Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

"Xóa án tử hình" cho thôn nữ bị ép lấy chồng nhiễm HIV

(DS&PL) -

(ĐSPL) - Những giọt nước mắt nóng hổi lăn trên gò má cũng là lúc mùa hạnh phúc đã tìm về với chị - người phụ nữ bị lừa bán và ép lấy chồng nhiễm HIV.

(ĐSPL) - Những g?ọt nước mắt nóng hổ? lăn trên gò má cũng là lúc mùa hạnh phúc đã tìm về vớ? chị - ngườ? phụ nữ bị lừa bán và ép lấy chồng nh?ễm HIV.

Trả? lòng vớ? tô? trong căn phòng trọ nhỏ, g?ản đơn g?ữa thành V?nh xô bồ, đô? mắt chị đã b?ết hát bản tình ca hạnh phúc. Cuộc đờ? ngườ? phụ nữ ấy quả thực như một cuốn t?ểu thuyết không một tác g?ả nào có thể hư cấu nổ?. Những g?ọt nước mắt nóng hổ? lăn trên gò má, cũng là lúc mùa hạnh phúc đã tìm về vớ? chị - ngườ? phụ nữ bị lừa bán và ép lấy chồng có HIV.

Số phận đa mang

Chị mang cá? tên rất g?ản dị: Tạ Thị Ma?, nhưng phả? gắn vớ? một cuộc đờ? lắm truân chuyên. S?nh năm 1984 và lớn lên trên mảnh đất nghèo thuộc xã Nghĩa Dũng, huyện Tân Kỳ (Nghệ An), cuộc đờ? của cô bé Ma? sớm gặp cảnh éo le hơn bạn bè đồng trang lứa.

Bất hạnh đến vớ? Ma? bắt đầu kh? bố bỏ nhà ra đ? vì một ngườ? đàn bà khác, ngày đó Ma? tròn 5 tuổ?. Một mình mẹ bụng mang dạ chửa (lúc đó mẹ đang mang bầu đứa em thứ 4 được 2 tháng - PV) chống chọ? vớ? nỗ? đau bị phụ bạc, âm thầm lặng lẽ nuô? mấy chị em ăn học. Lớn lên một chút, Ma? đã phả? đ? làm thuê k?ếm sống để nuô? mẹ, nuô? em. Cô đã dần ý thức được va? trò của ngườ? chị cả trong g?a đình th?ếu "nóc" này, nên hồ? đó, a? thuê gì, Ma? cũng làm, không đắn đo công v?ệc cực nhọc đến đâu, m?ễn sao mẹ và em bớt khổ.

Trả? qua bao sóng g?ó, chị Tạ Thị Ma? đã tìm được bến đỗ bình an cho mình.

Nh?ều hôm lên rẫy thu hoạch mía thuê về, ha? bàn tay ửng đỏ, sưng tấy, bị lá mía cắt nát tươm, nhưng Ma? vẫn không nản lòng. Những tất bật lo toan ấy đã không làm cho cô bé hao mòn mà ngược lạ?, theo sương g?ó dạn dày, Ma? đến tuổ? th?ếu nữ tự nh?ên trở nên phổng phao, x?nh đẹp hơn nh?ều cô gá? cùng làng.

Hồng nhan bạc mệnh lắm, chính cá? sắc đẹp đó đã đưa cuộc đờ? cô bước vào bể khổ mà đến cả Ma? cũng không thể ngờ được. Năm đó, cô 16 tuổ?, ở cá? độ tuổ? trăng tròn ấy, Ma? đang tung tẩy bước vào đờ? thì ta? ương đổ ập xuống. Trong một lần đến nhà ngườ? hàng xóm chơ?, cô bị bỏ thuốc mê ngủ không b?ết gì. Đến kh? dụ? mắt tỉnh dậy, ngó trước ngoảnh sau nhìn đâu cũng thấy chữ Trung Quốc, cô hoảng loạn vô cùng. Gạt nước mắt, Ma? tâm sự: "Cho đến bây g?ờ, mình vẫn chưa thể quên được cá? tâm trạng của lúc tỉnh dậy đó. Trong một căn phòng nhỏ la l?ệt quần áo và g?ấy dán tường ch? chít chữ Trung Quốc, mình lờ mờ nhận ra âm mưu của ngườ? hàng xóm".

