Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Chồng đi xa, cặp bồ 5 năm vẫn không dám bỏ

(DS&PL) -

Chúng tôi cứ sống như thế này đến nay đã gần 5 năm, anh sắp bước sang tuổi 35, cũng không đòi hỏi gì ở tôi, chỉ cần cho anh được yêu tôi là đủ, còn mọi chuyện tự tôi quyết định. Tôi muốn chấm dứt để anh có vợ nhưng anh không chịu.

Chúng tô? cứ sống như thế này đến nay đã gần 5 năm, anh sắp bước sang tuổ? 35, cũng không đò? hỏ? gì ở tô?, chỉ cần cho anh được yêu tô? là đủ, còn mọ? chuyện tự tô? quyết định. Tô? muốn chấm dứt để anh có vợ nhưng anh không chịu.

Tô? s?nh ra trong một g?a đình có truyền thống g?áo dục con cá? đầy đủ về phẩm chất đạo đức, ngườ? phụ nữ là luôn phả? b?ết g?ữ mình, yêu chồng, thương con và những v?ệc ngoạ? tình là đ?ều ph? đạo đức, không thể chấp nhận được trong g?a đình tô?. Bản thân thấm nhuần những lờ? dạy đó và tô? cũng co? v?ệc ngoạ? tình là đ?ều đáng kh?nh bỉ của những ngườ? có vợ, có chồng. Thế mà bây g?ờ tô? lạ? là ngườ? như vậy.

Tô? lớn lên trong sự bao bọc của g?a đình, thành đạt và có v?ệc làm ổn định vì tô? cũng là ngườ? phụ nữ thông m?nh, năng động. Tô? không đẹp nhưng cũng khá x?nh theo nhận xét của bạn bè. Rồ? gặp anh, yêu anh, tình yêu chúng tô? cũng đẹp, lãng mạn như bao đô? yêu nhau khác.

Sau 3 năm yêu nhau chúng tô? quyết định cướ?. Hạnh phúc vớ? tô? lúc đó thật tràn đầy. Tính chất công v?ệc anh thường xuyên xa nhà nhưng tô? luôn t?n tưởng vì ngày nào anh cũng đ?ện thoạ? cho tô?. Mỗ? lần anh về nhà là tô? được yêu ch?ều, tất cả công v?ệc nhà anh g?ành làm hết, bảo để bù đắp cho vợ phả? sống xa chồng vất vả.

Tô? sống trong hạnh phúc như thế đến kh? con gá? tô? một tuổ?. Một hôm tô? nhận được t?n nhắn hãy co? chừng chồng, lo g?ữ g?a đình, ngườ? ấy chỉ nó? là một ngườ? quen của vợ chồng tô?, không muốn nhìn tô? bị lừa dố?, rồ? cho tô? địa chỉ ngườ? tình của chồng để tô? tự tìm h?ểu.

Lúc đầu tô? không t?n vì anh đã có tô?, vợ đẹp con ngoan. Anh hay đ? xa tô? lo hết mọ? v?ệc trong g?a đình từ chăm con, k?nh tế và công v?ệc cũng không để thua kém a?, sao anh có thể phản bộ? được. Anh luôn nó? yêu vì tô? đã hy s?nh tất cả để anh có cơ hộ? đam mê vớ? nghề ngh?ệp của mình mà.

Rồ? sự ngh? ngờ kh?ến tô? không thể không tìm h?ểu và sự thật rõ ràng tô? tận mắt chứng k?ến anh và cô gá? đó từ trong nhà bước ra, ôm nhau tình tứ, anh còn hôn cô ta trước kh? lên xe đ? nữa. Đất trờ? như chao đảo, lúc đó tô? đứng bên k?a đường như trờ? trồng. Rồ? tô? cũng không b?ết làm cách nào trở về nhà được.

Chuyện gì đến tất nh?ên nó sẽ đến, anh cầu x?n tô? tha thứ, tô? vì con, vì hạnh phúc g?a đình bỏ qua cho anh lần đó. Dù trá? t?m tô? đã rạn nứt, trong mắt tô? anh không còn là ngườ? đàn ông thần tượng nữa.

t?nh2.jpg" alt="" w?dth="450" />

Ảnh m?nh họa

Tô? cứ sống như thế, lấy công v?ệc và con gá? làm n?ềm vu?. Anh vẫn không chịu chuyển về gần nhà công tác. Tô? luôn tôn trọng sự lựa chọn của anh, không muốn ép vì nghĩ anh về công tác gần nhà mà không thấy thoả? má? cũng không để làm gì.

Vớ? tô?, vợ chồng sống vớ? nhau quan trọng là tình cảm, sự chung thủy và t?n tưởng. Nhưng tô? đã lầm, anh không muốn về vì muốn xa tô? mớ? có thể bay nhảy bên ngoà? và yêu cô gá? nào cũng được.

Đến lần thứ ba tô? phát h?ện v?ệc ngoạ? tình của anh, lần thứ ba anh cầu x?n tha thứ thì trá? t?m tô? đã không còn gì cho anh, thay vào đó là sự kh?nh bỉ và căm ghét. Mỗ? lần anh đụng vào ngườ?, tô? lạ? sởn ga? ốc kh? nghĩ bàn tay đó ôm ấp bao nh?êu ngườ? con gá? khác, tô? không còn hứng thú nữa. Từ đó tô? căm ghét đàn ông, những kẻ có vợ mà còn tán tỉnh ngườ? phụ nữ khác. Trong mắt tô? họ không đáng một xu mặc dù tô? vẫn có thể nó? chuyện, g?ao t?ếp vớ? họ bình thường.

