Một lần về Hả? Phòng chơ?, đang ngồ? uống cà ph&ec?rc; tạ? nơ? được mệnh danh là “th?&ec?rc;n đường”, t&oc?rc;? được anh bạn trong chốn g?ang hồ chỉ vào một ngườ? phụ nữ dáng cao, nước da trắng, đ&oc?rc;? mắt buồn và nó? “ngườ? y&ec?rc;u” của chị Dung đấy. Vốn nhạy cảm, t&oc?rc;? h?ểu ngay, đó là ngườ? y&ec?rc;u t?n đồn, đồng t&?acute;nh của Vũ Thị K?m Dung, tức Dung “Hà” – “bà trùm” g?ang hồ đất Cảng. Rồ? lan man thế nào, t&oc?rc;? lạ? được nghe kể về ha? cuộc t&?grave;nh trước của chị. Ngườ? thứ nhất đ&at?lde; chết trong ma tuý vớ? ngập ngụa nợ nần t&?grave;nh đờ?, t&?grave;nh ngườ? và vật chất. Ngườ? thứ ha? th&?grave; sống tho? thóp trong nhà g?am, ra khỏ? nhà g?am vớ? đầy bệnh tật và mất hút trong chốn g?ang hồ. B&ac?rc;y g?ờ, tr&ec?rc;n “bản đồ” g?ang hồ đất Cảng, chẳng còn cá? t&ec?rc;n ấy nữa. Rất &?acute;t g?ang hồ thờ? mớ? b?ết đến cá? t&ec?rc;n Hùng “cốm”, mà có thể b?ết, chẳng qua v&?grave; đ&at?lde; từng là ngườ? t&?grave;nh của chị Dung. Ngườ? đàn bà g?ang hồ nhưng đầy tự t?n này đ&at?lde; chết bở? toan t&?acute;nh “nổ? loạn” và tham vọng “bá chủ” của m&?grave;nh. G?ang hồ đất Cảng vẫn gọ? Dung “Hà” là chị. Và, trong loạt bà? này, t&oc?rc;? cũng dùng đạ? tư nh&ac?rc;n xưng đó.
Kỳ 1: T&?grave;nh đầu đắm say và mất mát
Kh? ngồ? v?ết những dòng chữ này, t&oc?rc;? nhớ đến một ngườ?, g?ờ là thượng tá của lực lượng vũ trang, anh sống cùng thờ? vớ? “bà trùm” và b?ết rất nh?ều về ngườ? đàn bà g?ang hồ này. Vị thượng tá này cũng từng kể cho t&oc?rc;? nghe rất nh?ều chuyện l?&ec?rc;n quan đến cách quản lý sòng bạc của “bà trùm”. Th?ếu tướng Nguyễn Văn Thụ, ngườ? có 10 năm g?ữ chức G?ám đốc C&oc?rc;ng an thành phố được mệnh danh là nơ? “sản s?nh” ra g?ang hồ này th&?grave; nhận xét: “Đó là ngườ? phụ nữ bản lĩnh, b?ết sống và chăm sóc, y&ec?rc;u thương ngườ? yếu hơn m&?grave;nh. G?á như đ? đúng hướng, cuộc đờ? ngườ? phụ nữ này sẽ làm được nh?ều v?ệc có &?acute;ch cho x&at?lde; hộ? chứ kh&oc?rc;ng phả? là “bà trùm” ta? t?ếng”.
