(ĐSPL) - Trong lúc say bồ đà, Mạnh dùng dao chém 5 ngườ?, trong đó có chị gá? và mẹ ruột của mình. Vẫn chưa đủ, gã còn dùng cuốc bổ vào đầu của 4 ngườ? khác kh?ến ha? đứa trẻ sơ s?nh tử vong. Nỗ? đau mất con quá lớn, nhưng vì tình ngườ?, mẹ của ha? đứa trẻ tử vong đã v?ết đơn x?n g?ảm án cho kẻ sát hạ? con mình.
Chém ngườ? đ?ên loạn vì say bồ đà
Phan Văn Mạnh (24 tuổ?, ngụ xã Long Tân, huyện Nhơn Trạch, tỉnh Đồng Na?) là đố? tượng đã có vợ và con nhưng lạ? bị ngh?ện ma túy nặng, thường xuyên gây mất trật tự địa phương mỗ? kh? lên cơn. Qua nh?ều lần khuyên ngăn không được, công an lập hồ sơ đưa gã đ? ca? ngh?ện tập trung tạ? trung tâm. Khoảng thờ? g?an này, gã tỏ ra h?ền lành chờ quyết định đưa đ? ca?. Vào ngày 19/6/2012, gã đến nhà anh Trần Công Lợ? ở cùng xã để chơ?. Trong kh? đang ngồ? trò chuyện thì Lợ? lấy bồ đà ra hút. Cùng lúc này, có thêm một số đố? tượng khác cũng tham g?a buổ? t?ệc bồ đà. Vốn là một con ngh?ện, ngử? thấy khó? bồ đà, cơn thèm thuốc lạ? dâng lên. Gã cố kìm nén, nhưng cơn thèm càng lấn át lý trí. Bên cạnh đó, nhóm của Lợ? lạ? mờ? Mạnh “cùng dùng cho vu?”. Sau một hồ?, không kìm được, gã chạy đến, chộp lấy một nhúm bồ đà, dùng bật lửa đốt để hút. Cơn ngh?ện được bồ đà “vỗ về”, gã vẫn cảm thấy thèm nên hút tù tì 5 hơ? l?ên tục.
Kh? cơn ngh?ện đã được thỏa mãn, Mạnh mớ? cảm nhận có đ?ều gì đó khác b?ệt lớn dần trong đầu óc. Gã vộ? vàng chạy về nhà, x?n mẹ là bà Trần Thị X. và chị gá? là Phan Thị G. ít t?ền. Tuy nh?ên, ha? ngườ? phụ nữ b?ết Mạnh x?n t?ền đ? mua thuốc ph?ện nên không cho. Ngay lập tức, gã cầu x?n: “Con mớ? hút bồ đà xong. Có lẽ con say thuốc, thấy trong ngườ? có gì đó lạ lắm. Mẹ tró? tay chân con lạ?, nếu không con làm gì sa? trá? con cũng không b?ết nữa”. Bà X. thương, lạ? sợ cột dây trong cơn ngh?ện sẽ kh?ến con tra? tự tử nên không tró? mà chỉ dùng khăn lau mặt và nước sạch tạt vào ngườ? Mạnh vớ? ý định cho gã tỉnh. Chỉ mớ? và? gáo nước được tạt vào ngườ?, bỗng nh?ên, Mạnh manh động, lấy con dao chặt đá để trước thềm chạy vào chém thẳng vào đầu của mẹ và chị gá?. Chỉ đến kh? ha? ngườ? phụ nữ bất tỉnh dướ? sàn nhà thì gã mớ? chịu dừng tay.
Vẫn chưa cảm thấy “đã tay”, Mạnh cầm dao chạy ra ngoà? đường thấy anh Nguyễn Đăng T. (28 tuổ?) chở chị Nguyễn Thị Th. (30 tuổ?) và cháu Nguyễn Thị Trang Đ. (4 tuổ?), gã l?ền vung dao rượt theo và chém nh?ều nhát vào cả ba ngườ?. Anh T và chị Th. đau đớn hét lớn kêu cứu. Một số ngườ? dân ở gần đó nghe t?ếng kêu l?ền chạy ra bao vây, g?ật con dao trên tay Mạnh. Tuy nh?ên, gã vùng vằng nên mọ? ngườ? không thể bắt lạ?.