Trong g?ây phút hoảng sợ đến tột cùng, cô nghĩ đến mẹ mà như chết lặng ngườ?. Rồ? cá? ý nghĩ cần phả? sống, phả? về được vớ? mẹ thô? thúc Ma? quyết tâm hành động. Đêm hôm đó, cô buộc tất cả quần áo thành một chuỗ? dây dà?, rồ? l?ều mình đu từ tầng 2 xuống. Vừa đáp chân xuống đất, Ma? cắm đầu chạy và chỉ b?ết chạy. Rồ? bước chân mệt lả của cô cũng lần tìm về được đến nhà. Đứng trước cổng, cô đã khóc như chưa bao g?ờ được khóc, bở? cô không t?n nổ? mình còn có thể được quay về nơ? thân thương này. Từ dạo đó, cô tự nhủ lòng phả? học cho được t?ếng Trung Quốc.

Cuộc sống của Ma? bước sang một trang mớ? kh? cô th? đậu trường đạ? học Ngoạ? ngữ Hà Nộ? (nay là ĐH Hà Nộ?). Cầm tấm bằng đạ? học, cô h?ểu: Từ đây, gánh nặng trên đô? va? gầy của mẹ sẽ càng nặng hơn. Hàng ngày, ngoà? công v?ệc học hành, Ma? tranh thủ mọ? thờ? g?an rảnh để đ? g?a sư, làm t?ếp thị, bán quần áo...

Bốn năm đạ? học trô? qua nhanh trong những tất bật lo toan để trang trả? cuộc sống s?nh v?ên, nhưng cũng kịp mang đến cho cô gá? sớm g?an truân này một tình yêu đẹp vớ? chàng tra? đất Hà thành. Hào hoa, phong nhã, lịch th?ệp, lạ? chín chắn, anh đã g?úp Ma? rất nh?ều trong công v?ệc làm thêm cũng như học hành của cô. Nhưng tình yêu đầu sớm vụt tắt, kh? Ma? phát h?ện ra anh chàng này lừa dố? mình. Năm 2005, Ma? tốt ngh?ệp đạ? học. Trở về quê nhà, chuyện x?n v?ệc gặp nh?ều khó khăn nên Ma? cảm thấy tù túng và bế tắc vô cùng.

Lúc đó, mẹ cô lạ? ép gả cho một ngườ? đàn ông bỏ vợ và đã có một cô con gá?. Bở? theo bà, đó sẽ là chỗ dựa vững chã? cho Ma? vì anh ta rất g?àu sang và có nh?ều mố? quan hệ rộng rã?. Về làm vợ được gần một tháng, cô mớ? b?ết chồng mình thường xuyên t?êm chích hero?n và đau đớn kh? nghe t?n anh đã mắc phả? căn bệnh thế kỷ HIV.

Quyết định ly hôn sau một tháng cướ? nhau, cô chạy trốn ngườ? chồng này nhưng nào có thoát được bàn tay của quỷ, kh? mầm bệnh HIV mà gã chồng đó kịp g?eo vào cô. Run rẩy đưa tay đón nhận kết quả xét ngh?ệm dương tính HIV, Ma? cảm g?ác có thể chết đ? được. Đã bao lần tay nắm chặt vốc thuốc ngủ, nước mắt rơ? nhưng nào có buông xuô? được.

Nỗ? đau chồng chất

Kh? nỗ? đau lớn đang khoét dần trá? t?m, kh?ến bước đ? chưa vững còn va đập vào nhau thì Ma? lạ? chua chát đón nhận hung t?n: Mẹ cô đã phả? tra tay vào còng vì buôn bán hàng cấm. G?ận mẹ thì ít mà thương thì nh?ều, bở? sau chuyện đổ vỡ của con và vô tình đẩy con vào bản án tử lơ lửng, lòng ngườ? mẹ này hố? hận vô cùng. Bà chán nản chẳng th?ết làm gì, rồ? nghe theo mấy ngườ? bạn đ? buôn hàng cấm. 

Mẹ vào tù, cô chị cả này lặng lẽ nén nỗ? đau, để t?ếp tục sống lo cho các em ăn học. Sau kh? dặn dò ba đứa em, Ma? khăn đùm, khăn gó? bắt chuyến xe muộn xuống thành phố V?nh (Nghệ An). Ban ngày cô đ? làm ph?ên dịch cho một công ty xuất khẩu gỗ, ban đêm cô đ? g?a sư, nhân v?ên bán cà phê, tham g?a vào các hoạt động xã hộ? như g?a nhập vào CLB Sông Lam Xanh của những ngườ? có "H" trên địa bàn thành phố V?nh, đồng đẳng v?ên của dự án phòng lây nh?ễm HIV/AIDS...

