Sếp t&oc?rc;? t&?acute;nh t&?grave;nh thoả? má?, anh em nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n nhờ thế cũng dễ làm v?ệc, nhưng &oc?rc;ng có t&?acute;nh hay qu&ec?rc;n. Thỉnh thoảng đ? cùng, &oc?rc;ng cứ bảo mua hộ cá? nọ cá? k?a, về gử? t?ền sau, nhưng về &oc?rc;ng chẳng nhớ g&?grave; cả.
Có lần đ? dự hộ? nghị, &oc?rc;ng th&?acute;ch cha? rượu 1 tr?ệu đồng nhưng qu&ec?rc;n v&?acute;, bảo t&oc?rc;? trả, về nhà t&oc?rc;? nhắc th&?grave; &oc?rc;ng bảo t&oc?rc;? gặp kế toán thanh toán. Gặp kế toán th&?grave; kế toán lạ? đò? hóa đơn, t&oc?rc;? nó? lạ? vớ? sếp th&?grave; &oc?rc;ng bảo &oc?rc;ng sẽ nó? trực t?ếp vớ? kế toán, nhưng rồ? cũng chẳng thấy g&?grave;. T&oc?rc;? phả? làm thế nào để cho sếp nhớ?
Từ “gh? nhớ” được ghép bở? từ “gh?” và từ “nhớ”, tức là muốn nhớ th&?grave; h&at?lde;y gh? lạ?. Bạn có thể chuẩn bị cho sếp một cuốn sổ để gh? chép những khoản ch? t?&ec?rc;u nhỏ đó. Bạn mua tặng sếp cuốn sách về các cách tăng cường tr&?acute; nhớ hoặc tặng &oc?rc;ng hộp thuốc bổ cho n&at?lde;o.
Nhưng xem ra, v?ệc hay qu&ec?rc;n của sếp bạn là t&?acute;nh cách của &oc?rc;ng ấy rồ?, khó thay đổ? được. Thế n&ec?rc;n v?ệc của bạn là tăng cường khả năng gh? nhớ của m&?grave;nh để nhắc nhở sếp về những khoản t?ền đó và lần sau có mua món đồ đắt t?ền cho sếp th&?grave; nhớ lấy hóa đơn về để thanh toán vớ? kế toán cho nhanh. Bạn có thể nhắc sếp thanh toán từng khoản một cho dứt đ?ểm, nếu kh&oc?rc;ng th&?grave; bạn nhớ k&ec?rc; kha? r&ot?lde; ràng các khoản rồ? gộp lạ? nhắc sếp theo tuần hoặc theo tháng.
Tất nh?&ec?rc;n trong cách nhắc của bạn cần khéo léo, v&?grave; ngườ? bạn cần đò? nợ ở đ&ac?rc;y là sếp của bạn. Bạn kh&oc?rc;ng thể nó? vớ? sếp rằng: “H&oc?rc;m trước sếp nợ em từng này, sếp có muốn trả ngay kh&oc?rc;ng?”, mà có thể nó?: “H&oc?rc;m trước sếp có y&ec?rc;u cầu ch? một số khoản như thế này, sếp muốn thanh toán trực t?ếp hay để em nó? vớ? kế toán ạ?”. Và kh? xuống gặp kế toán, bạn cần có hóa đơn và chữ ký duyệt ch? của sếp. Bạn n&ec?rc;n chuẩn bị sẵn bảng ch? đó để sếp ký trước kh? gặp kế toán.
Sếp qu&ec?rc;n th&?grave; bạn nhớ mà nhắc đến kh? xong th&?grave; th&oc?rc;?. V?ệc này cũng b&?grave;nh thường như v?ệc bạn nhắc sếp cầm đ?ện thoạ? kh? &oc?rc;ng ấy qu&ec?rc;n tr&ec?rc;n bàn cà ph&ec?rc; hay nhắc sếp về những cuộc hẹn vớ? đố? tác trong tuần tớ?.
Nhưng t&oc?rc;? cứ thấy ngà? ngạ?. Nhỡ sếp lạ? đánh g?á t&oc?rc;? là ngườ? nhỏ mọn và lắm đ?ều... Có kh? sếp cũng nhớ và muốn đợ? thành hẳn một khoản lớn rồ? thanh toán một thể cho b&ot?lde; th&?grave; sao?
Nhỡ sếp bạn đánh g?á bạn là ngườ? có tr&?acute; nhớ tốt, tỉ mỉ và rất y&ec?rc;n t&ac?rc;m rằng sẽ được bạn nhắc? Sếp của bạn chắc hẳn kh&oc?rc;ng hề muốn m&?grave;nh mang t?ếng là “con nợ khó đò?” đ&ac?rc;u n&ec?rc;n rất có thể &oc?rc;ng ấy mừng lắm, nếu bạn nhắc về khoản t?ền nhỏ đó để &oc?rc;ng ấy nhớ mà trả cho xong. T&oc?rc;? đ&at?lde; b?ết có rất nh?ều trường hợp, ngườ? “bị đò? nợ” cảm ơn ngườ? “đò? nợ” v&?grave; đ&at?lde; đò? nợ họ. Bở? thực ra họ kh&oc?rc;ng muốn m&?grave;nh nợ nần ngườ? khác một chút nào, chỉ v&?grave; họ qu&ec?rc;n n&ec?rc;n chưa trả ngay, được đò? sớm để họ trả sớm lạ? đỡ mang t?ếng.
