Bằng lý lẽ của một ngườ? phụ nữ có g?a đ&?grave;nh và vớ? tư cách của một ngườ? bạn th&ac?rc;n, t&oc?rc;? khuy&ec?rc;n Nga b&?grave;nh tĩnh để từ từ gỡ rố?, nhưng tận trong s&ac?rc;u thẳm trá? t?m, t&oc?rc;? b?ết m&?grave;nh đang ganh tỵ vớ? Nga. T&oc?rc;? ước g&?grave; m&?grave;nh cũng có thể ngoạ? t&?grave;nh.
Kh? c&ac?rc;u chuyện đó xảy ra, chồng t&oc?rc;? vẫn chưa về. Hơn ha? năm nay anh lu&oc?rc;n về khuya, thường say xỉn vào buổ? tố? và nhăn nhó vào buổ? sáng thức dậy, dù chúng t&oc?rc;? mớ? lấy nhau chưa tròn 4 năm. T&oc?rc;? tốt ngh?ệp Cao đẳng Sư phạm, cá? nghề kh&oc?rc;ng thể há? ra t?ền. Chồng t&oc?rc;? làm nghề k?nh doanh, tố? ngày chao đảo vớ? thương trường, kh? h&?acute; hửng v&?grave; hốt bạc, kh? cau có và ủ rũ v&?grave; thua lỗ. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng am h?ểu lắm về c&oc?rc;ng v?ệc của chồng, n&ec?rc;n chỉ b?ết đứng ngoà? lề nh&?grave;n anh làm v?ệc và tránh xen vào chuyện làm ăn của anh.
T&oc?rc;? lấy chồng được gần một năm th&?grave; mẹ chồng bị ta? b?ến, đ? lạ? khó khăn. Lúc đó t&oc?rc;? cũng đang bầu b&?grave; n&ec?rc;n hoàn cành g?a đ&?grave;nh có phần nan g?ả?. Mẹ chồng kh&oc?rc;ng th?ếu t?ền để thu&ec?rc; ngườ? g?úp v?ệc, nhưng mà rất buồn và mong muốn có ngườ? th&ac?rc;n b&ec?rc;n cạnh nh?ều hơn. T&oc?rc;? đề nghị vớ? chồng x?n nghỉ v?ệc để ở nhà chăm mẹ và s?nh con. Anh và mẹ đều sợ t&oc?rc;? buồn, nhưng thú thật là t&oc?rc;? rất thương mẹ chồng, và cũng muốn được ở nhà toàn t&ac?rc;m chăm con. Trong kh? đó, c&oc?rc;ng v?ệc của t&oc?rc;? dù có những n?ềm vu? r?&ec?rc;ng, nhưng nó? thật là thu nhập kh&oc?rc;ng bao nh?&ec?rc;u mà áp lực lạ? nh?ều, m&oc?rc;? trường cũng căng thẳng v&?grave; đang xảy ra nh?ều m&ac?rc;u thuẫn, đấu đá lẫn nhau g?ữa các sếp.
Thế là t&oc?rc;? ở nhà. Và gánh nặng g?a đ&?grave;nh rơ? hẳn vào va? chồng. Thờ? g?an đầu c&oc?rc;ng v?ệc làm ăn của anh cũng su&oc?rc;n sẻ n&ec?rc;n kh&oc?rc;ng sao, nhưng càng về sau th&?grave; anh càng hay cáu gắt bực bộ? vớ? t&oc?rc;? v&?grave; thờ? buổ? khó khăn chung, c&oc?rc;ng v?ệc của anh thường xuy&ec?rc;n thua lỗ, bấp b&ec?rc;nh. Anh l?&ec?rc;n tục ra ngoà? t?ếp khách, đ? c&oc?rc;ng tác xa để k?ếm mố? làm ăn, thắt chặt quan hệ. Và? lần nh&?grave;n chồng trở về trong nồng nặc mù? rượu b?a, t&oc?rc;? đ&at?lde; góp ý vớ? anh, kèm theo những lờ? động v?&ec?rc;n, an ủ?. Nhưng chồng cứ gạt đ? và nó? nặng lờ?, k?ểu như: “Em tưởng đ? t?ếp khách sung sướng lắm đấy à, em tưởng anh muốn uống nh?ều rượu vào cho ung thư dạ dày à, em tưởng anh muốn đ? suốt đ&ec?rc;m ngày mà kh&oc?rc;ng có một g?ấc ngủ ngon vậy sao&hell?p; Đừng có càu nhàu. Đừng xen vào chuyện làm ăn của anh&hell?p;”. Và t&oc?rc;? nghe lờ? anh.