Tô? cứ sống như thế, không ly dị vì chồng không muốn, còn bản thân vì muốn có một g?a đình cho con gá? nên cũng thô?. Tô? tự chủ được k?nh tế nên cũng không đò? hỏ? gì. Ha? vợ chồng độc lập k?nh tế, t?ền anh anh t?êu, con tô? lo, chồng tô? đ? lúc nào về thì về. Có công v?ệc g?a đình chung chồng mớ? đưa t?ền cho tô? lo. Tô? nghĩ mình sẽ không yêu a? được nữa.

Rồ? tô? gặp anh, ngườ? tô? yêu bây g?ờ. Lúc đó không nghĩ là anh yêu tô? vì anh độc thân, lạ? nhỏ hơn tô? một tuổ?. Chúng tô? gặp nhau tạ? nhà một ngườ? bạn gá? của tô?, tô? là bạn của cô gá?, anh là bạn của ngườ? chồng. Anh chủ động x?n số đ?ện thoạ?, sau một tuần, bất ngờ tô? nhận được đ?ện thoạ? của anh, anh bảo thích tô?.

Tô? lúc đó tưởng anh nó? đùa, hỏ? anh có b?ết là tô? đã có chồng con rồ? không. Anh bảo b?ết nhưng không b?ết sao anh cứ nghĩ về tô? hoà?. Tô? đã từ chố?, bảo anh không nên vì tô? đã có g?a đình, cũng sẽ không yêu a? nữa vì tô? ghét đàn ông.

Anh cứ bảo không yêu làm bạn bè cũng được. Rồ? chúng tô? hay nhắn t?n, đ?ện thoạ? hỏ? thăm, ở cách xa nhau hơn 100 km nhưng cuố? tuần anh hay lấy cớ công v?ệc ngang qua nhà tô?, uống cà phê, nó? chuyện vậy thô?. Tô? luôn tìm cách né tránh tình cảm của anh vì b?ết chúng tô? có quá nh?ều chênh lệch.

Tô? đã có g?a đình, dù không hạnh phúc nhưng không muốn bỏ, tô? sợ sự đổ vỡ, sợ mang t?ếng và sợ bố mẹ buồn. Còn anh độc thân, lạ? là công tử con nhà g?àu, dù chúng tô? có yêu nhau, tô? có ly dị chồng thì bố mẹ anh cũng không chấp nhận một cô con dâu như tô? vì bất cứ lý do gì. Tô? có thể bỏ chồng nhưng không thể bỏ con gá? của mình để tìm hạnh phúc r?êng.

t?nh.jpg" alt="" w?dth="450" />
Ảnh m?nh họa

Có hôm tô? xót xa kh? nhìn thấy anh bị mưa ướt đẫm, rét run kh? đ? một quãng đường xa như thế, nhưng tô? vẫn không dám để mình mở lòng ra. Vậy mà anh cứ k?ên trì không kể nắng mưa, cuố? tuần vượt hơn 100 km lên uống vớ? tô? ly cà phê rồ? về. V?ệc gì đến đã đến, tô? ngã lòng trước tình yêu chân thành của anh dù b?ết đó là tộ? lỗ?. Anh cũng yêu tô? thật lòng dù g?a đình g?ục cướ? vợ, tô? cũng chủ động khuyên bảo anh như thế vì b?ết mình không xứng vớ? anh.

Nó? thêm là g?a đình anh k?nh doanh rất g?àu, hình thức anh cũng không xấu và b?ết nó? chuyện, g?ao t?ếp vì anh là dân k?nh doanh, nhưng anh bảo không yêu a? được nữa, cũng đ? gặp mặt đô? ba lần theo ý ba mẹ và tô? khuyên bảo, nhưng không yêu họ được.

Chúng tô? cứ sống như thế này đến nay đã gần 5 năm, anh sắp bước sang tuổ? 35, cũng không đò? hỏ? gì ở tô?, chỉ cần cho anh được yêu tô? là đủ, còn mọ? chuyện tự tô? quyết định. Tô? muốn chấm dứt để anh có vợ và đỡ áy náy dù quyết định đ?ều này tô? cũng rất đau khổ nhưng anh không muốn. Anh bảo nếu tô? có bỏ anh thì anh cũng sẽ sống như thế này tớ? kh? nào tô? có thể rũ bỏ tất cả để đến vớ? anh.

Tô? không thể dù rằng mình và chồng chỉ sống vớ? nhau về mặt pháp lý, tình cảm đã nguộ? lạnh nhưng tô? không muốn mình là ngườ? chủ động ly hôn và cũng không muốn con gá? sau này mang t?ếng có bố mẹ ha? đờ? vợ, đờ? chồng và g?a đình ha? bên thật sự rất yêu quý vợ chồng tô?.

Chuyện chúng tô? không để g?a đình ha? bên b?ết, lễ, tết cả tô? và chồng đều chu toàn bổn phận dâu h?ền, rể thảo. Bây g?ờ tô? phá vỡ tất cả thì không đủ can đảm. Chồng cũng không b?ết mố? quan hệ này của tô? vì chúng tô? đã ly thân gần 7 năm, không quan tâm đến các mố? quan hệ tình cảm của nhau nữa.

Có phả? tô? quá nhu nhược, không dám vượt qua mọ? thứ để đến vớ? anh hay tạ? tình yêu tô? chưa đủ lớn? Tô? thật sự cũng không b?ết sao, dù nh?ều kh? bảo anh lấy vợ nhưng nghĩ đến anh sẽ lấy ngườ? khác là t?m tô? lạ? nhó? đau. Tô? cũng không b?ết thật sự mất anh rồ? có còn sống nổ? nữa không? Nh?ều kh? tô? cũng thấy mình thật tồ? tệ. G?á như tô? cứng rắn hơn thì bây g?ờ đâu phả? đau khổ thế này.

Ngân/VnExpress

Tin nổi bật