Có duyên kỳ ngộ vớ? phương thuộc độc nhất vô nhị, ông đã dùng cá? duyên đặc b?ệt đó để cứu sống nh?ều mạng ngườ?, mà chẳng màng danh lợ? cho bản thân.
Duyên kỳ ngộ, bà? thuốc đặc trị "bách độc"
Chúng tô? tìm về nhà lương y Ba Láo kh? ông vừa lấy độc cho một bệnh nhân bị rắn độc cắn. Ông tên thật là Ma? Láo (SN 1930, ngụ xã Duy Tân, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam). Căn nhà nhỏ đơn sơ của lão lương y năm nay đã ngoà? 80 tuổ? luôn tấp nập bệnh nhân đến chữa bệnh. Suốt chặng đường từ Đà Nẵng lên nhà của lão lương y gần 100km đến đâu kh? hỏ? đường về nhà ông Ba Láo chuyên "hút độc" bất kể g?à trẻ đều có thể tận tình chỉ dẫn chúng tô?.
Ông Ba Láo s?nh ra trong một g?a đình có truyền thống cách mạng. 17 tuổ? chàng th?ếu n?ên đấy đã đ? theo t?ếng gọ? của Đảng. Lần lượt đảm nhận các cương vị khác nhau ở địa phương, năm 1954 bất ngờ ông nhận được lệnh tập kết để lạ? vợ trẻ con thơ ở lạ? quê hương. Năm 1956, kh? trở lạ? quê hương ch?ến đấu, ông được nhận nh?ệm vụ lãnh đạo độ? đặc công ch?ến đấu của huyện nhà. Từ những ch?ến công anh dũng của ông cùng các đồng độ? của mình, ông được lãnh đạo quân khu V lúc bấy g?ờ tín nh?ệm cử sang Lào. Nh?ệm vụ là vừa đào tạo phát tr?ển lực lượng đặc công cho các bạn Lào, vừa ch?ến đấu chống lạ? kẻ thù chung của cả ha? dân tộc, lúc đó đang bước vào g?a? đoạn mớ?, quyết l?ệt hơn.
Năm 1960, kh? dẫn quân sang nước bạn Lào nhận nh?ệm vụ mớ?. Ông không khỏ? day dứt kh? trong các cuộc hành quân ch?ến đấu ông đã phả? lau vộ? nước mắt, đưa lưỡ? lê chặt đứt chân của một số đồng độ? kh? họ bị các loà? rắn độc cắn. Hình ảnh nh?ều đồng độ? hy s?nh vì sự khốc l?ệt của tự nh?ên, vì nọc độc đã kh?ến ông trăn trở và luôn dặn dò cấp dướ? của mình trong mỗ? cuộc hành quân phả? cẩn thận từng bước chân nhỏ, nhưng số đồng độ? hy s?nh vì lý do "lãng xẹt" chứ không phả? vì bom đạn của kẻ thù vẫn không dừng lạ?. Ông quyết tâm phả? tìm cho bằng được phương thuốc đặc trị nọc độc để cứu những đồng độ? bị rắn cắn trên đường hành quân.
"Đố? thủ" đáng gờm của "tử thần"
Sau nh?ều đêm mất ăn mất ngủ, trong một lần đ? huấn luyện cho lính đặc công Lào cuố? năm 1961, ông đã tìm được cá? mà mình tìm k?ếm bấy lâu. Một ngày phép cuố? tuần, như mọ? kh? ông vẫn luôn tranh thủ thờ? g?an nghỉ ngơ? h?ếm ho? để vào trò chuyện vớ? các g?à làng, vừa làm công tác vận động tư tưởng, vừa để học hỏ? các bà? thuốc chữa bệnh bằng các loạ? thảo dược có sẵn ở trong rừng. Quý mến bộ độ? V?ệt Nam g?ỏ? ch?ến đấu, ham học hỏ? nên một g?à làng ngườ? Lào đã tặng cho ông bà? thuốc chữa "bách độc" vô cùng h?ệu ngh?ệm mà đơn g?ản. Sau một buổ? thu nạp, ông đã thuộc nằm lòng bà? thuốc, cách nhận b?ết các loạ? thảo dược.
Bà? thuốc của các g?à làng ngườ? Lào chỉ từ các loạ? thảo dược đơn g?ản. Nhưng bằng sự kết hợp kỳ d?ệu những thứ thảo dược đơn g?ản đó có tác dụng vô cùng lớn. Bằng sự mày mò tự học từ các g?à làng, Ba Láo từ một anh đặc công đã trở thành một lương y có nghề, dù chưa một ngày được đ? học ngành y. Suốt hơn mườ? năm ch?ến đấu trong các cánh rừng g?à bên nước Lào, ngoà? nh?ệm vụ ch?ến đấu vớ? kẻ thù, ông luôn là ngườ? "g?ành g?ật" mạng sống cho đồng độ? bị rắn cắn, bị nh?ễm độc.
Hòa bình lập lạ?, rờ? quân ngũ, ông trở về vu? thú đ?ền v?ên, dành toàn bộ thờ? g?an để chăm sóc ngườ? vợ một mực thủy chung vớ? ông, bù đắp quãng thờ? g?an mà 6 đứa con không có cha bên cạnh. Rồ? bằng b?ệt tà? trị độc của ông, rất ít bà con quanh vùng bị rắn cắn đã được ông g?ành lạ? mạng sống từ tay "tử thần". T?ếng lành đồn xa, ngày càng có những nạn nhân bị rắn cắn, bị trúng độc ở xa tìm đến ông cầu cứu và đều được ông chữa khỏ?.
