Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Thâm nhập “chợ con giống” trái phép cạnh bệnh viện Từ Dũ

(DS&PL) -

Cạnh bệnh viện Từ Dũ, con hẻm A1, đường Cống Quỳnh, Q. 1, TP.HCM được những người đi chữa vô sinh, hiếm muộn truyền tai nhau nếu cần mua tinh trùng thì cứ đến đây là có.

Sát cạnh bệnh viện Từ Dũ là con hẻm A1, đường Cống Quỳnh, quận 1, TP.HCM lâu nay vẫn được những người đi chữa vô sinh, hiếm muộn truyền tai nhau nếu cần mua tinh trùng thì cứ đến đây là có. Khu vực này còn được xem là “chợ con giống người” lớn nhất tại TP.HCM. Đội ngũ “cò” trong con hẻm này luôn sẵn “hàng”, khách cần bao nhiêu cũng có. Thâm nhập vào đây, PV phát hiện nhiều sự thật bất ngờ.

Giá từ 18-25 triệu đồng

Những người đến chữa bệnh vô sinh, hiếm muộn tại bệnh viện Từ Dũ (TP.HCM) chắc hẳn ai cũng biết con hẻm A1, đường Cống Quỳnh, quận 1 ngay sát cạnh bệnh viện. Đây là con hẻm nổi tiếng với các dịch vụ môi giới khám chữa bệnh hiếm muộn. Không chỉ có vậy, nhiều người nơi đây đóng vai trò chủ nhà trọ còn kiêm luôn cả dịch vụ môi giới trứng và tinh trùng.

Con hẻm A1, nơi tập trung nhiều “cò” môi giới bán tinh trùng.

Một ngày cuối tháng Ba, PV tìm đến con hẻm A1 tiếp cận những đối tượng môi giới và bán món hàng “đặc biệt” này.

Theo nhiều người trong hẻm giới thiệu, bà N. có thâm niên “cò” tinh trùng nổi tiếng. Buổi sáng bà N. vẫn thường ngồi ở quán nước bên cạnh hiệu thuốc gần bệnh viện.

Sáng hôm sau có mặt tại quán nước, ra vẻ rụt rè, chúng tôi hỏi anh chủ quán có thấy cô N. ở đây không? Chẳng cần hỏi chúng tôi gặp làm gì, anh chủ quán nói: “Hôm nay cô ấy không ra đây, nhưng để tôi điện thoại xem cô ấy ở đâu?”. Mừng như bắt được vàng, chúng tôi ngồi xuống quán gọi nước và đợi.

Chừng 30 phút sau, một người phụ nữ đẫy đà, da ngăm đen, nhưng đặc biệt là đôi mắt sắc lẹm đi đến và được chủ quán giới thiệu ra gặp. Vừa thấy chúng tôi bà N. hỏi ngay: “Vô sinh hả, chữa bao lâu rồi”. May mà có chuẩn bị trước nên tôi nói: “Cháu chữa 5 năm rồi, nhưng bác sĩ nói cháu thì bình thường còn chồng tinh trùng yếu quá khó có con lắm. Vì vậy cháu muốn mua tinh trùng khỏe để thụ thai được”.

Nghe tôi nói vậy, bà N. quảng cáo: “Cô thì hàng luôn có sẵn, giá dao động từ 18-25 triệu đồng, đảm bảo đến lúc đậu thai”.

Tôi hỏi: “Sao giá lại từ 18-25 triệu đồng, khác nhau ở điểm nào?”. Bà N. giải thích: “Tất cả những người bán tinh trùng đều đảm bảo trẻ, khỏe, không mắc bệnh lây nhiễm. Nhưng nếu cháu yêu cầu những người có học vấn thì giá phải cao hơn những người lao động bình thường”.