Thoát khỏ? vòng vây, Mạnh chạy ra đống đá gần đó lấy một cây cuốc xông thẳng vào nhà của chị Phạm Thị Thu H. (34 tuổ?). Lúc này, chị H. đang đ? làm, nhờ mẹ là bà Hồ Thị P. ở nhà g?ữ ha? con gá? s?nh đô? là Nguyễn Phương L. và Nguyễn Phương V. (cùng SN 2011) và cháu Phạm Duy C. (12 tuổ?). Kh? chạy vào nhà, thấy bà P. đứng trước cửa chơ? cùng em C., gã l?ền vung cuốc chém trọng thương cả ha? ngườ?. Không chỉ thế, gã lần mò, chạy thẳng vào trong nhà, đến bên ch?ếc nô? thấy ha? em L. và V. đang ngủ thì dùng cuốc bổ vào cả ha? em. Cùng lúc này, công an nghe thông t?n của ngườ? dân l?ền chạy đến trấn áp và bắt được gã ngh?ện cuồng đ?ên.
Kh? bị bắt, Mạnh đang phê thuốc, vùng mạnh không chịu về đồn. Tuy nh?ên, sự chống cự của gã vẫn phả? khuất phục trước sự cứng rắn của các đ?ều tra v?ên. Tạ? đồn công an, đô? mắt gã vẫn lờ đờ, đầu óc quay cuồng. Đến tố? cùng ngày, cơn ngh?ện dứt, gã không h?ểu vì sao mình lạ? bị còng tay. Gã ú ớ hỏ? vừa có chuyện gì xảy ra. Kh? đ?ều tra v?ên cho b?ết sự đ?ên cuồng của mình, lần lượt vung hung khí chém trọng thương tất thảy 9 ngườ?, trong đó có cả chị gá? và mẹ ruột thì gã chỉ b?ết ngồ? th?nh lặng vớ? vẻ hững hờ.
Sau kh? Mạnh bị bắt, tất cả nạn nhân đều được đưa đến bệnh v?ện cấp cứu. Tuy nh?ên, do vết thương quá nặng, ha? em L. và V. lạ? còn quá nhỏ nên đã tử vong.
Khẩn th?ết x?n g?ảm án cho kẻ sát hạ? ha? con
Một buổ? sáng tháng 5/2013, Tòa phúc thẩm TANDTC tạ? TP.HCM đã mở ph?ên tòa phúc thẩm xét xử Phan Văn Mạnh về tộ? g?ết ngườ?. Đứng trước vành móng ngựa, nghe t?ếng thút thít của ngườ? thân phía sau, gã líu lưỡ? không nó? được đ?ều gì. Sau một hồ? vị chủ tọa phân tích đúng sa? về hành v? đã gây ra, cũng như nhắc nhở phả? g?ữ bình tĩnh để trả lờ? những câu hỏ? thẩm vấn thì gã mớ? cất được lờ?. Mạnh thừa nhận, hôm xảy ra vụ án, kh? đến nhà anh Lợ?, thấy mọ? ngườ? hút bồ đà nên cơn ngh?ện nổ? lên.
“Bị cáo nghĩ sao mà lạ? dùng bồ đà?”. Gã lí nhí: “Tạ? tô? nghĩ hút bồ đà sẽ không có chuyện gì xảy ra. Vả lạ?, kh? đó, nh?ều trẻ em cũng hút mà không sao nên tô? mớ? dùng thử”. Bị cáo có b?ết dùng chất gây ngh?ện là sa? phạm pháp luật?”. Gã cú? đầu, ha? tay vân vê tà áo: “Dạ, bị cáo b?ết. Nhưng bị cáo không nghĩ mình lạ? bị say thuốc rồ? gây nên chuyện lớn như thế”.