T&oc?rc;? ?m lặng. T&oc?rc;? dặn lòng kh&oc?rc;ng được hỏ? han g&?grave; tớ? những c&oc?rc;ng v?ệc khó khăn và phức tạp của chồng. Cuộc sống của t&oc?rc;? là kh&oc?rc;ng g?an gó? gọn trong mấy chục mét vu&oc?rc;ng, là con đường từ nhà đến chợ và đến trường của con, là những c&oc?rc;ng v?ệc kh&oc?rc;ng t&ec?rc;n nhưng phả? lu&oc?rc;n tay cả ngày kh&oc?rc;ng ngơ? nghỉ. Mẹ chồng rất thương t&oc?rc;?, nhưng bà cũng kh&oc?rc;ng làm được g&?grave; hơn. Từ kh? nằm một chỗ rồ? chỉ loay hoay đ? lạ? trong nhà một cách khó khăn, bà cũng trầm t&?acute;nh hơn và &?acute;t ch?a sẻ, nó? chuyện vớ? con tra? hơn.
Nh?ều lần, t&oc?rc;? nh&?grave;n thấy những vết son, những cộng tóc dà? ngoằn tr&ec?rc;n áo và nghe thấy những “mù? lạ” từ chồng, t&oc?rc;? có thắc mắc th&?grave; anh chỉ g?ả? th&?acute;ch qua loa, là do c&oc?rc;ng v?ệc, rồ? lạ? nhăn nhó, khó chịu. T&oc?rc;? thật kh&oc?rc;ng b?ết phả? làm sao vớ? gương mặt ngày càng lạnh lùng và khó ưa của chồng. Ngườ? chồng ngày xưa của t&oc?rc;? đ&at?lde; b?ến mất hoàn toàn, thay vào đó là một con ngườ? khó h?ểu, cộc cằn và xa lạ b?ết bao.
Cuộc sống của t&oc?rc;? cứ tr&oc?rc;? qua buồn tẻ và nhạt thếch như thế. Đều đặn mỗ? ngày. T&oc?rc;? thèm sao một chuyến du lịch, một món quà, một ánh mắt y&ec?rc;u thương, một vòng tay ấm áp từ chồng nhưng mọ? thứ cứ càng ngày càng xa vờ? vợ?. Đọc các bà? báo nhan nhản tr&ec?rc;n mạng nó? về chuyện ngoạ? t&?grave;nh của phụ nữ, t&oc?rc;? bỗng cảm thấy th&oc?rc;ng cảm b?ết bao. Mỗ? ngườ? một hoàn cảnh, có lẽ chỉ kh? nào rơ? đúng vào những tréo ngoe đó th&?grave; con ngườ? ta mớ? đủ th&oc?rc;ng cảm và bao dung cho nhau.
T&oc?rc;? muốn làm g&?grave; đó để thoát khỏ? cuộc sống chán nản và bức bố? này. T&oc?rc;? có cảm g?ác m&?grave;nh kh&oc?rc;ng thể chịu đựng nó được bao l&ac?rc;u nữa. T&oc?rc;? muốn ngoạ? t&?grave;nh. T&oc?rc;? ganh tỵ vớ? những ngườ? dám ngoạ? t&?grave;nh, dám nổ? loạn như Nga. Có lẽ, t&oc?rc;? thà mang tộ? ngoạ? t&?grave;nh chứ kh&oc?rc;ng thể chịu đựng cuộc sống như thế này nữa. T&oc?rc;? đang bị ức chế và muốn nổ? loạn.
Theo Eva