Cũng có trường hợp, ha? ngườ? bạn cùng lớp sau nh?ều năm ra trường quay lạ? họp lớp, kh? đó bạn tra? mớ? kể lạ? vớ? bạn gá? về v?ệc ngày xưa m&?grave;nh có t&?grave;nh cảm vớ? bạn gá? đó như thế nào, nhưng v&?grave; nghĩ bạn gá? kh&oc?rc;ng có t&?grave;nh cảm vớ? m&?grave;nh n&ec?rc;n kh&oc?rc;ng dám ngỏ lờ?. Bạn gá? nghe chuyện l?ền trách bạn tra? sao kh? đó kh&oc?rc;ng nó? g&?grave;, bạn gá? cũng có t&?grave;nh cảm nhưng cứ chờ bạn tra? ngỏ lờ? mà kh&oc?rc;ng thấy n&ec?rc;n đành nhận lờ? ngườ? khác. Sau bao nh?&ec?rc;u năm, nhắc lạ? chuyện đó làm a? cũng t?ếc th&?grave; đ&at?lde; muộn. Nh?ều kh? v&?grave; những suy luận của bạn về ngườ? khác đ&at?lde; ngăn cản bạn làm những v?ệc đáng lẽ n&ec?rc;n làm từ l&ac?rc;u, kh&oc?rc;ng chỉ có vậy, bạn lạ? v&oc?rc; t&?grave;nh “nghĩ xấu cho ngườ? tốt” ấy chứ.
Trong trường hợp này, nếu sếp của bạn qu&ec?rc;n một ha? lần, mỗ? lần chục ngàn mà bạn nhắc sếp nh?ều th&?grave; đúng là nhỏ mọn thật. Nhưng đằng này, sếp l?&ec?rc;n tục qu&ec?rc;n và kh&oc?rc;ng chỉ một và? chục ngàn mà hàng chục lần một và? chục đó th&?grave; số t?ền đó kh&oc?rc;ng hề nhỏ mọn chút nào.
Bạn thử tưởng tượng, bạn làm rơ? tờ 100 USD (khoảng 2 tr?ệu đồng), nó bay đ? xa chỗ bạn đang đứng, dừng lạ? ở một vũng nước, những ngườ? xung quanh nh&?grave;n thấy và lao đến. B&ac?rc;y g?ờ bạn chạy theo tờ t?ền ấy th&?grave; khá là mất c&oc?rc;ng và những ngườ? xung quanh sẽ nh&?grave;n bạn vớ? ánh mắt dè bỉu một chút, nó? rằng bạn ham t?ền, nhặt mất t?ền của ngườ? khác...
Nếu vậy, bạn có chạy đến và nhặt tờ t?ền ấy l&ec?rc;n kh&oc?rc;ng? Chắc hẳn là có rồ?, v&?grave; đó là t?ền của bạn, một số t?ền kh&oc?rc;ng nhỏ chút nào. Thế cho n&ec?rc;n, v?ệc sếp qu&ec?rc;n là v?ệc của sếp, v?ệc bạn cần lấy lạ? t?ền của m&?grave;nh là v?ệc của bạn. T?ền của m&?grave;nh cho sếp mượn, v?ệc bạn lấy lạ? khoản t?ền m&?grave;nh đ&at?lde; cho vay là một v?ệc ch&?acute;nh đáng. Cứ ngạ? như bạn th&?grave; chỉ có tự hạ? bản th&ac?rc;n th&oc?rc;?.
Bạn nhớ lần đầu t?&ec?rc;n cầm tay ngườ? y&ec?rc;u m&?grave;nh chứ, lúc đó chắc hẳn là rất ngạ? đến mức run bắn cả ngườ? l&ec?rc;n. Nhưng sau một thờ? g?an, bạn và ngườ? y&ec?rc;u &oc?rc;m h&oc?rc;n nhau là v?ệc hết sức b&?grave;nh thường. Càng ngạ? càng phả? làm nh?ều, làm nh?ều rồ? sự e ngạ? sẽ dần mất đ?. Ở đ&ac?rc;y, đò? nợ sếp chỉ là v?ệc nhỏ, nếu cứ ngạ? ngùng và sợ “mất cá? m&?grave;nh chưa có” như vậy, nó sẽ ngăn cản bạn làm rất nh?ều v?ệc khác, v&?acute; dụ như v?ệc bạn sẽ l&ec?rc;n làm sếp chẳng hạn. Kh? bạn l&ec?rc;n làm sếp, bạn lỡ qu&ec?rc;n trả t?ền nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n do quá bận v?ệc, chắc bạn rất mừng kh? được nhắc để thanh toán cho xong khoản nợ nhỏ ấy.
Theo Hương Trà (Mốt & cuộc sống)