Ngồ? ngay hàng ghế đầu t?ên dành cho g?a đình bị hạ?, chị H., mẹ của ha? em song s?nh L. và V. không thể kìm được những dòng nước mắt kh? nỗ? đau mất con được khơ? lạ?. Chị H. nghẹn ngào cho b?ết, sáng hôm đó, chị vẫn cho ha? con bú và đùa g?ỡn một cách vu? vẻ. Trước kh? đ? làm, chị còn nhờ mẹ trông nom ha? con để mình đ? k?ếm t?ền mua sữa. Đến ch?ều, đang làm v?ệc thì chị nhận được đ?ện thoạ? của đứa con gá? lớn khóc nấc: “Ha? em ngườ? đầy máu mẹ ơ?!”. Không h?ểu con gá? nó? chuyện gì, chị hét lớn: “Con nó? lạ? mẹ nghe nào”. Nhưng trả lờ? chị chỉ là t?ếng khóc nghẹn ngào. Chị l?ền x?n công ty được nghỉ để về nhà xem có chuyện gì xảy ra. Về đến đầu cổng, chị đã nhìn thấy rất nh?ều ngườ? trong nhà. Hàng xóm l?ền chạy ra nó? nhẹ: “Ha? đứa bé song s?nh bị thằng Mạnh lên cơn ngh?ện dùng cuốc bổ trọng thương”. Không chịu được nỗ? đau, chị ngã quị.
Được hàng xóm chăm sóc, một lúc sau, chị H. tỉnh dậy và nhờ mọ? ngườ? chở lên bệnh v?ện. Lúc này, bác sĩ thông báo: “Dù đã rất cố gắng, nhưng cả ha? cháu đã tử vong”. Chị chết lặng, khóc không thành t?ếng. Từ ngày ha? đứa con qua đờ?, chị H. quá suy sụp, phả? x?n công ty cho nghỉ v?ệc.
Từ ngày vụ án xảy ra, chị hận Mạnh lắm. Nh?ều lúc, ngồ? buồn, chị lạ? mong phía g?a đình gã đến hỏ? thăm, nó? một lờ? x?n lỗ?, thắp cho ha? đứa con cây nhang. Tuy nh?ên, sự mong ngóng đó cứ trô? xa hoà?. Cũng vì đ?ều này, chị lạ? càng g?ận gã hơn. “Nếu Mạnh có đánh đổ? tính mạng thì ha? con của tô? cũng không thể sống nổ?”, ngườ? mẹ g?ận dữ. Tuy nh?ên, trong ph?ên sơ thẩm, Mạnh bị tuyên mức tử hình, trong lòng chị lạ? dấy lên nỗ? xót xa. Là một ngườ? mẹ mất ha? đứa con, chị thấm thía nỗ? đau. Nhìn những g?ọt nước mắt bà X., nạn nhân và cũng chính là mẹ của Mạnh, chị H. lạ? nhớ tớ? nỗ? đau của chính mình. “Vì tình ngườ?, vì là những ngườ? mẹ, tô? không muốn nhìn thấy bà X. lạ? đau buồn, thảm th?ết kh? Mạnh bị tử hình. Do đó, tô? đã v?ết đơn x?n g?ảm án”. Trong ph?ên tòa hôm ấy, chị cũng khẩn th?ết góp lờ? cùng bà X. x?n g?ảm án cho Mạnh.
G?ờ nghị án kết thúc, HĐXX nhận định, mặc dù Mạnh có nh?ều tình t?ết g?ảm án như kha? báo thành khẩn, đã bồ? thường một phần trách nh?ệm dân sự. Tuy nh?ên, hành v? của bị cáo là hết sức man rợ, dùng hung khí gây thương tích cho nh?ều ngườ?, trong đó có cả chị gá? và mẹ ruột. Đặc b?êt, Mạnh đã dùng cuốc sát hạ? ha? đứa trẻ song s?nh. Từ những đ?ều này, tòa tuyên y án tử hình đố? vớ? Mạnh.
Nỗ? đau không thể nguô? ngoa? Trong g?ờ tuyên án, kh? nghe HĐXX nhắc đến hành v? tàn độc của Mạnh đố? vớ? ha? đứa con thơ tộ? ngh?ệp của mình, chị H. nghẹn ngào, cố ngăn những dòng nước mắt. Nhưng, càng cố thì nỗ? đau càng dâng cao, ngườ? mẹ ngã quị ngất xỉu. Trong lúc nửa mê nửa tỉnh chị H cất lờ?: “Nỗ? đau mất con không bao g?ờ xóa nhòa được trong tô?, nhưng, tô? cũng không mong ngườ? khác mang nỗ? đau g?ống mình”. |
Huy L?nh