(ĐSPL) - Sau cá? chết b? thảm của đô? tình nhân trẻ, thân quyến ha? bên đã mờ? ha? thầy bó? khác nhau về co? g?ờ tổ chức tang lễ. Không hẹn mà gặp, ha? thầy bó? cùng yêu cầu cả ha? g?a đình an táng cho cặp thanh n?ên ấy trùng g?ờ, trùng ngày, trùng địa đ?ểm.
G?ết ngườ? yêu rồ? tự tử vì bị ngăn cấm
Đầu tháng 1/2013, câu chuyện cặp đô? 9X cùng chết thảm trong quán cà phê tạ? ấp Vĩnh T?ến đã gây xôn xao dư luận vùng thị trấn Phước Vĩnh, huyện Phú G?áo, tỉnh Bình Dương. Mỗ? kh? nhắc đến cặp tình nhân này, ngườ? dân nơ? đây không khỏ? thương cảm bở? sự dạ? dột, nông nổ? của chàng thanh n?ên trẻ đã kh?ến cả ha? g?a đình lâm vào cảnh "ngườ? đầu bạc t?ễn kẻ tóc xanh".
Hung thủ của thảm án trên là nam thanh n?ên tên Nguyễn M?nh T. (SN 1990, ngụ ấp Vĩnh T?ến, thị trấn Phước Vĩnh). Do học hành không tốt, kèm theo bạn bè rủ rê, T. đã nghỉ học và ra trường đờ? từ rất sớm. Là con tra? duy nhất trong một g?a đình khá g?ả, T. không phả? lo lắng về vấn đề k?nh tế. Hằng ngày, cậu phụ cha mẹ buôn bán nông sản hoặc đ? theo xe tả? chở hàng của g?a đình. Trong những lần đ? theo cha mẹ làm ăn như vậy, T. đã để ý và có tình cảm vớ? chị Lê Thị Mỹ H. (SN 1995, ngụ ấp Vĩnh An, thị trấn Phước Vĩnh).
Theo lờ? kể của ngườ? thân chị H., chuyện tình cảm yêu đương của T. và H. đã gặp phả? sự phản đố? kịch l?ệt từ phía mẹ H.. Nhất là có t?n đồn T. dính vào ham mê cờ bạc, số đề, không chăm chỉ làm ăn. Nghe lờ? khuyên của g?a đình, H. đã đề nghị T. ít gặp gỡ hẹn hò để tập trung vào công v?ệc học hành. B?ết ngườ? yêu có ý định chùn bước trước áp lực của g?a đình, T. đã buồn bực, tức g?ận và đau khổ trong một thờ? g?an dà?. Trong suy nghĩ của T., H. đang theo học lớp 12, cánh cổng đạ? học và một tương la? rạng rỡ phía trước đang chờ đón. Kh? đó, chị H. sẽ có nh?ều cơ hộ? để gặp gỡ những chàng tra? có đ?ều k?ện tốt hơn mình. Mỗ? kh? nghĩ đến chị H. sẽ thay lòng đổ? dạ và yêu ngườ? con tra? khác, t?m T. đau đớn như bị cắn xé thành từng mảnh.
Để quên đ? nỗ? đau thất tình, T. đã làm bạn vớ? những cơn say tr?ền m?ên của b?a rượu. Bà H.M.D. (53 tuổ?, dì ruột nạn nhân H., sống gần nhà T.) cho hay: "Khoảng ha? ba tuần l?ền, tô? thấy thằng T. tố? ngày say xỉn. Ngườ? lớn trong xóm cũng muốn khuyên nhủ, nhưng b?ết T. đang buồn vì chuyện tình cảm vớ? H. nên nghĩ rằng để T. g?ả? tỏa cảm xúc cũng tốt. Bỗng nh?ên tố? hôm 17/1, T. hẹn gặp H. ra quán cà phê để nó? chuyện lần cuố?. Bé H. mặc dù không muốn đ? nhưng thấy T. nà? nỉ tha th?ết nên không đành lòng từ chố?. Trước kh? đ? gặp T., H. có x?n phép g?a đình vì lúc đó đã khá trễ. Đến khoảng 22h đêm, tô? nghe cha mẹ H. gọ? đ?ện thông báo T. đâm chết H. bằng 3 nhát dao. Sau đó, thằng T. uống thuốc trừ sâu tự tử ngay cùng lúc. Chúng tô? đến h?ện trường đã thấy ha? đứa nó nằm chết tạ? chỗ trên sàn, ngườ? bê bết máu".
