Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

100 ngày tủi nhục sống trong "động quỷ", 20 lần tiếp khách/ngày

(DS&PL) -

“Tôi phải “làm việc” từ 6 giờ sáng đến 7 giờ tối, phải “phục vụ” ít nhất là 20 khách/ngày.

“Tô? phả? “làm v?ệc” từ 6 g?ờ sáng đến 7 g?ờ tố?, phả? “phục vụ” ít nhất là 20 khách/ngày. Họ cho tô?  uống thứ nước sắc từ các loạ? lá có màu đen sền sệt. Tô? không b?ết đó là thuốc gì chỉ b?ết rằng  để tránh có tha? và làm ngắn lạ? chu kỳ k?nh nguyệt…

Tô? phả? làm v?ệc như một “cỗ máy tình dục”, không những thế tô? còn l?ên tục bị đánh… Những ngày tháng đó quả là địa ngục đố? vớ? tô?….”.


“Cỗ máy tình dục” trong “động quỷ” 

Cô gá? ấy tên là N.T.Y (SN 1991), ở phường Tứ M?nh, TP Hả? Dương, tỉnh Hả? Dương. Trong ký ức chắp nố? của N.T.Y, những nỗ? đau về thể xác và t?nh thần của gần 100 ngày sống trong “động quỷ” luôn kh?ến cô bàng hoàng, sợ hã?. N.T.Y không thể quên được những gì mà cô chứng k?ến kh? ở đất ngườ? - “Chúng bắt em uống thứ nước sắc từ các loạ? lá có màu đen sền sệt. Lúc đầu, nh?ều ngườ? sợ không dám uống, chúng đánh và bắt uống hàng ngày. Chị em rỉ ta? nhau bảo thứ nước đó là để tăng sức khỏe phục vụ khách, nhưng cũng là cách để tránh có tha? và làm ngắn lạ? chu kỳ k?nh nguyệt. Mỗ? ngày, hành trình của em và các cô gá? khác bắt đầu từ 6 g?ờ sáng đến 7 g?ờ tố?, đoạn đường từ nhà ở đến nơ? làm v?ệc đều có ngườ? đưa đón, g?ám sát gắt gao. Buổ? tố?, không a? dám x?n phép ra ngoà?, phần vì sợ bọn tra? trẻ chuyên đ? bắt cóc gá? mạ? dâm của chủ nhà chứa này bán lạ? cho chủ khác, phần nữa sợ chủ chứa b?ết sẽ đánh đập tàn bạo. 

Chủ chứa quy định mỗ? ngườ? phả? phục vụ ít nhất là 20 khách/ngày. Ban ngày còn ít khách, chứ buổ? tố?, bình quân mỗ? đêm, mỗ? đứa chúng em phả? t?ếp đến hàng chục khách làng chơ?, mỗ? lần mua vu? của họ trong vòng từ 15-20 phút. Có lần, khách đông, t?ếp khách còn không kịp mặc quần áo. Chúng em bị hành hạ thể xác quần quật cả ngày lẫn đêm, nhưng hễ không vừa ý là bị đánh đập không t?ếc tay. Quá g?ờ: đánh mắng. Khách không hà? lòng: đánh. Làm không đủ chỉ t?êu: đánh... Có ngườ?, quá sức dẫn đến mắc bệnh nan y mà vẫn phả? phục vụ khách.

Khách mua dâm có đủ loạ?, đủ thành phần từ những ngườ? đ? làm đồng về, chân tay lấm đất đến những ngườ? ăn mặc bảnh bao, lịch sự, từ ngườ? g?à đến ngườ? trẻ... Có một thứ duy nhất đó là bọn chúng không bao g?ờ để chúng em đó? khát, bở? đó? thì không t?ếp khách được”, N.T.Y kể chuyện vớ? tô? mà vẫn còn đầy sự uất nghẹn.