Chết v&?grave; cá t&?acute;nh, khác ngườ?, th&?acute;ch “nổ? loạn”
Thật ra, trong hồ sơ của c&oc?rc;ng an đất Cảng, Dung “Hà” có t&ec?rc;n thật là Vũ Thị K?m Dung, SN 1956, ở phố Trạng Tr&?grave;nh, quận Hồng Bàng, TP.Hả? Phòng. Xét lý lịch th&?grave;, “bà trùm” s?nh ra trong một g?a đ&?grave;nh b&?grave;nh thường, cuộc sống cũng b&?grave;nh thường. Chỉ có đ?ều, càng lớn th&?grave; Dung càng kh&oc?rc;ng g?ống th?ếu nữ mà có nh?ều t&?acute;nh cách của nam g?ớ?. Dung trầm t&?acute;nh và hay b&ec?rc;nh vực những bạn gá? cùng trang lứa bị bạn tra? hoặc đám con tra? lớn hơn bắt nạt. Đ? học, Dung thường xuy&ec?rc;n g&ac?rc;y hấn vớ? những bạn tra? ngổ ngáo và sẵn sàng đánh nhau vớ? bạn tra?. Đ&at?lde; nh?ều lần, phụ huynh “được” mờ? đến d?ện k?ến ban g?ám h?ệu, g?áo v?&ec?rc;n chủ nh?ệm v&?grave; học s?nh nữ lạ? đ? đánh nhau vớ? học s?nh nam. Những năm 70 của thế kỷ trước, đó là chuyện tố? kỵ, kh&oc?rc;ng thể chấp nhận được. Thế nhưng, Dung vẫn sống, lớn l&ec?rc;n vớ? cá t&?acute;nh và sự “nổ? loạn” của r?&ec?rc;ng m&?grave;nh, vẫn đánh nhau kh? bị bọn con tra? tr&ec?rc;u ghẹo, vẫn b&ec?rc;nh bạn gá? kh? thấy họ bị bắt nạt. Và, thế là, ngay trong những ngày còn đ? học phổ th&oc?rc;ng, Dung đ&at?lde; có cá? g&?grave; đó khác các bạn nữ rất nh?ều. Học hết lớp 7 (ngày đó, lớp 7 là cuố? cấp 2 - hệ phổ th&oc?rc;ng là 10 năm – tương đương vớ? THCS b&ac?rc;y g?ờ), Dung bắt đầu những “trò nghịch” của con tra? như bảo vệ bạn gá?, cùng con tra? đ? chơ?, đ? xem các “thủ thuật” xấu ở bến xe Tam Bạc, chợ Sắt.
Và rồ? kh&oc?rc;ng l&ac?rc;u sau, Dung th&?acute;ch và g?a nhập vớ? nhóm ngườ? xấu ở đ&ac?rc;y. Trước đó, “c&oc?rc;ng v?ệc” của Dung là đ? học, về làm v?ệc nhà – v&?grave; là em út; nghỉ học, “c&oc?rc;ng v?ệc” của Dung là lang thang ở bến xe, chợ Sắt, t&?grave;m xem a? sơ hở th&?grave; móc tú?. Thậm ch&?acute;, Dung còn cùng vớ? một đám choa? choa? khác, tạo ra “sự k?ện” để g?ật tú?, cướp t?ền của ngườ? đ? chợ, của hành khách vào bến mua vé xe...Ngày đấy, Dung có vẻ đắc thắng vớ? những “trò t?&ec?rc;u kh?ển” rẻ t?ền, v? phạm pháp luật, đạo đức ấy. Thực chất, cuộc sống g?ang hồ của một nữ vị thành n?&ec?rc;n, thành n?&ec?rc;n như Dung, thờ? ấy làm ngườ? ta xa lánh, “sợ sệt” hơn là ghét bỏ. Ngườ? ta tránh xa Dung, bở? t&ac?rc;m lý “kh&oc?rc;ng d&ac?rc;y vớ? hủ?”. Dung đ&at?lde; từng “sống tốt” trong một thờ? g?an dà? v&?grave; ngườ? ta “kh&oc?rc;ng d&ac?rc;y vớ? hủ?” và v&?grave; g?ang hồ kh&oc?rc;ng “đụng” phụ nữ.
“Khở? ngh?ệp” vớ? sự “nổ? loạn” ấy, Dung “thu” về là t&?acute;nh cách đàn chị, được đàn em (cả nam lẫn nữ) rất h&ac?rc;m mộ, để rồ?, kh? tha phương cầu thực ở đất khách, Dung chết v&?grave; tham vọng “bá chủ” g?ang hồ, về cá? t&?acute;nh đàn chị của m&?grave;nh. Chết dướ? tay một g?ang hồ đàn anh kết nghĩa...
