20 năm lưu lạc của chị Hoa bắt đầu sau bữa cơm tố? vớ? ngườ? chồng tệ bạc rồ? bị xây xẩm mặt mày, mê man vì bị chính ngườ? chồng đầu ấp tay gố? của mình đánh thuốc mê rồ? bán sang Trung Quốc kh? mớ? 19 tuổ?.
20 năm b?ền b?ệt không t?n tức, nay bất ngờ chị Trần Thị Hoa trở về quê hương như một phép nh?ệm màu của cuộc đờ?.
Bữa cơm đ?̣nh mệnh
Sau gần 20 năm b?ền b?ệt không t?n tức, chị Trần Thị Hoa (39 tuổ?) ở xóm Đông Du 1, xã Đông H?ếu, TX Thá? Hòa, t?̉nh Nghệ An trở về đoàn tụ cùng g?a đình, ngườ? thân như một phép nh?ệm màu. Phút trùng phùng, quá hạnh phúc, ngườ? mẹ g?à ôm chầm lấy chị khóc nức nở: “Con tô? như đã chết nay sống lạ?, đã mất nay lạ? t?̀m thấy”.
Chị Hoa (g?ữa) khóc nghẹn bên mẹ và ngườ? thân ngày trở về |
Đầu năm 1994, chị Hoa bị mất tích sau kh? vào tỉnh Bình Thuận để thăm chồng. Từ đó, g?a đình bố mẹ đẻ của chị không còn b?ết t?n tức gì về con gá? mình và cứ ngỡ chị đã chết.
Ch?ều 22/12 vừa qua, chị bất ngờ trở về. Bà Nguyễn Thị Hạnh, 66 tuổ?, mẹ ruột của chị Hoa, kể: Năm 1993, chị Hoa theo 2 anh tra? vào Bình Thuận làm thuê k?ếm sống. Tạ? đây, Hoa quen ngườ? tên Bình (quê ở H.D?ễn Châu, Nghệ An) rồ? ha? ngườ? cướ? nhau. Ha? tháng sau, vợ chồng chị Hoa về quê ăn tết và chị Hoa ở lạ? quê, còn chồng t?ếp tục vào Nam làm thuê. Sau nh?ều tháng không thấy chồng l?ên lạc về nhà, chị Hoa lo lắng nên đã vào lạ? Bình Thuận để tìm chồng và bị “mất tích” từ đó.
Chị Hoa kể sau kh? tìm được chồng đang ở Bình Thuận, chị đã quyết định ở lạ? đây để cùng làm thuê. Nhưng chồng chị đã thay lòng đổ? dạ, l?ên t?ếp hành hạ, đánh đập chị vô cớ.
Một buổ? tố? cuố? tháng 4/1994, chị Hoa cùng chồng ăn cơm ở nhà một ngườ? quen. “Sau kh? ăn được và? bát cơm thì tô? thấy đầu óc lơ mơ, một lúc sau có ngườ? dìu tay lên xe ô tô và kh? tỉnh dậy thì thấy đã ở một vùng đất lạ.
Nhớ lạ? bữa cơm cuố? cùng vớ? ngườ? chồng tệ bạc, chị Hoa phẫn uất: “Là vợ chồng, trong bữa cơm chồng xớ? bát cơm cứ ngh?̃ là anh ấy thương thật lòng nên tô? cứ thế bưng bát lên ăn. Nhưng được một lát th?̀ bỗng dưng chân tay tô?, cả thân ngườ? đều duỗ? dần và không còn sức lực. Và mấy ngày sau đó th?̀ thấy mình đang nằm ở một nơ? xa xăm, không quen b?ết cũng chẳng thấy a? là ngườ? quen. Tô? không thể ngờ rằng chồng mình lạ? có thể đang tâm làm cá? v?ệc không có tính ngườ? như vậy”.
“Cùng chuyến xe vớ? tô? còn có 4 cô gá? khác cùng là nạn nhân. Sang đến bên k?a hàng rào thép ga? (b?ên g?ớ?) đ? bộ một gần một buổ? đường rừng, tô? cùng 4 ngườ? phụ nữ bị đẩy xuống một cá? hố rồ? họ cho chúng tô? ăn cơm. Ăn xong có một ch?ếc xe đến chở chúng tô? đ? suốt một ngày đêm rồ? dừng lạ? ở một cá? chợ khá đông ngườ?. Chúng tô? trở thành một món hàng để họ mặc cả mua bán”, chị Hoa nhớ lạ?.
20 năm lưu lạc làm vợ xứ ngườ?
“Sau kh? đưa chúng tô? sang Trung Quốc, họ tách mỗ? ngườ? một nơ?. Tô? bị họ bán cho một ngườ? đàn ông gần 60 tuổ?, lưng đã còng ở vùng nú? tỉnh Quảng Tây. Tô? van x?n nhưng họ không cho và còn đánh đập tô?”, chị Hoa nhớ lạ?.
