Theo báo Giao thông, ngày 6/11, Bệnh viện Bệnh nhiệt đới thông tin về 1 ca mắc uốn ván nặng nhưng không xác định rõ được nguyên nhân gây bệnh. Đó là bệnh nhân L.V.S (65 tuổi, ở Hải Dương), có tiền sử khỏe mạnh, không có bất kỳ dấu hiệu vết thương hoặc xây xước nào trên cơ thể. Tuy nhiên, 10 ngày trước khi nhập viện, ông S đau họng nhưng không sốt và được chẩn đoán viêm họng cấp, kê đơn thuốc điều trị ngoại trú.
Sau 6 ngày sử dụng thuốc, ông S xuất hiện các triệu chứng bất thường như khó há miệng, khó nói và ăn uống kém nên được gia đình đưa đi khám. Tại cơ sở y tế, ông được chẩn đoán mắc uốn ván và được chuyển lên Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương.
Bệnh nhân được điều trị tích cực. Ảnh: Pháp luật và Xã hội
Tại khoa Cấp cứu, Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương, tình trạng ban đầu của bệnh nhân khá tỉnh táo, không sốt, không co giật, nhưng khả năng há miệng hạn chế, chỉ mở được khoảng 1cm. Đáng chú ý là bệnh nhân cơ co cứng vùng bụng và toàn thân rõ rệt nên được chẩn đoán uốn ván toàn thể. Hiện tại, bệnh nhân được an thần, thở máy qua nội khí quản.
Theo Pháp luật và Xã hội, ThS.BS Nguyễn Thanh Bằng - Khoa Cấp cứu cho biết đây là một trường hợp đặc biệt khi không tìm thấy vết thương đầu vào của vi khuẩn uốn ván.
Tuy nhiên, khi bệnh nhân không thể xác định rõ vết thương đường vào, nguy cơ nhiễm vi khuẩn uốn ván vẫn có thể đến từ các vết xây xước nhỏ trong quá trình lao động, sinh hoạt trước đó mà bệnh nhân không để ý, do bệnh uốn ván có thời gian ủ bệnh dài, nên bệnh nhân không nhớ chính xác. Có những báo cáo cho thấy uốn ván xuất hiện sau các nhiễm trùng răng miệng, như sâu răng, nhổ răng, áp xe quanh răng...Trường hợp bệnh nhân S, các bác sĩ nghi ngờ nguyên nhân mắc uốn ván từ khoang miệng.
Ngoài ra, trong một số trường hợp đặc biệt, vi khuẩn uốn ván có thể xâm nhập qua các tổn thương hoặc nhiễm khuẩn đường ruột, chẳng hạn như từ các vết mổ trong nội soi hoặc tổn thương nhỏ ở dạ dày, trực tràng, hoặc hậu môn. Từ ca bệnh này, các bác sĩ khuyến cáo người dân cần chú ý phòng ngừa bệnh uốn ván, đặc biệt là những người làm nghề nông và lao động chân tay.
Các biện pháp phòng ngừa bao gồm tiêm phòng định kỳ, sử dụng đồ bảo hộ khi làm việc, xử lý đúng cách các vết thương dù nhỏ và duy trì vệ sinh răng miệng tốt. Khi có các dấu hiệu như khó há miệng, khó nói hay khó khăn trong ăn uống, người bệnh nên đến ngay cơ sở y tế để được kiểm tra và điều trị kịp thời.