CON ĐÃ KHÔNG KHÓC KHI BÁC ĐI XA
Sáng tám, tháng mườ? ha? ngàn mườ? ba.
Con nhận t?n Bác đã ra đ?!
Sao cứ hỏ? lòng! Đây là thật hay mơ.
Con vẫn b?ết, từ lâu Bác vật vả.
Chống chọ? tử thần từng phút từng g?ây!
Bác rất muốn kéo dà? sự sống.
Hoặc chỉ một ngày, một phút, một g?ây.
Bác luôn hỏ? thăm đồng bào xứ Quảng.
Đồng bào m?ền Trung cuộc sống thế nào?
Sẽ ra sao? kh? bão dữ tràn vào?
Con muốn khóc nh?ều và khóc thật nh?ều!
Thành cơn mưa cho trờ? Nam đẫm lệ.
Mang chút lòng thành san sẻ m?ền Trung.
Bão tố tr?ền m?ên! G?a đình ly tán!
Để trong con vơ? bớt nỗ? đau!
Không có bất cứ gì bù đắp được.
Vì từ đây con mất Bác, cõ? đờ?!
Vị Tướng huyền thoạ?, Tướng của lòng dân.
Vị Tướng đạ? tà? chỉ có một không ha?.
Của đất V?ệt, cả trên toàn thế g?ớ?.
Vị Tướng mà g?ặc chỉ nghe tên thô?.
Cũng cú? đầu ngh?êng mình kính phục…?
Bác đã nó?: “Tô? sống ngày nào.
là luôn cho dân, cho nước”
Thương nhớ bạn bè, đồng độ? thân yêu!
Không vì công trận, để hao b?nh tồn tướng.
Không vì hám danh, bán máu thuộc quyền.
Mô? luôn nở nụ cườ? thân th?ện.
Không la rầy đồng độ? thân yêu.
Bở? luôn xác định – mình là anh cả.
Thương các con, vì vận nước thù nhà…
Xa cha mẹ, g?a đình, đ? ch?ến đấu.
Quên tuổ? xuân, theo t?ếng gọ? nú? sông.
Con không khóc! kh? được t?n Bác mất!
Có phả? đâu, con không thương mến Bác, Bác ơ?!
Ngườ? cha g?à, đồng chí kính yêu!
Ngườ? anh cả năm nào dướ? gốc đa.
Nhận quân lệnh của Bác Hồ trao tặng.
Đặt n?ềm t?n cho chú G?áp; học trò …
Vận mệnh Tổ Quốc; t?n tưởng Bác g?ao.
Quân thù từng lúc mạnh yếu khác nhau.
Song lòng dân muôn đờ? oán g?ận.
Phát tr?ển độ? hình tận dụng sức dân …
Địa hình ưu đã?. Rừng th?êng, sông nước …
Phả? chớp thờ? cơ, và chỉ b?ết có t?ến công.
Dù quân thù bạo tàn; nh?ều vũ khí …
* Con không khóc! Kh? được t?n Bác mất!
Có phả? đâu: Con vô cảm trước cuộc đờ??
Con lớn lên, trưởng thành trên đất bạn.
Campuch?a khó? lửa ngút ngàn.
Đạn xớ?. Bom cà?, sốt rừng không thoát khỏ?!
Con cũng b?ết yêu thương … căm thù, oán hận.
Lũ hung thần, say máu ch?ến tranh.
Có phả? chăng: G?ếng dầu … khoáng sản …
G?ết loà? ngườ? như chém mạ, chẻ tre!
Con đã nén đau thương vào huyết quản.
T?ễn bạn về nơ? an g?ấc nghìn thu!!!
A? khóc chẳng được. Con cần nuốt lệ!
Cho lòng mình mặn đắng buổ? t?ễn đưa!
* Con không khóc! kh? được t?n Bác mất!
Có phả? đâu: Con không có suố? lệ? bờ m??
Con chỉ mong Bác ra đ? thanh thản!
Vẫn đường hoàng, oanh l?ệt, vẫn h?ên ngang.
Lúc cầm quân, nã pháo vào đầu quân g?ặc.
Vẫn nhân từ, đôn hậu lúc thăm dân …
Vẫn canh cánh bở? dân còn đó? khổ!
Nạn tham ô, hách dịch vẫn còn.!.!
Trong tư tưởng những sâu dân, mọt nước.
Nạn phá rừng, kha? thác cát tràn lan…
Nạn bão lụt tr?ền m?ên, năm nay nh?ều quá!
* Con không khóc! Kh? được t?n Bác mất.
Vì bên con có Bác; vị cha g?à.
Vì t?m con ôm ấp bóng hình.
Vị anh hùng thế kỷ 20 bất d?ệt.
Trận Đ?ện B?ên chấn động địa cầu.
Đập tan mọ? mưu đồ xâm lược.
Tên thực dân, vỗ ngực, xưng danh.
Mẫu ngh? th?ên hạ, bá mộng đồ vương.
Bắt sống tướng Đơ-cát-tơ-r?.
Gây cho quân thù “Mẫu Quốc” kh?ếp đảm.
Mỹ ngụy ngông nghênh dùng t?ền vũ khí.
Muốn đưa V?ệt Nam trở lạ? thuở đồ đồng.
Ăn lông! Ở lỗ!
G?ặc đâu ngờ; có tướng G?áp hợp lòng dân.
Mỹ cút; Ngụy nhào. Qu? luật ch?ến tranh.
Kẻ xâm lược tất nh?ên phả? thất bạ?.
* Con không khóc! Kh? được t?n Bác mất.
Bở? Bác sống muôn đờ?, muôn thuở trong dân.
Bác ra đ? theo Các Mác Lê N?n.
Gặp Bác Hồ vị cha g?à dân tộc.
Bác là Thánh, của muôn vàn vị Thánh.
Thánh của V?ệt Nam, Thánh của loà? ngườ?.
Chuộng hòa bình – ghét bất công – tham nhũng!
Con kính Bác vô ngần! sao con không khóc? ! …
Bác đã h?ểu rồ?, lòng con trẻ mến yêu.
Kính Bác ngủ an lành nơ? đảo Yến.
Vớ? bạn bè, đồng độ?, đồng hương!
Nơ? đất Quảng, con chưa một lần đến.
Rất xa xô?, sao vẫn thấy thật gần.
Bở? nơ? ấy đã ôm ấp, nâng n?u.
Vị Tướng tà? – anh hùng dân tộc.
Tác g?ả: Trần Anh Dũng
(P. Long Hòa, Q. Bình Thủy, Tp. Cần Thơ)