Năm 2009, cả nhà vỡ òa n?ềm vu? kh? mẹ Ma? được ân xá ra trước thờ? hạn, trở về sum vầy cùng các con. Vớ? những đồng vốn ít ỏ? tích góp được kh? đ? làm, Ma? mở một cửa hàng tạ? quê nhà cho mẹ buôn bán. Trả? qua bao sóng g?ó, cộng vớ? nỗ? đau muốn quên đ?, cô đã lao vào công v?ệc như một con th?êu thân. Thực trong lòng mình, đến cả mơ Ma? cũng chẳng dám ao ước đến cá? gọ? là "tổ ấm" r?êng. Những đắng cay số phận đeo mang đã kh?ến tâm hồn ngườ? đàn bà ấy cha? sạn.

Bến đỗ bình yên cho cuộc đờ? tròng trành

Và rồ? anh đến! Tựa hồ như một món quà bất ngờ từ cuộc sống. Anh ấy đến g?úp Ma? b?ết rằng, mình vẫn còn được yêu. Trá? t?m chằng chịt vết thương đờ? của Ma? lạ? được ru vỗ. Ngườ? đàn ông ấy hoàn toàn bình thường, không mang căn bệnh quá? ác g?ống cô. Anh là Hoàng Văn Tùng. N?ềm hạnh phúc đong đầy trên vành mô? ngườ? phụ nữ này. Ma? trả? lòng: "Bọn mình quen nhau được 4 năm, mã? đến đầu năm 2011, mình mớ? tự t?n đón nhận tình cảm của anh ấy. Anh b?ết mình bị bệnh nhưng vẫn âm thầm quan tâm ch?a sẻ. Đã không b?ết bao lần mình chạy trốn anh, bở? không muốn đờ? anh khổ vì mình, nhưng rồ? anh lạ? tìm thấy".

Anh không ồn ào mà luôn âm thầm lặng lẽ, chăm sóc cô. Đ?ều ấy càng kh?ến Ma? cảm kích anh nh?ều hơn. Ngay cả trong g?ấc mơ cũng chưa bao g?ờ anh thô? h?ện hữu. Trong thờ? g?an này, có rất nh?ều ngườ? tìm đến vớ? Ma?. Họ đến và rồ? ra đ? lặng lẽ kh? b?ết bản án cô vương mang. Còn anh, vượt qua những dư luận, những rào cản của xã hộ?, và trên hết bằng tình yêu thương chân thành, anh đã g?úp Ma? tìm thấy được n?ềm t?n để đón nhận tình yêu.

Cuố? năm 2011, một đám cướ? nho nhỏ nhưng đầy ấm cúng vớ? những khách mờ? là thành v?ên nhóm đồng đẳng đã được tổ chức, đánh dấu cuộc sống chung đô? của ha? ngườ?. Lấy tay đặt lên bụng, cô bẽn lẽn khoe vớ? tô?, n?ềm hạnh phúc của một ngườ? sắp làm mẹ. Cá? tha? - kết t?nh của một tình yêu cao cả đã được 2 tháng tuổ?. Ma? không g?ấu g?ếm cá? khao khát được làm mẹ, dẫu b?ết rằng kh? s?nh ra con sẽ gặp nh?ều bất hạnh.

Vậy là đã qua rồ? những ngày dà? buồn tủ?, khổ đau, không b?ết tương la?, có ngọn sóng ngầm nào đổ ập xuống cuộc đờ? cô nữa không, nhưng lúc này đây, cô thấy mình thật hạnh phúc. Hạnh phúc kh? mình có một ngườ? để gử? gắm n?ềm t?n, hạnh phúc vì được a? đó yêu thương chân thành và trên hết cô đang mang trong mình một mầm sống. Ch?a tay Ma? kh? đèn đường đã bật sáng, những ánh sáng hoa lệ của phố phường vào đêm, a? dám bảo rằng trong đêm chỉ có bóng tố?…   

Loan Nguyễn - Phong Vân

Tin nổi bật