Anh Nguyễn Văn Bằng (SN 1979, Kiên Giang) lớn lên trong một gia đình nghèo khó, nơi những bữa cơm độn khoai sắn trở thành ký ức ám ảnh tuổi thơ. Nỗi bất hạnh ập đến khi anh còn quá nhỏ, cha mẹ lần lượt qua đời, bỏ lại anh cùng những người anh em bơ vơ giữa dòng đời nghiệt ngã.
Cái nghèo, cái khó bủa vây, níu chân cậu bé ham học, đành dang dở giấc mơ con chữ khi mới chỉ học hết lớp 2. Bước chân trần lấm lem bùn đất lên Sài Gòn, anh nếm trải đủ mọi cay đắng, tủi nhục của kiếp mưu sinh. Từ đánh giày, bán báo đến bốc vác thuê, gánh nặng cơm áo gạo tiền đè trĩu đôi vai gầy, đẩy anh vào vòng xoáy cơm áo gạo tiền, lúc đói lúc no, bấp bênh giữa chốn phồn hoa đô thị.
Ở cái tuổi 18, khi bạn bè còn đang cắp sách tới trường, anh Bằng đã sớm nhận ra rằng, chỉ có tri thức mới có thể thay đổi số phận. Quyết tâm "đổi đời" thôi thúc anh dồn hết tâm sức vào việc kiếm tiền để đi học nghề. May mắn mỉm cười khi anh xin được chân phụ hồ cho một chủ thầu xây dựng.
Chàng trai nghèo mồ côi "tỉnh giấc" thành tỷ phú nhờ tờ vé số định mệnh.
Một ngày nọ, trên đường về sau giờ làm vất vả, anh tình cờ gặp một cụ bà bán vé số dạo với dáng vẻ khắc khổ. Lòng trắc ẩn trỗi dậy, anh mua ủng hộ vài tờ, chẳng mảy may nghĩ đến vận may sẽ đến với mình. Ai ngờ, tờ vé số định mệnh ấy đã mang đến cho anh niềm hạnh phúc vỡ òa: trúng 5 vé an ủi, trị giá 50 triệu đồng – một gia tài lớn lao vào thời điểm đó.
Với số tiền "từ trên trời rơi xuống," anh Bằng lập tức đăng ký vào một trường dạy nghề, chuyên ngành xây dựng cầu đường. Ba năm miệt mài đèn sách, mồ hôi thấm đẫm trang vở, anh tốt nghiệp với tấm bằng loại ưu.
Từ đây, cuộc đời anh bước sang một trang mới, với những thử thách và cơ hội mới. Anh lăn xả vào các công trình xây dựng, từ vị trí công nhân, giám sát đến kỹ sư, từng bước khẳng định bản thân bằng sự cần cù, sáng tạo và tinh thần trách nhiệm cao.
Chính tại công trường ngổn ngang sắt thép, bụi bặm ấy, anh đã gặp và yêu thầm một cô gái dịu hiền, có ánh mắt biết nói và nụ cười tỏa nắng. Tình yêu chớm nở như một đóa hoa dại giữa vùng đất cằn cỗi, khơi dậy trong anh những khát khao về một mái ấm gia đình, về những đứa trẻ thơ rộn rã tiếng cười. Nhưng rồi, thực tại phũ phàng lại ập đến, dập tắt ngọn lửa tình yêu vừa mới nhen nhóm.
Với đồng lương ít ỏi, bấp bênh, anh Bằng cảm thấy mặc cảm, tự ti. Anh chẳng dám ngỏ lời cầu hôn, bởi anh biết mình chẳng có gì trong tay: không nhà cửa, không tiền bạc, lại mồ côi cha mẹ. Anh lo sợ gia đình cô gái sẽ không chấp nhận một người đàn ông "ba không" như anh. Nỗi mặc cảm đeo bám, ám ảnh anh từng đêm, khiến anh trằn trọc không yên.
Dù mang trong lòng nỗi tự ti sâu sắc, chàng trai miền Tây vẫn không ngừng nỗ lực, tìm mọi cách để vươn lên làm giàu. Anh bỗng nảy ra ý nghĩ "mua vé số là con đường ngắn nhất dẫn đến thành công." Từ đó, anh đều đặn mua vé số mỗi ngày, với niềm tin mãnh liệt rằng thần may mắn sẽ một lần nữa gõ cửa. Anh tự hứa với lòng, nếu trúng số, anh sẽ quay trở về quê hương, xây một ngôi nhà khang trang, cưới người mình yêu làm vợ, và làm thật nhiều việc thiện nguyện giúp đỡ bà con nghèo khó. Anh sẽ dùng chính đôi tay mình để xây dựng những con đường, cây cầu, mang lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho quê hương.
Ngôi nhà do anh Bằng tự thiết kế và xây dựng.
Và rồi, điều kỳ diệu đã xảy ra. Trong một lần đi làm công trình ở Bình Dương, anh mua hai tờ vé số cùng dãy số để ủng hộ một bé gái nghèo khổ, quần áo rách rưới, đầu tóc rối bù. "Tối hôm đó, khi dò số, tôi không tin vào mắt mình khi thấy kết quả trùng khớp với dãy số mình đã mua. Tôi đã nghĩ mình đang mơ, cho đến khi tự tát vào mặt và cảm nhận được cơn đau rát. Lúc đó, tôi mới thực sự tin rằng mình đã trúng độc đắc 3 tỷ đồng," anh Bằng nghẹn ngào kể lại, ánh mắt lấp lánh niềm vui và sự biết ơn.
Khoảnh khắc ấy, cuộc đời anh Bằng đã bước sang một trang mới, tươi sáng và rực rỡ hơn bao giờ hết. Anh thu xếp đồ đạc, từ bỏ công việc tại TP.HCM và trở về quê hương, mang theo niềm hy vọng và những dự định lớn lao...
LTS: Câu chuyện về những người trúng số độc đắc luôn thu hút sự chú ý của chúng ta. Nhưng ít ai biết rằng, không phải ai cũng may mắn tận hưởng cuộc sống sung túc trọn vẹn sau khi nhận được số tiền khổng lồ. Bài học cuộc sống từ những người có lối chi tiêu đúng đắn sau khi trúng số cho thấy, hạnh phúc đích thực không đến từ việc sở hữu bao nhiêu tiền, mà là cách ta sử dụng nó.
Họ, những người may mắn ấy, hiểu rằng tiền bạc chỉ là phương tiện, không phải là đích đến. Thay vì vung tay quá trán, họ lên kế hoạch chi tiêu rõ ràng, đầu tư thông minh và tiết kiệm cho tương lai. Họ sử dụng tiền bạc để nâng cao chất lượng cuộc sống, đầu tư vào giáo dục, sức khỏe, và những trải nghiệm ý nghĩa.
Đặc biệt, họ không quên chia sẻ may mắn với cộng đồng. Họ tham gia các hoạt động từ thiện, giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn, góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Chính sự cho đi đã mang lại cho họ niềm vui, sự bình yên trong tâm hồn, và ý nghĩa đích thực cho cuộc sống.
Trúng số độc đắc là một bước ngoặt lớn, có thể đưa cuộc sống sang một trang mới. Nhưng điều quan trọng là ta phải đủ tỉnh táo để thích ứng với sự thay đổi, giữ vững bản thân, và không đánh mất những giá trị cốt lõi. Họ, những người chiến thắng số phận, đã chứng minh rằng, hạnh phúc sau khi trúng số không chỉ là sự giàu sang về vật chất, mà còn là sự trưởng thành về tinh thần, sự bình yên trong tâm hồn, và những mối quan hệ tốt đẹp.