Mất t&?grave;nh đầu, được cá? danh
Thực chất, kh? mớ? “khở? ngh?ệp” g?ang hồ, Dung “Hà” chỉ là hạt cát ở chợ Sắt, bến xe Tam Bạc mà th&oc?rc;?. Đám du đ&at?lde;ng nh&at?lde;? nhép của Dung bị đám đệ có chút danh g?ang hồ của Hùng “ch?m ch&?acute;ch” – tức Nguyễn Văn Hùng (SN 1953, ở Cát Dà?, L&ec?rc; Ch&ac?rc;n) lấn lướt. Dung rất bực và t&?grave;m gặp bằng được “thủ lĩnh” của đám đệ tử này. Hùng “ch?m ch&?acute;ch” là b?ệt danh song rất đúng vớ? cá? dáng vẻ nhỏ thó, gầy gò nhưng khá nhanh của y. Hùng có nh?ều t?ền án, t?ền sự và chợ Sắt, bến xe Tam Bạc là “nhà” của y từ l&ac?rc;u. Y chỉ đạo và? nhóm đệ tử “ăn, sống” ở bến xe và chợ bằng nghề móc tú?, ch&oc?rc;m, cướp đồ. Trước kh? gặp Dung, Hùng đ&at?lde; có một đờ? vợ, 2 đứa con nhưng Hùng bỏ vợ con theo g?ang hồ và ở nhà tù suốt. Thấy bảo, thỉnh thoảng y cũng gử? t?ền về cho vợ nu&oc?rc;? con. Song, đó là thờ? g?an “k?ếm” được; còn b&?grave;nh thường th&?grave; nu&oc?rc;? th&ac?rc;n và “nu&oc?rc;? qu&ac?rc;n”, vợ con là cá? g&?grave; đó thật sự xa xỉ vớ? Hùng.
Tra? g?ang hồ, gá? tứ ch?ếng gặp nhau và đến vớ? nhau như một lẽ dĩ nh?&ec?rc;n trong sự kh?nh kh? của ngườ? đờ?. Hùng từng trả?, còn Dung th&?grave; là gá? mớ? lớn, đầy năng lượng, nh?ết huyết, đam m&ec?rc; của mố? t&?grave;nh đầu. Họ đ&at?lde; có những ngày tháng khá hạnh phúc. Vớ? g?ang hồ th&?grave; Dung cũng đ&at?lde; bắt đầu “l&ec?rc;n số” v&?grave; là ngườ? t&?grave;nh của Hùng “ch?m ch&?acute;ch” - một t&ec?rc;n tộ? phạm “số má”. Dung cùng ngườ? t&?grave;nh l&ec?rc;n kế hoạch, chỉ đạo đám đàn em hoạt động phạm pháp ở chợ Sắt, bến xe Tam Bạc rất bà? bản. Đứa nọ g?ám sát đứa k?a hoạt động, Dung và Hùng chỉ ở nhà đợ? “ch?ến lợ? phẩm” mang về rồ? cùng ch?a, ăn chơ? phè phỡm. Ngoà? ra, đám đàn em của Dung cũng được “thơm” l&ac?rc;y. Chúng được đ? thu t?ền bến b&at?lde;?, “thu t&oc?rc;” của các t?ểu thương ở chợ Sắt, nhất là những ngườ? thỉnh thoảng mớ? đến chợ bán hàng.
Đầu những năm 80 của thế kỷ trước, cuố? ngày, Dung và Hùng “ch?m ch&?acute;ch” thu được và? trăm, thậm ch&?acute; là cả ngh&?grave;n đồng (thờ? kỳ chưa đổ? t?ền, t?ền lương tháng của c&oc?rc;ng chức chỉ và? chục đồng). T?&ec?rc;u xà?, ch?a cho đàn em, gử? về qu&ec?rc; cho vợ con... t?ền thừa chẳng b?ết làm g&?grave;, Hùng bắt đầu sa vào các tệ nạn x&at?lde; hộ?, gồm “chơ?” gá? mạ? d&ac?rc;m, cờ bạc và sử dụng chất ma tuý. Có thờ? g?an, Hùng đ? uống rượu l?&ec?rc;n m?&ec?rc;n, hết tố? sang ngày, Dung khuy&ec?rc;n can thế nào cũng kh&oc?rc;ng được. T&?grave;nh đầu bắt đầu bớt đắm say. T?ếp theo đó, Hùng lấy t?ền của cả nhóm đ? chơ? bạc. Theo Dung, Hùng có thể “h&oc?rc; mưa, gọ? g?ó” vớ? đám đàn em, vớ? đám du đ&at?lde;ng ngoà? x&at?lde; hộ? chứ vào sòng bạc, Hùng là một “con ếch pha cóc”. Hùng bị thua đến mức, bị lột cả cá? quần Jean “xịn”. Thua nh?ều lần, đám đệ tử “k?ếm” được &?acute;t dần, t?ền để dành kh&oc?rc;ng còn, Hùng bắt Dung đưa t?ền kh&oc?rc;ng được, quay sang “chơ?” gá? để tr&ec?rc;u tức Dung. T&ec?rc;n g?ang hồ mạt hạng này còn dẫn gá? về ngủ tr&ec?rc;n g?ường của Dung và hắn đ&at?lde; từng lần đầu y&ec?rc;u nhau. Bản t&?acute;nh đàn &oc?rc;ng trỗ? dậy, Dung mặc kệ hắn vớ? ngườ? đàn bà ấy. B?ết kh&oc?rc;ng làm Dung ghen được, hắn quay lạ? năn nỉ để lấy t?ền t?&ec?rc;u xà?, đ? chơ? bạc. Mủ? lòng, Dung cấp cho hắn. Chơ? bạc chưa đủ “thú chơ?”, Hùng được bạn bạc xấu rủ đ? hưởng thụ nàng t?&ec?rc;n n&ac?rc;u – hút thuốc ph?ện – cho qu&ec?rc;n hết sự đờ?. Thế là ngh?ện.
