(ĐSPL) - Theo sử sách gh? chép lạ?, thờ? xưa ở một khúc sông nọ có một ngườ? lá? đò làm ăn lương th?ện. Về mùa lũ, nước sông đổ về cuồn cuộn. Một lần ngồ? trên thuyền, anh ta nghe t?ếng kêu cứu rất khẩn cấp, vộ? chèo thuyền tớ? nơ?, thấy một ngườ? đang sắp chết đuố?.
Gặp vụ k?ện, quan huyện cũng rất đau đầu. Đứng về lý thì anh thuyền chà? chọc thủng mắt anh k?a. Ngườ? bị nạn lạ? không b?ết đ?ều, không nhớ ơn ngườ? cứu mạng mình nên không thể phân g?ả? bằng tình được. Hắn lạ? đò?, nếu không bồ? thường được con mắt thì anh làng chà? phả? đ? ở suốt đờ? cho hắn, bở? vì hắn không thể làm lụng được nếu không có con mắt.
Quan xử án suy nghĩ mã?, cuố? cùng, quan tìm được một cách. Tạ? công đường, quan hỏ? anh làng chà?: “Sao anh lạ? làm bị thương con mắt của hắn?”.
Ngườ? làng chà? lúng túng chưa kịp trả lờ? thì tên k?a đã nhanh nhểu cướp lờ?: Tô? đang ở dướ? nước, nó lấy sào đâm xuống làm con mắt của tô? bị hỏng.
Quan hỏ? tên bị hỏng mắt: Sao bảo lúc đó anh sắp chết đuố? g?ữa dòng?
“Không phả?! Lúc ấy tô? ở g?ữa dòng nước chứ không phả? sắp chết đuố?”.
Quan bảo ngườ? làng chà?: Vì anh làm mắt hắn bị thương, vậy anh phả? làm lạ? con mắt hắn lành như cũ.
Quan lạ? hỏ? ngườ? k?a: Lúc anh chìm dướ? nước, mắt đã bị thương chưa?
Còn tốt nguyên!
Bấy g?ờ quan mớ? phán: Vậy thì, thầy Độ?! Thầy hãy cho lính quẳng tên này xuống chỗ hắn sắp chìm để anh làng chà? tìm cách chữa cho hắn. Nếu không chữa được ta sẽ bắt tộ?.
Thấy thá? độ quan k?ên quyết, anh chột mắt sợ quá, nếu bị ném vào dòng nước ấy thì còn gì nữa mà chữa nên x?n rút đơn. Sau đó, kẻ vô ơn bị quan xử k?ện sa? ngườ? đánh cho ba mươ? ro?.
Luật nay: Ngườ? lá? đò phạm tộ? vô ý gây thương tích
Đúng là dựa vào tà? trí thông m?nh của mình mà quan xử k?ện đã g?úp được anh lá? đò thoát khỏ? án k?ện của kẻ vô ơn. Ở đờ? có lắm kẻ không học được bà? học khở? đầu là lòng b?ết ơn nên mớ? có h?ện tượng “ăn cháo đá bát”, quên nghĩa bè bạn đã cưu mang cứu sống mình trong lúc hoạn nạn. Kh? đã thoát hỏ? hoạn nạn lạ? lấy ân làm oán như tên vô ơn k?a. May thay có vị quan thông m?nh dạy cho hắn bà? học về lòng b?ết ơn…
Tuy nh?ên, vụ án trên nếu như xảy ra thờ? nay thì nó lạ? không thể có một kết thúc như vậy. B?ết rằng ngườ? lá? đò có công cứu g?úp ngườ? gặp nạn k?a nhưng kh? đã ra tòa xử k?ện thì phả? căn cứ vào bằng chứng và th?ệt hạ? thực tế để buộc tộ?. Về tình thì anh cứu g?úp ngườ? ta, anh phả? được mang ơn và tôn trọng. Còn về lý, cá? sự cứu g?úp của anh không cẩn thận đã vô tình làm hỏng mất một con mắt ấy nên anh phả? bồ? thường th?ệt hạ? là đúng.
Ngày nay pháp luật xử án dựa trên các quy định cụ thể. Hành v? sa? phạm nếu có thực sẽ phả? chịu một hình phạt nào đấy.
Ch?ếu theo các quy định của pháp luật h?ện hành thì anh lá? đò k?a đã vô tình phạm vào tộ? vô ý gây thương tích hoặc gây tổn hạ? cho sức khỏe của ngườ? khác. Theo đó, Đ?ều 108 BLHS có gh?: Ngườ? nào vô ý gây thương tích hoặc gây tổn hạ? cho sức khỏe của ngườ? khác mà tỷ lệ thương tật từ 31\% trở lên, thì bị phạt cảnh cáo, cả? tạo không g?am g?ữ đến ha? năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến ha? năm.
Ngoà? ra, ngườ? phạm tộ? còn có thể bị cấm đảm nh?ệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công v?ệc nhất định từ một năm đến năm năm.
Nhưng để buộc tộ? anh lá? đò phạm vào tộ? trên thì phả? xác định được tổn hạ? về sức khỏe của kẻ vô ơn k?a.L?ễu Hả? (ĐSPL) thực h?ện