Thấy tôi tỏ vẻ chưa hiểu, bà N. nói tiếp: “Chỗ cô có cả sinh viên, người tốt nghiệp đại học đã đi làm rồi thì giá sẽ cao hơn. Còn mấy người công nhân hoặc lao động phổ thông thì giá là 18 triệu đồng. Cháu cần đối tượng như thế nào, cần bao nhiêu người cô đều đáp ứng được hết”.

Chúng tôi đồng ý và yêu cầu bà N. dẫn người bán tinh trùng đến để lựa chọn. Bà N. nói: “Đối tượng cháu cần là người như thế nào?”. Tôi nói: “Là người có học thức, ít nhất là cũng phải tốt nghiệp đại học để sau này con cháu thông minh, giá đắt hơn một chút cũng được”.

Tôi hỏi thêm: “Thế làm sao cháu biết được người đó có học hay không?”. Bà N. khẳng định: “Cháu yên tâm, đến lúc cháu đồng ý là người đó đưa cháu xem bằng tốt nghiệp đại học đàng hoàng. Ở đây cô làm việc môi giới này lâu rồi, khu này ai chả biết cô nên cháu không sợ cô lừa đảo đâu. Nếu cháu thiện chí thì đặt cọc 2 triệu đồng, cô gọi người đến. Nếu cháu không ưng thì cô tìm người khác, đến khi nào cháu đồng ý thì thôi”.

Tôi viện lý do trời tối, để sáng hôm sau quay lại đưa tiền cọc rồi bà N. gọi người đến cho chúng tôi xem mặt.

Đề nghị bán trực tiếp (?!)

Sau khi rời quán nước, được một người quen làm xe ôm trước cổng bệnh viện Từ Dũ cho số điện thoại, chúng tôi gọi cho K.. Vừa nghe giọng ngập ngừng của PV qua điện thoại, K. hiểu ý: “Bạn cần gì thì cứ nói thẳng ra, đừng ngại”. Thấy K. có vẻ thẳng thắn, PV vào thẳng chuyện: “Mình nghe giới thiệu bạn muốn bán tinh trùng đúng không?”. K. nói: “Đúng rồi, nhưng chuyện này nói qua điện thoại thì dài dòng lắm, nếu bạn muốn thì gặp nhau để bàn chuyện”.

K. đang trao đổi về việc mua bán tinh trùng.

Hẹn gặp K. tại quán cà phê trên đường Phan Xích Long, quận Phú Nhuận, chúng tôi cố tình đến sớm, tìm vị trí thuận tiện cho cuộc trao đổi. Tuy nhiên, quá thời gian hẹn vẫn chưa thấy K. xuất hiện. Mất thêm 30 phút chờ đợi, điện thoại của PV đổ chuông, K. thông báo đã đến quán và đang tìm chỗ chúng tôi ngồi.

Mặc dù đã được xem trước hình nhưng khi gặp K., chúng tôi không khỏi ngạc nhiên. Trái với suy nghĩ người đi bán “vốn tự có” phải có gương mặt trơ tráo lắm, trước mặt chúng tôi là một thanh niên cao ráo, trắng trẻo, đặc biệt có khuôn mặt rất thư sinh với nụ cười bẽn lẽn. Sau màn chào hỏi, K. giới thiệu mình 26 tuổi, quê Vũng Tàu, đã tốt nghiệp đại học chuyên ngành sư phạm thể dục thể thao. Tuy nhiên, do không thích đi dạy nên K. xin làm huấn luyện viên thể hình ở trung tâm tập gym khá danh tiếng tại TP.HCM.

Tôi vào chuyện: “Em đã bán tinh trùng lần nào chưa? Hình thức như thế nào?”.

Không biết K. nói thật hay cố tình nói dối để tôi yên tâm: “Đây là lần đầu tiên em đồng ý làm việc này. Trước đây vào một số trang web, thấy nhiều người hiếm muộn cần tinh trùng nên mới nảy ra ý định này. Có hai cách để lấy tinh trùng, đó là lấy gián tiếp để bơm hoặc thụ tinh qua ống nghiệm, còn cách thứ hai là lấy trực tiếp luôn. Tuy nhiên theo em thì mình nên làm trực tiếp cho dễ đậu thai chị ạ”.