Nguyện vọng của cặp tình nhân là sau kh? chết được chôn cùng nhau. Ảnh Huệ Trần
Nỗ? đau "kẻ đầu bạc khóc đầu xanh"
Được b?ết, g?a đình H. có ha? chị em, chị gá? lấy chồng xa, H. là con út được cha mẹ hết mực yêu thương và đặt nh?ều hy vọng trong v?ệc học hành. Tuy nh?ên, kh? b?ết con gá? yêu chàng tra? không học hành tương xứng, nên ban đầu bố mẹ H. không phản đố? nh?ều. Kh? thấy con gá? sắp đến thờ? đ?ểm làm hồ sơ th? đạ? học thì mẹ H. lạ? tỏ rõ thá? độ phản đố? kịch l?ệt về mố? tình của con gá?. Có lần, mẹ H. buông lờ? la mắng H.: "Lấy thằng T. về thì mày ở nhà cho xong, học hành làm gì nữa. Nếu đ? học t?ếp thì phả? chấm dứt gặp gỡ nó (T. - PV) ngay". Vì bực tức trong lòng, nên mọ? lờ? mắng chử? của mẹ, H. đã trút vào ta? T.. Đây cũng là một trong những nguyên nhân kh?ến T. chọn cách "chết chung" để không phả? rờ? xa ngườ? yêu.
Cho đến nay, nỗ? đau mất con đã phần nào nguô? ngoa? nhưng mỗ? lần ra mộ đô? trẻ đều làm lòng mẹ H. lạ? nhó? đau. G?ờ chỉ còn ha? bóng ngườ? tuổ? đã xế ch?ều trong căn nhà khang trang rộng lớn. Từ ngày con gá? mất, ông N.V.H. (bố H.) đã buồn chán s?nh ra đề đóm và đang bị công an truy bắt về tộ? đánh bạc, còn mẹ H. - bà H.M.D. cũng đang dần đổ bệnh t?nh thần. Nghẹn lòng tâm sự, bà D. (mẹ H.) nó?: "Tô? cũng chỉ ngăn cản H. ít gặp T. để có thờ? g?an tập trung vào v?ệc học chứ đâu phả? là tuyệt cấm chúng đâu. Vì sự suy nghĩ nông cạn của T. mà con gá? tô? bị chết thảm...". Dù có trách móc T., nhưng bà D. cũng h?ểu nỗ? n?ềm của T.: "Kh? T. còn sống nó yêu H. nhưng không vì tô? phản đố? mà tu tỉnh lạ? để tô? nhận ra nó xứng đáng vớ? con gá? tô?, đằng này nó...G?ờ tụ? nhỏ chết rồ?, tô? cũng rất đau buồn. Do thương con mà mẹ T. cũng ốm s?nh bệnh, tô? cũng vậy, chồng tô? chán nản nên cũng trở thành ngườ? bê tha...". Dù cả ha? bên g?a đình của T. và H. đều g?ận các con, song trong tận cùng tâm thức, họ vô cùng thương t?ếc, xót xa.
Được b?ết, g?a đình ông T. cũng s?nh được ba con. Ha? ngườ? con gá? đã trưởng thành lập g?a thất ổn định. Còn mỗ? một cậu "quý tử", vợ chồng ông mong sẽ có chỗ dựa t?nh thần về g?à. Trước kh? chết, T. đã từng mong muốn sau kh? hoàn thành nghĩa vụ quân sự sẽ đ? học nghề lá? xe phụ bố chở hàng. Không a? ngờ rằng, T. lạ? chọn cho mình cách g?ả? quyết vấn đề t?êu cực như vậy. Chuyện đã qua gần 1 năm nhưng mỗ? lần ha? g?a đình gặp nhau kh? đến thăm mộ con, a? nấy đều trĩu nặng ưu tư. Đó là n?ềm thương nhớ con, sự ân hận và mong ước thờ? g?an sẽ xóa dần nỗ? đau trong lòng họ.
HOÀI THƯƠNG- HUỆ TRẦN