103 ngọn nến thắp lúc nửa đêm về sáng
Hà Nộ? lúc không g?ờ, Thủ đô nửa đêm về sáng… vào thờ? khắc ấy một đêm mùa thu này, trước ngô? nhà số 30 Hoàng D?ệu của Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp, có 103 ngọn nến được thắp lên… Và những đem sau đó, hàng ngàn, hàng ngàn… ngọn nến đã được thắp lên.
Bạn hãy thử một lần đ? g?ữa Hà Nộ? vào nửa đêm về sáng. Không g?an kỳ lạ, luồng s?nh khí man mác bao trùm dịu êm. Nó vô hình mong manh nhưng có thật, như một sợ? tơ mảnh nố? g?ữa tâm hồn ngườ? vớ? khí th?êng của trờ? đất.
Thờ? khắc G?ao thừa đầu năm mớ?, hay mùa thu Hà Nộ?, càng cảm g?ác rất rõ đ?ều kỳ lạ này, vào nửa đêm về sáng. Nh?ều ngườ? xa xứ, nhớ da d?ết mùa thu Hà Nộ? cũng vì lẽ đó.
Nhìn những ngọn nến lung l?nh nửa đêm về sáng bên hè đường Hoàng D?ệu, tô? bỗng nhận ra đ?ều kỳ d?ệu của những ngườ? trẻ k?a. Những học s?nh, s?nh v?ên còn quá trẻ. Ánh đèn đường và ánh sáng những ngọn nến, đủ g?úp nhận ra sắc thá? trên gương mặt họ: Buồn rườ? rượ?, nét vu? tươ?, t?nh quá? vốn có hàng ngày không còn. Nhưng những gương mặt vẫn sáng, không quá sầu thảm.
Không ồn ào, mà lặng lẽ. Họ chọn thờ? khắc nửa đêm về sáng để thắp lên những ngọn nến. Trong cá? không g?an tĩnh lặng đến thanh kh?ết, có một sự g?ao hòa âm dương mơ hồ nào đó, kh?ến họ đang trò chuyện được vớ? “vị tướng g?à”? Một trăm lẻ ba ngọn nến cháy lung l?nh, huyền ảo. Ánh hồng trên gương mặt họ.
Ban ngày, dòng ngườ? tưởng n?ệm vị Đạ? tướng của Nhân dân, vẫn nố? dà? không dứt. Nước mắt, những bông hoa, những gương mặt, g?à, trẻ, tra? gá?… n?ềm t?ếc thương vô hạn. Tất cả đều vô cùng trân trọng!
Và, những ngọn nến đêm đêm vẫn cháy. Lớp trẻ, đã có cách tưởng n?ệm, khắc gh?, của r?êng mình. Và những ngọn nến lung l?nh tỏa ánh bên đường, trước ngô? nhà thân thương của vị Đạ? tướng huyền thoạ?, đã đ? vào lịch sử dân tộc và thế g?ớ?. Cảm xúc dâng trào một n?ềm t?n. Kế thừa là một dòng chảy không ngừng nghỉ.
Những ngọn nến đã cháy lên. Không bao g?ờ tắt. Vâng, theo quan n?ệm của nhà Phật, sự mất đ?, lạ? là sự bắt đầu.
Tác g?ả: Nh? Phương
(Tuệ Tĩnh, Hà Nộ?)