Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Danh dự ngành y, cố giữ "trên bờ" liệu có tốt hơn không?

(DS&PL) -

Có người bảo rằng: “Bác sỹ vứt xác bệnh nhân đã ném danh dự của ngành y xuống sông”. Phải hỏi ngược lại rằng: “Thế để nó ở trên bờ làm gì?”.

Có ngườ? bảo rằng: “Bác sỹ vứt xác bệnh nhân đã ném danh dự của ngành y xuống sông”. Phả? hỏ? ngược lạ? rằng: “Thế để nó ở trên bờ làm gì?”.

Cảm g?ác chung của cả những ngườ? làm trong ngành y tế lẫn ngườ? ngoà? cuộc kh? nghe câu chuyện của bác sỹ Nguyễn Mạnh Tường ném xác bệnh nhân xuống sông Hồng là sốc. Nhưng cú sốc ấy cũng g?ống như kh? con ngườ? ta bất ngờ bị k?m châm bên ngoà? da, họ có thể g?ật mình thảng thốt – nó hoàn toàn không phả? là cú đánh có thể làm tổn thương t?nh thần, nó không ảnh hưởng đến suy nghĩ và ấn tượng bên trong. Trước những b?ểu h?ện t?êu cực của ngành y tế bây g?ờ, sự phẫn nộ đã dần bị thay thế bằng cha? sạn.

“Danh dự của ngành y” bây g?ờ là cụm từ đọc lên đầy cảm xúc.

Bở? vì nó không chỉ gợ? ra câu chuyện của ngườ? phụ nữ xấu số. Nó gợ? ra cả một b?ên n?ên sử của ngành y tế V?ệt Nam những năm đầu thập kỷ thứ 2 thế kỷ 21.

Danh dự của ngành y là thứ có thể được photocopy một cách lạnh lùng, qua những tấm g?ấy xét ngh?ệm ở bệnh v?ện đa khoa huyện Hoà? Đức.

Danh dự của ngành y là thứ có thể “vô tình” bị nhầm lẫn g?ữa hàng xịn và hàng kém phẩm chất, như trong những gì mớ? d?ễn ra tạ? V?ện Mắt Trung Ương.

Danh dự của ngành y là thứ có thể bị đánh rơ? xuống đất, như một đứa trẻ sơ s?nh trên đường được đem đ? tắm, nếu như phụ huynh đứa trẻ quên không dú? vào tay cô hộ lý dăm chục bạc.

Danh dự của ngành y, là thứ thường xuyên bỗng nh?ên tím tá?, lạnh ngắt, rồ? tắt thở kh? những ngườ? còn t?n vào danh dự của ngành y cứ luôn m?ệng gào lên gọ? nó, nhưng không thấy những “th?ên thần áo trắng” bảo vệ cá? danh dự ấy đâu.

Danh dự của ngành y, là thứ mà kh? nó đã chết đ? vì vô tình hay hữu ý, ngườ? ta phả? thốt lên trong nước mắt: “G?á mà tô? đưa phong bì”.

Danh dự của ngành y, nó? như lờ? của Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị K?m T?ến, là thứ bây g?ờ cần phả? được k?ểm chứng bằng camera, cần phả? bí mật quay ph?m chụp ảnh để xem xét sự tồn tạ? của nó. Nghe cứ như là hoạt động của các nhà thám h?ểm trong rừng rậm Braz?l, đ? săn tìm những loà? động vật thoắt ẩn thoắt h?ện.

Bác sỹ Nguyễn Mạnh Tường đã hành động theo bản năng. Bản năng ấy gây sốc, nhưng nó không nó? dố?: ít nhất nó còn cho ngườ? ta thấy đằng sau tấm áo blouse trắng là một con ngườ? như thế nào để loạ? trừ ra khỏ? tổ chức, khỏ? cộng đồng. 



Còn những nỗ lực gìn g?ữ danh dự bằng những lý g?ả? loanh quanh mang tính chuyên môn, kh? mà hậu quả cuố? cùng cũng là tính mạng và sức khỏe của con ngườ?, kh? mà cá? “danh dự của ngành y”, bệnh nhân lúc nào cũng m?ễn cưỡng t?n tưởng (vì họ làm gì còn cách nào khác), cũng không g?ữ được.

Có những bác sỹ, sau vụ v?ệc Cát Tường đã lên mạng kêu gọ? cộng đồng đừng đánh mất n?ềm t?n vào ngành y mà hãy ủng hộ những ngườ? tốt còn lạ?. Đúng là ở mô? trường nào cũng còn những ngườ? tốt, nhưng danh dự không phả? là thứ có thể gìn g?ữ theo k?ểu chớp nháy, vá víu. Danh dự có màu trắng t?nh kh?ết chứ không phả? g?ống như con ngựa vằn (lạ? là loạ? ngựa vằn thích nấp trong rừng chứ không phả? loạ? ăn cỏ trên đồng quang).

Danh dự ấy, cố g?ữ "trên bờ" l?ệu có tốt hơn thật không?

Theo Depplus

Tin nổi bật