Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Tôi vừa bị chồng và bố mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà

(DS&PL) -

(ĐSPL) - Tôi đã sai và là đứa con dâu hỗn láo như lời họ nói chăng? Tôi có nên về nhà xin lỗi họ và cắn răng sống qua ngày để có chồng như bao phụ nữ khác không?

(ĐSPL) - Tôi đã sai và là đứa con dâu hỗn láo như lời họ nói chăng? Tôi có nên về nhà xin lỗi họ và cắn răng sống qua ngày để có chồng như bao phụ nữ khác không? 

Kết hôn mới có 2 năm nhưng cuộc sống ở nhà chồng của tôi chẳng khác nào địa ngục. Nhà chồng tôi với bố chồng tắc quái, mẹ chồng ghê gớm luôn soi mói con dâu. Đặc biệt vì nhà tôi nghèo hơn nhà chồng nhiều nên ngay từ khi mới về làm dâu tôi đã bị họ khinh thường ra mặt. Lúc nào họ cũng nhiếc mắng lấy con dâu về mà chẳng được nhờ như con dâu nhà người khác.

Trước khi lấy và yêu anh, tôi là một cô gái vùng núi xuống Hà Nội làm may. Tại đây tôi gặp và yêu anh. Anh là một thanh niên Hà Nội, nhà kinh tế cũng trung bình song hơn hẳn nhà tôi. Anh cũng có công việc ổn định tại một cơ quan nhà nước dù lương cũng chỉ được vài triệu tháng.

Khi yêu anh, bố mẹ anh đã một mực phản đối tình yêu này. Họ không chê tôi vì hình thức nhưng chê gia cảnh nhà tôi. Nhà tôi bố mất sớm, nhà chỉ có 1 mẹ 1 con neo đơn. Nhà tôi lại cách nhà anh gần 200 km. Vì thế, họ kịch liệt phản đối, không cho 2 chúng tôi yêu nhau.

Thấy bố mẹ chồng như vậy, nhiều lần tôi cũng nói chia tay với anh. Song lần nào chia tay, anh cũng đến tìm. Anh nói rằng anh không thể yêu người con gái khác. Vậy là chúng tôi vẫn lẽn lút yêu nhau. Mẹ anh biết chuyện cuối cùng cũng phải cho 2 đứa tổ chức đám cưới với câu nói: “Chúng mày cưới về, sướng khổ thế nào phải chịu đấy”.

Tôi chẳng ngờ, mẹ chồng cho chúng tôi cưới nhau là để bà có cơ hội hành tôi cho bõ ghét.

Tôi chẳng ngờ, mẹ chồng cho chúng tôi cưới nhau là để bà có cơ hội hành tôi cho bõ ghét. Từ ngày về nhà chồng, chẳng lúc nào tôi được thoải mái. Bố chồng tôi thì gia trưởng. Còn mẹ chồng tôi thì hay để ý vặt vãnh rồi soi mói con dâu.

Bất kể việc gì nhỏ trong nhà tôi làm, ông bà cũng chưa bao giờ hài lòng. Rau mà luộc ít hay nhiều, xanh hay không xanh cũng là lý do để họ chì chiết tôi suốt bữa ăn. Rồi những câu nói nào của tôi cũng không được họ đón nhận. Lâu ngày, tôi ở nhà chồng mà như một cái bóng. Tôi câm lặng không dám cãi bất cứ câu nào vì sợ họ cho rằng tôi hỗn láo.

Chồng tôi thì không bao giờ bênh tôi. Thậm chí bố mẹ nói tôi dù đúng dù sai anh cũng vào hùa với họ chửi tôi té tát. Đã nhiều lúc, vì quá stress với cuộc sống ở nhà chồng tôi đã muốn ly hôn. Nhưng ly hôn tôi lại sợ mẹ tôi buồn. Bởi tôi mới lấy chồng mà đã ly dị chồng. Tôi không muốn mẹ tôi phải lo lắng. Song sống mà cuộc sống chẳng khác nào địa ngục khiến tôi nhiều lần muốn nhảy từ lan can nhà chồng xuống tự tử vì không chịu nổi áp lực và uất ức.

Đỉnh điểm nhất là sự việc giữa tuần vừa rồi. Khi tôi luộc gà hơi nát thì bị bố mẹ chồng nói tôi không ra gì. Họ bảo tôi là dân nhà quê nên không biết luộc gà. Họ chửi tôi là mẹ tôi không dạy dỗ chu đáo nên tôi mới vụng thối vụng nát như vậy. Rồi họ mang hoàn cảnh mẹ góa con côi nhà tôi ra để rỉa rói mẹ tôi. 

Mẹ chồng tôi còn nói, nhà chồng chưa được nhờ tôi điều gì. Rằng con dâu nhà người ta khi về nhà chồng thì mang vàng mang bạc về. Hoặc nếu không cũng được mảnh đất đáng giá. Đằng này tôi chỉ có 20 triệu hồi môn còn đâu chỉ có xác không về nhà chồng.

Hôm đó không chịu được tôi đã cãi lại bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng và chồng tôi sốc vì bảo “cóc đã mở lời”. Họ nói tôi hỗn láo và vứt hết quần áo cũng như lôi tôi ra khỏi nhà rồi đóng cửa lại. Họ bảo họ không chấp nhận 1 đứa con dâu như tôi nữa. 

Chiều đó, không biết đi đâu về đâu tôi đã phải thuê nhà trọ ở tạm. Hiện tôi ở nhà trọ đã 2 hôm nay rồi. Đêm nào tôi cũng khóc mà chưa dám kể cho mẹ biết. Chồng cũng chẳng thèm gọi điện hay hỏi han tôi đang ở đâu. 

Tôi đang lạc lõng và đau khổ quá. Trước giờ tôi chưa từng hỗn láo với ai. Sự việc xảy ra giờ nghĩ lại tôi cũng không hiểu tại sao mình lại như vậy. Có lẽ bao nhiêu ấm ức dồn nén lâu nay ngày hôm ấy tôi đã bung ra hết. Tôi đã sai và là đứa con dâu hỗn láo như lời họ nói chăng? Tôi có nên về nhà xin lỗi họ và cắn răng sống qua ngày để có chồng như bao phụ nữ khác không? Mẹ tôi sẽ thế nào khi nghe tin tôi bị nhà chồng đuổi như này? Xin hãy cho tôi 1 lời khuyên.

THÙY LINH

Tin nổi bật