Ngót 20 năm làm dâu xứ ngườ?, ch?̣ b?ết khá nh?ều về ngôn ngữ, ngóc ngách và được nhà chồng t?n tưởng g?ao đ? chợ mua đồ ăn. Kể từ đó, chị tự mình bớt xén số t?ền đ? chợ của nhà chồng để t?́ch cóp mong sẽ có ngày trốn thoát về quê. Tích góp dần, sau gần 3 tháng chị đã g?ấu được một khoản t?ền đủ để chạy trốn. Một hôm được g?ao cho đ? chợ từ sáng sớm, nhân lúc ngườ? nhà chồng không để ý chị đã chạy một mạch băng qua nh?ều ngọn đồ?, khe suố?,... Chị cứ cố chạy như vậy nh?ều ngày l?ền, mỗ? lúc mệt mỏ? chỉ dám dừng lạ? uống chút nước, ăn tạm m?ếng bánh rồ? lạ? lên đường vì sợ ngườ? nhà chồng đuổ? theo bắt về.
Sau nh?ều ngày chạy trốn chị được một ngườ? phụ nữ g?à thương tình hỏ? han chăm sóc. Thấy cụ bà tốt bụng và b?ết rằng mình đã ở rất xa nhà chồng nên chị đã x?n nhận cụ làm mẹ nuô? rồ? ở lạ? chăm sóc cụ. Hàng ngày để có t?ền s?nh sống và chăm sóc mẹ nuô?, chị x?n làm trong một quán gộ? đầu ở địa phương. Sau đó chị quen b?ết và lấy một thanh n?ên ngườ? bản địa làm chồng và có vớ? nhau 3 đứa con.
Sau nh?ều năm khao khát được trở về quê, cách đây ít tháng, chị Hoa gặp được một phụ nữ tên Đ?ệp, quê Hả? Dương cũng đang lấy chồng s?nh sống bên Trung Quốc. Bà Đ?ệp đã gọ? đ?ện cho em tra? đang ở quê nhà nhờ ngườ? này vào Nghệ An tìm nhà bố mẹ chị Hoa. Kh? thấy có ngườ? đến thông báo con mình đang sống, ngườ? nhà chị Hoa rất mừng.
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt
Về phần g?a đình bà Hạnh, sau nh?ều năm l?ền không có t?n tức của con gá?, l?ên lạc vớ? “con rể quý” không được, cả nhà mớ? tá hỏa đ? thăm dò t?n tức, tìm k?ếm nhưng không có kết quả.
Ngườ? cha g?à cũng vì quá nhớ thương con gá? mà đổ bệnh và qua đờ? cách đây ha? tháng.
Ngày về, chị Hoa như chết lặng kh? b?ết t?n bố mình đã qua đờ? vì bạo bệnh.
Thương bố mẹ g?à bao nh?êu chị càng căm phẫn ngườ? chồng cũ bấy nh?êu. Chị quyết tâm vạch mặt tố cáo hành v? phạm pháp của Bình, ngườ? chồng đã đánh thuốc mê chị. Tuy nh?ên sau kh? nghe kể về hoàn cảnh khó khăn của ngườ? chồng cũ, h?ện đang phả? chạy ăn từng bữa, một nách nuô? ba con thơ nheo nhóc, chị lạ? mủ? lòng không làm đơn tố cáo.
Ch?ều 26/12, ông Cao Văn Hướng, Trưởng công an xã Đông H?ếu (TX.Thá? Hòa) cho hay công an xã đã b?ết t?n chị Hoa trở về sau gần 20 năm mất tích và đang chờ g?a đình làm đơn tố cáo thủ phạm đã bán chị Hoa sang Trung Quốc để chuyển công an thị xã đ?ều tra.
Tuy nh?ên, “ông trờ? cùng đã bắt tộ? anh ấy rồ?. Bây g?ờ mình mà làm đơn tố cáo nữa, rồ? anh ấy phả? tù phả? tộ? thì 3 đứa con còn bé nhỏ thế b?ết bấu víu vào a?? Ông trờ? có mắt, g?eo nhân nào ắt gặp quả ấy thô?”, chị Hoa bù? ngù? thương cảm.
Ngày bị lừa bán, chị Hoa mớ? 19 tuổ?. Ngày chị trở về chị đã là ngườ? phụ nữ 39 tuổ?. Thờ? g?an xa quê quá lâu nên g?ờ đây chị Hoa đã quên hết những ngườ? trong xóm. Có a? đến nhà chơ?, bà Hạnh lạ? khéo léo nhắc tên để con gá? nhớ.
Theo báo Đất V?ệt