Đã lúc nào em nghĩ đến v?ệc bỏ trốn? - “Em đã nghĩ nh?ều đến cách chạy trốn nhưng đó là đ?ều không thể ở đây, vì b?ết chúng em a? cũng nung nấu ý định bỏ trốn nên bọn chúng g?ám sát rất chặt, dường như mọ? hành động dù nhỏ nhất của chúng em cũng không thể thoát khỏ? ta? mắt của chủ chứa. Đến g?ờ em không thể nhớ hết được những trận đòn, những lần bị đánh đập, lăng mạ, sỉ nhục. Trong những ngày sống tạ? nơ? địa ngục trần g?an này em đã từng chứng k?ên không ít trường hợp bỏ trốn rồ? bị bắt lạ? chúng dùng ma túy để g?ữ chân, kh? đó cuộc đờ? sẽ là dấu chấm hết. Những cô gá? V?ệt được đ? ra ngoà? thì không a? dám đến đồn cảnh sát nhờ g?ả? cứu vì chủ chứa cảnh báo rằng: cảnh sát sẽ xích lạ? hoặc bán cho chủ chứa khác còn tồ? tệ hơn nh?ều. Trong số những chị em bị lừa bán làm gá? mạ? dâm như em có một chị đang mang bầu 7 tháng. Chúng bắt chị phả? bỏ đứa con đ?, nhưng chị đã cầu x?n họ đừng bắt đứa trẻ phả? chết, s?nh xong, chị hứa sẽ nghe lờ? chúng vô đ?ều k?ện. Nhưng chị s?nh con xong, chưa kịp nhìn mặt con đã bị bọn chủ chứa bán con cho ngườ? khác. Chị khóc như ngất. Đêm đến, mấy chị em ôm nhau khóc! Vừa s?nh xong được 10 ngày, vết thương chưa kịp lành lạ?, chúng đã bắt chị phả? t?ếp khách. Có ngườ? trốn bị bắt về, chúng đánh cho thừa sống th?ếu chết và để cho những ngườ? còn lạ? phả? chứng k?ến. Chúng em sợ đến nỗ? không bao g?ờ có ý định sẽ bỏ trốn”...

Cuộc đờ? chuyển màu đen tố?  

N.T.Y kể lạ? rằng những chị em bị bán sang Trung Quốc làm gá? mạ? dâm phần lớn đều bị mắc lướ? do những kẻ buôn ngườ? tạo ra. Và Y. cũng chẳng phả? ngoạ? lệ… Ngày 16-9-2011 chính là thờ? khắc định mệnh xoay chuyển cuộc đờ? cô gá? trẻ N.T.Y kh? mang nỗ? lo lắng về “khoản nợ từ trên trờ? rơ? xuống” kể cho một ngườ? bạn chát quen qua mạng lấy tên là Hoàng (tên thật là Bù? Văn Huy, SN 1992, HKTT tạ? xã Đức Hợp, huyện K?m Động, tỉnh Hưng Yên - một kẻ buôn ngườ? đích thực). N.T.Y kể lạ? rằng Huy là ngườ? bạn mà em quen trên mạng cách đây 2 năm, nh?ều lần nhắn t?n, gọ? đ?ện rủ Y. đ? chơ? nhưng không được. Từ những lờ? kể lể của Y. Huy “bắt được sóng” Y. cần t?ền để trang trả? v?ệc g?a đình nên l?ên tục nhắn t?n động v?ên và bảo sẽ nghĩ cách g?úp đỡ Y.  Huy còn  chủ động gọ? đ?ện nó? chuyện vớ? chồng Y. rằng có mẹ buôn bán quần áo ở Trung Quốc thường đánh hàng về Hà Nộ? bán. Sắp tớ? Huy sẽ lên Móng Cá? nhận hàng, nếu đợt hàng này “trúng quả” Huy hứa sẽ cho vợ chồng Y. vay 10 tr?ệu đồng để lo chuyện g?a đình. Nghe Huy nó? thế, ha? vợ chồng Y. rất băn khoăn kh? Huy bảo Y. nên đ? cùng để có công trong chuyến hàng đó. Nghĩ đây là cách có thể cứu được cả g?a đình, Y. thuyết phục chồng cho mình cho đ? cùng chuyến hàng vớ? Huy. Ngày      17-9-2011, Huy đ? tax? tớ? đón Y. ở Khu công ngh?ệp Đạ? An, tỉnh Hưng Yên rồ? vòng xe về Móng Cá?. Trong chuyến xe đó, Huy đ? cùng vớ? một cô gá? mà Huy g?ớ? th?ệu là em gá? (tên thật là Vũ Thị Hồng, SN 1995, ở xã Thọ V?nh, huyện K?m Động, tỉnh Hưng Yên - đố? tượng cặp kè, sống vớ? Huy như vợ chồng) rồ? cùng mua vé xe khách về Móng Cá?, Quảng N?nh. 