Tuổ? trẻ, t&?acute;nh cách quyết đoán, b?ết “làm ăn”, sự nồng nh?ệt, đắm say của t&?grave;nh đầu cũng kh&oc?rc;ng làm Dung kéo được Hùng ở lạ? vớ? m&?grave;nh, thay đổ? được cá? t&?acute;nh cách c&oc?rc;n đồ cố hữu trong con ngườ? Hùng. Dung quyết định ch?a tay mố? t&?grave;nh đầu trong đắng cay. Thế nhưng, Hùng kh&oc?rc;ng cho Dung ch?a tay m&?grave;nh vớ? c&ac?rc;u nó? nổ? danh g?ang hồ rằng: “Tao cho mày cá? danh g?ang hồ, mày phả? dùng cá? danh ấy để cung phụng tao. Tao chán th&?grave; tự bỏ đ?, mày kh&oc?rc;ng có quyền...” Nghe đến đó, Dung h?ểu, cá? sự cùn của thằng g?ang hồ ngh?ện, đành chấp nhận vừa “làm” vừa cung phụng hắn nhưng t&?grave;nh th&?grave; chấm dứt. Dung kh&oc?rc;ng phàn nàn, k&ec?rc;u ca nhưng đám đệ tử của Dung và Hùng đều khuy&ec?rc;n rằng: “Chị bỏ l&at?lde;o ấy đ?, tự g&ac?rc;y dựng “g?ang sơn” cho m&?grave;nh. L&at?lde;o ấy “thố?” rồ?, “ăn xác chết” sao được”. B?ết chuyện, Hùng chử? bớ? bọn đàn em tớ? mức kh&oc?rc;ng còn từ g&?grave; để chử? nữa. Những đệ tử trung thành nhất của Hùng cũng đ&at?lde; theo Dung. Và rồ?, Dung tuy&ec?rc;n bố con số mà Hùng “đốt” của cả nhóm vào cờ bạc, gá? gú, ma tuý... làm cả đám đàn em “xanh mắt”. L?ền vớ? đó, Dung tuy&ec?rc;n bố “ly kha?” khỏ? Hùng, kết thúc mố? t&?grave;nh đầu say đắm, đẹp như mơ nhưng kh&oc?rc;ng hề có đ&?acute;ch.
Nhóm phóng v?&ec?rc;n
Kết thúc t&?grave;nh đầu trong mất mát, chịu đựng và có đắng cay, cá? Dung nhận được chỉ là chút danh tr&ec?rc;n g?ang hồ và sự nể phục của đám đệ tử. Bị Dung dứt t&?grave;nh, đám đệ tử ruột “bỏ qua”, Hùng thực sự “sốc”. Lúc đó, Hùng đ&at?lde; quệt quệ về sức khoẻ. Y chuyển sang ch&?acute;ch sá? thuốc ph?ện chứ kh&oc?rc;ng còn t?ền để mà mua thuốc ph?ện đen về hút như một địa chủ thưởng thức của ngon, vật lạ nữa. Dung là ngườ? mạnh mẽ, đ&at?lde; dứt t&?grave;nh là xong và kh&oc?rc;ng chấp nhận sự x?n xỏ, n&?acute;u g?ữ. Thấy bảo, sau kh? dứt t&?grave;nh vớ? Dung, Hùng vào trạ? ca? ngh?ện. Ra khỏ? trạ? ca? ngh?ện vớ? một đống bệnh do ăn chơ? sa đoạ đem lạ?, đó là bệnh lậu, g?ang ma?. Hùng đ&at?lde; chết trong ngh?ện ngập và bệnh tật. |
Kỳ 2: Ngườ? t&?grave;nh “nhào nặn” Dung thành “bà trùm” - Mờ? quý vị đón đọc.