn tự có. Mỗ? cô sang S?ng "làm", H. "g?à" được trả công 3 tr?ệu đồng.
Đoạn kết ngh?ệt ngã
Sau cuộc nhậu vớ? C. "bảo kê" và? ngày, tô? gọ? đ?ện thoạ? cho N. nhưng không được. Phả? gần 1 tháng sau, tô? mớ? hẹn N. đ? uống cafe. Gặp lạ? N., tô? thấy cô có vẻ t?ều tuỵ hơn. Vẻ buồn buồn, N. chậm rã? kể: "Em vừa phả? trả nợ gần 20 tr?ệu đồng". Tô? hỏ?: "Cờ bạc sao mà nợ lắm vậy?", N. g?ãy nảy nó?: "Không, em không cờ bạc. Vừa rồ? em vớ? cá? M., cá? L. sang S?ng, nhưng em yếu quá không t?ếp khách được nh?ều nên bị đuổ? về. Bây g?ờ phả? hoàn lạ? t?ền vé máy bay và dịch vụ". Tô? hỏ?: "Làm thủ tục sang S?ng dễ lắm à? Có cần a? bảo lãnh không, hay tự đ? cũng được?". N. nó? phả? làm thủ tục qua công ty du lịch. A? muốn tự đ? cũng được, nhưng sang đấy phả? tự túc mọ? thứ. "Em có ngườ? g?ớ? th?ệu, mọ? thủ tục x?n cấp hộ ch?ếu qua dịch vụ g?á 1.000USD/ngườ?, bao gồm phí dịch vụ làm hộ ch?ếu, g?ớ? th?ệu chỗ ăn, chỗ ở bên S?ng và 6 tr?ệu t?ền vé máy bay", N. bảo. Tô? hỏ?: "Mỗ? lần t?ếp khách được bao nh?êu t?ền?", N. trả lờ?: "Tàu nhanh" 60 phút khoảng 50SGD (Đô la S?ng), qua đêm nếu về nhà r?êng của khách thì 150SGD, nhưng khách bên ấy hành mình dữ lắm, phát ốm luôn, trừ ch? phí đ? lạ?, ăn uống, thuê phòng trọ, cũng chẳng còn được bao nh?êu (1 SGD = 16.500 đồng t?ền V?ệt)". N. kể t?ếp: "Bên ấy không thoả? má? lắm đâu, mình phả? cạnh tranh vớ? các nhóm gá? khác sang đấy trước, cũng phả? nộp t?ền cho bọn bảo kê, làm ở quán bar nào thì chỉ b?ết quán bar đấy, sang quán khác là bị nhừ đòn ngay. Bọn em đến quán bar từ 14h làm đến 3, 4h sáng hoặc qua đêm vớ? khách, đứa nào khỏe t?ếp được khoảng 6 ngườ?/tố? là k?nh lắm rồ?, mà bên ấy không có thuốc tăng lực hay ma túy để dùng đâu". Tô? hỏ? t?ếp: "Thế M. khỏe hơn em nên vẫn đang ở bên ấy à?". G?ọng thảng thốt, N. nó?: "Nó chết rồ? anh ơ?, nó cũng yếu như em, nhưng vì t?ếc t?ền dịch vụ để sang đấy nên nó cứ cố t?ếp khách, cố không được nữa nó cùng về vớ? em. Từ sân bay đ? tax? về đến quê nó, em phả? dìu. Sau đó, nghe đứa bạn ở gần nhà nó nó?, về nhà nó tự t?êm thuốc tăng lực, bị sốc cho đ? cấp cứu ở bệnh v?ện được 2 ngày thì chết". Im lặng một lúc, tô? hỏ?: "Thế em còn ý định sang đấy nữa không?, N. đáp: "Không bao g?ờ. Trả nợ hết 20 tr?ệu đồng, em về quê học may và ở nhà vớ? con thô?...". Trong ánh mắt và g?ọng nó? của N. toát lên vẻ hoảng hốt lẫn sợ hã?…
Có thể bị phạt tù, trục xuất về nước Theo tìm h?ểu của PV, ở gần trung tâm Thủ đô S?ngapore có đạ? lộ Geylang, gần Lorong 42 và khu vực chắn Lorong 38 đến 44 là địa bàn hoạt động của gá? V?ệt và cũng là nơ? trung chuyển gá? đ? khách. Ngoà? những nhà thổ hợp pháp còn có những nhà thổ bất hợp pháp phục vụ khách tạ? chỗ. Các cô gá? bán dâm muốn tự mình bắt khách, tự thuê nhà nghỉ hay nhà trọ để phục vụ khách rất sợ cảnh sát, vì kh? bị bắt họ sẽ bị phạt rất nặng thậm chí bị phạt tù và bị trục xuất về nước. |
Anh Nga