N.T.Y nhớ lạ?: “Đến Móng Cá?, Huy gọ? đ?ện cho một ngườ? phụ nữ xưng là mẹ mà mã? sau này em mớ? b?ết thực chất là một chủ chứa đến xem mặt tên là Tình. Sau đó Huy t?ếp tục đưa em qua một con sông và nó? rằng sang bên Trung Quốc để lấy vả?. Trong lòng thấy nóng ran, l?nh tính có chuyện gì chẳng lành, em đã nằng nặc đò? Huy đưa về mà không đ? t?ếp. Ngay lúc đó như để trấn an em Huy đã gọ? đ?ện cho chồng em hứa hẹn rằng “cứ an tâm sẽ đưa về tận nhà”. Hành động của Huy càng kh?ến em lo lắng nên đã tìm cách nhắn t?n cho chồng vớ? nộ? dung: “Nếu không thấy em về thì gọ? vào số đ?ện thoạ? vừa gọ?”. Vừa nhắn xong t?n đó thì máy em mất sóng. Sau đó em được Huy đưa lên ôtô thì gặp ngườ? đàn bà Huy gọ? mà mẹ tên Tình và nó? rằng sẽ đ? đến tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc. Trên đường đ?, bà Tình dặn em là kh? đến L?m-Coong, Quảng Đông, Trung Quốc sẽ có dì ra đón về nhà nghỉ ngơ?, còn Huy đang bận đ? lấy hàng nên chưa về ngay được. Đến L?m-Coong, em được một ngườ? phụ nữ đưa về một căn nhà có khoảng 20 cô gá? V?ệt Nam đang ăn ở s?nh hoạt. Và như sét đánh, ta? ù đ? kh? một chị nó? vớ? em rằng mình đã bị bán sang Trung Quốc làm gá? mạ? dâm vớ? g?á 10.000 Nhân dân tệ. Từ đây em bắt đầu những tháng ngày sống trong địa ngục”...

Nỗ? đau còn lạ?

Hơn 3 tháng thì N.T.Y may mắn được g?ả? cứu trở về. N?ềm vu? đó nhưng nỗ? tủ? nhục, đau khổ, cay đắng trong lòng cô gá? trẻ không thể vơ? bớt. G?ờ đây em vẫn đang cố gắng che g?ấu v?ệc mình đã bị bán sang Trung Quốc làm gá? mạ? dâm, nhưng em cũng lo lắng rằng: “Nếu họ b?ết, l?ệu họ có sợ mà ghẻ lạnh, hay co? thường em không? Nếu đ?ều đó xảy ra, em cũng mạnh mẽ đón nhận”. Kh? được hỏ? về cuộc sống h?ện tạ? thì nước mắt N.T.Y lã chã rơ?: “Đường về cũng có muôn nẻo, đ?ều làm em chán chường nhất là sự đay ngh?ến của mẹ chồng. Câu chuyện đờ? em được mẹ mang ra để than thở vớ? ngườ? thân, hàng xóm kh?ến em luôn sống trong cảm g?ác lo sợ những lờ? dị nghị, đàm t?ếu, ánh mắt dò xét xung quanh mình. Em cũng lo lắng là ngày còn ở trong “động quỷ” phả? uống cá? thứ nước lá đen sền sệt đó ảnh hưởng đến bây g?ờ kh? mã? không có tha?, mỗ? lẫn bị nhắc nhở về chuyện ấy em cảm g?ác xát muố? vào lòng. Tình cảm vợ chồng cũng vơ? đ? nh?ều, về phía em thì nh?ều kh? sự động chạm của chồng cũng kh?ến em thỉnh thoảng g?ật mình sợ hã?; còn chồng em dù không nó? ra em cũng b?ết cũng chẳng a? chấp nhận vợ mình đã từng bị nh?ều ngườ? đàn ông g?ày vò. Nh?ều lúc nỗ? sợ hã?, sự hoang mang đã đẩy suy nghĩ lẫn bước chân em bỏ đ? thật xa đến một nơ? lạ lẫm để bắt đầu làm lạ? cuộc đờ?, nhưng em  lạ? chẳng đủ can đảm. Em lạ? sợ cuộc đờ? mình lạ? đ? theo một lố? rẽ khác mà mình không mong muốn”. 

Nhưng N.T.Y vẫn không quên nhắc nhở bản thân phả? cố gắng bở? em vẫn còn rất may mắn vì sớm được trở về, nhưng vẫn còn không ít những cô gá? khác đang hàng ngày phả? làm nô lệ tình dục… Trong sự xót xa của một thân phận, g?ữa sự trớ trêu của cuộc đờ?, chúng tô? t?n cô gá? đang học nghề cắt tóc này sẽ nhận được sự cảm thông của xã hộ? dù ký ức về những ngày ở “động quỷ” vẫn là “cơn ác mộng” đeo bám em đến hết cuộc đờ?.

Theo báo ANTĐ

Tin nổi bật