Anh Ma? Lánh, con tra? ông Ba Láo, h?ện đang làm Chủ tịch hộ? Chữ thập đỏ xã Duy Tân cho b?ết: "Suốt 40 năm ông g?à tô? hành nghề, đã cứu được mạng sống của không b?ết bao nh?êu ngườ?. Rất nh?ều ngườ? co? ông là ngườ? cha, ngườ? tá? s?nh ra họ, hàng năm họ vẫn đều đặn về thăm ông vào các dịp lễ tết". Anh Lánh cũng cho b?ết thêm: "Nh?ều lần ông phả? lặn lộ? sang Lào cả tháng trờ? để lấy các loạ? thảo dược được bào chế theo bí quyết r?êng của ngườ? Lào, nhưng mỗ? lần chữa bệnh, dù nặng hay nhẹ ông cũng không lấy hơn 50 nghìn đồng. Nh?ều ngườ? tạ ơn ông cứu mạng bằng vàng nhưng ông đều khéo léo từ chố?. Ngườ? nghèo đến, đều được ông chữa trị m?ễn phí lạ? còn mờ? ở lạ? ăn cơm rồ? cho về. Vì ông cho rằng chữa bệnh là làm phúc cho đờ?, g?ữ lạ? đức cho con cháu".
Và những ca bệnh v?ện đã... lắc đầu
Chứng k?ến cách chữa độc vô cùng huyền d?ệu của ông "vua độc", chúng tô? không khỏ? bất ngờ. Ông dùng v?ên ngọc bích d? chuyển quanh m?ệng vết thương trúng độc để theo dõ? tình trạng nọc độc đang d? chuyển trong cơ thể. Nếu như y học h?ện đạ? phả? ga rô để không cho nọc độc d? chuyển lên t?m thì ngược lạ?, theo phương pháp của lương y Ba Láo thì không cho phép bệnh nhân được ga rô. Ông dùng v?ên ngọc bích của mình cố định nọc độc lạ?, không cho chúng t?ếp tục d? chuyển trong ngườ? bệnh nhân. Sau đó tùy vào độc tính trong ngườ? bệnh nhân mạnh hay yếu mà ông kết hợp các loạ? thảo dược để "g?ả? độc". Trường hợp nhẹ chỉ mất chưa đầy 15 phút, lương y Ba Láo đã chữa xong, nặng cũng "xuất v?ện" ngay trong ngày. Đặc b?ệt các bệnh nhân của ông đều không phả? k?êng khem gì, ăn uống thoả? má? như những ngườ? khỏe mạnh khác.
Suốt 40 năm "ch?ến đấu", g?ành lạ? mạng sống của bệnh nhân từ "tử thần", ông Ba Láo cho b?ết, bệnh nhân kh?ến ông đau đầu nhất là trường hợp của một ngư dân ở Sơn Trà (Đà Nẵng) trong một lần đ? lặn bị rắn b?ển cắn. Dù đã kịp thờ? đ? cấp cứu, nhưng trước độc tính quá mạnh của loà? rắn b?ển, các bác sĩ của bệnh v?ện đa khoa Đà Nẵng, rồ? bệnh v?ện Quân y 117 sau 7 ngày đ?ều trị đành bó tay. Các bác sỹ đã nó? vớ? ngườ? nhà bệnh nhân nên nhờ đến b?ệt tà? của "vua độc" Ba Láo. Bố của bệnh nhân đã thuê xe ô tô lên tận nhà "vua độc" mờ? ông "xuống nú?". Lương y Ba Láo chỉ kịp khoác lên ngườ? ch?ếc áo sơ m? sờn va? lên xe xuống Đà Nẵng. Vào phòng bệnh nhân, ông mau chóng đưa "y cụ" của mình ra trong ánh mắt ngh? ngờ của các bác sỹ, kh? nó vô cùng sơ sà?. Thế nhưng chưa đầy 30 phút sau, kh? được thăm khám và uống thuốc của ông, mạch đập của bệnh nhân trở nên ổn định, ha? ngày sau xuất v?ện. Ông bảo lần đó chỉ cần xuống chậm nửa ngày nữa thì tính mạng của bệnh nhân khó lòng g?ữ được. Lần đấy dù lặn lộ? đường sá xa xô? nhưng ông cũng chỉ lấy... 75 ngàn đồng t?ền công, chưa đủ t?ền xe từ Đà Nẵng về nhà.
Sau lần "xuống nú?" đó, t?ếng tăm của ông càng "nổ? như cồn". Chưa đầy ha? tháng sau, các bác sỹ chống độc của bệnh v?ện Từ Dũ, cũng phả? “vờ?” đến tà? năng của "vua độc", kh? chuyển ha? bệnh nhân bị khỉ cắn ra nhà của ông trong tình trạng nửa ngườ? bị thâm tím. Dù chưa một lần gặp ca bệnh lạ này, nhưng ông quyết một phen ăn thua vớ? "thần chết". Sau kh? cầm chân được nọc độc trong bệnh nhân, ông đ?ều chế công thức ra bà? thuốc r?êng dành cho nọc độc của loà? khỉ.
Sau lần ấy, không chịu hà? lòng vớ? bản thân, ông t?ếp tục hoàn th?ện bà? thuốc của mình, đồng thờ? ngh?ên cứu để có thể chữa cho những bệnh nhân bị chó dạ? cắn. Ở tuổ? gần đất xa trờ?, n?ềm trăn trở của ông "vua độc" là tìm cho được một ngườ? có đủ tà? đức để ông có thể truyền nghề lạ?.
Nguyễn Cường