Tôi hỏi tiếp: “Nếu chị đồng ý mua tinh trùng thì em phải vào bệnh viện xét nghiệm. Nếu đạt thì lúc đó mình mới ký hợp đồng đúng không?”. Thấy tôi băn khoăn, K. tiếp tục “quảng cáo”: “Nếu về vấn đề sức khoẻ thì chị hoàn toàn yên tâm. Em tập thể dục từ nhỏ, sinh hoạt rất điều độ, em không hút thuốc, nhậu nhẹt cũng ít nên đảm bảo khả năng đậu thai cao”.

Nói đoạn, K. ra giá: “Thông thường những người bán tinh trùng giá khoảng 15-20 triệu đồng, nhưng nếu chị đồng ý mua em lấy chị 15 triệu đồng, “bao” đến khi nào đậu thai thì thôi. Sau khi xét nghiệm xong chị đưa em 5 triệu đồng, số tiền còn lại em sẽ lấy khi kết thúc hợp đồng”.

Để tạo thêm niềm tin với tôi, K. nói : “Em chưa có bạn gái, nên không sinh hoạt tình dục bừa bãi. Hơn nữa, trong thời gian lấy tinh trùng, em sẽ không uống cà phê, rượu bia để đảm bảo tinh trùng lúc đó là tốt nhất”.

Tôi hỏi: “Thế nhỡ sau này chẳng may con cái lấy nhầm nhau thì có sợ bị trùng huyết thống không?”. Suy nghĩ một lát K. nói: “Trường hợp đó hiếm lắm, với lại em cũng không nghĩ nhiều”.

Tôi tỏ thái độ hài lòng và muốn lấy “giống” của cậu ta để tạo ra đứa con sau này của mình. Để K. không nghi ngờ, tôi lấy lý do cần trao đổi lại với người nhà, tuần tới sẽ có câu trả lời chính thức. Tuy nhiên, K. lại tỏ ra sốt ruột đề nghị tôi phải quyết định sớm...

Để làm rõ vì sao việc mua bán tinh trùng là hoàn toàn trái phép nhưng lại diễn ra khá công khai tại địa bàn quận 1, TP.HCM, PV báo ĐS&PL đã liên hệ với cán bộ sở Y tế TP.HCM. Làm việc với PV, đại diện sở Y tế cho biết sẽ cho thanh kiểm tra, có kết quả sẽ thông tin đến báo.

Chế tài xử phạt chưa đủ sức răn đe

Theo luật sư Trần Đình Dũng (đoàn Luật sư TP.HCM): “Mua bán tinh trùng là hành vi vi phạm pháp luật, nhưng việc xử phạt đối tượng mua bán trứng và tinh trùng vẫn chỉ dừng lại ở mức xử phạt hành chính, chưa đủ sức răn đe. Theo Điều 4, Thông tư 07/2003/TT-BYT ngày 28/5/2003 của bộ Y tế hướng dẫn thi hành Nghị định 12/2003/NĐ-CP ngày 12/2/2003 của Chính phủ về sinh con bằng phương pháp khoa học quy định nghiêm cấm hành vi kinh doanh tinh trùng, noãn, phôi. Việc tinh trùng được đem ra mua bán chính là hành vi kinh doanh nên nằm trong phạm vi điều chỉnh của Thông tư này. Còn về chế tài xử phạt thì tại Điều 33, Nghị định 176/2013/NĐCP ngày 14/11/2013 về xử phạt hành chính trong lĩnh vực y tế quy định, việc thực hiện cho, nhận noãn; cho, nhận tinh trùng; cho, nhận phôi khi không được phép theo quy định của pháp luật sẽ bị phạt tiền từ 30.000.000 - 40.000.000 đồng”.

Thu Hiền - Hoàng Minh

Tin nổi bật