Con chưa từng gặp ông ngoà? đờ? sống
chỉ b?ết ông qua sách báo, truyền hình
Cháu kính nể và tôn v?nh ông lắm
Đức độ, tà? năng, kh?êm tốn sáng ngờ?
Đạ? tướng ơ? ông sáng mã? muôn đờ?.
NHỚ ƠN ÔNG CHÁU GÁI MIỀN NAM
Từ ngày ông mã? ra đ?
Cháu cũng chẳng thể làm gì t?ễn ông
Đô? mắt cháu hoà? ngóng trông
Ông ơ? có h?ểu nỗ? lòng cháu mong.
M?ền nam cháu cứ khóc ròng
Nghĩ về Hà Nộ? đau lòng gấp trăm
Nhớ hoà? cống h?ến hàng năm
Kh? mà ông đã hơn trăm tuổ? rồ?.
Đô? mắt ông vẫn xa xô?
Kh? ngày đất nước lên ngô? hòa bình
Bở? lẽ chữ nghĩa thâm tình
Của ngườ? đ? trước Cụ M?nh sáng ngờ?.
Ông ơ? ông hãy nghĩ ngơ?
Ngủ yên g?ấc ngủ về nơ? yên bình
Cho dù đã mất bóng hình
Nhưng Đất v?ệt mã? quang v?nh tên ngà?.
Là một vị tướng th?ên tà?
Là tấm gương sáng cho ma? sau này
Nhớ hoà? cuộc ch?ến đắng cay
Thực dân tàn ác những ngày khở? quân.
Đế quốc mưu lược g?an truân
Nhưng quân ta vẫn cố tuân thủ bền
Cùng nhau gắng sức làm nên
Ch?ến công lừng lẫy đất rền, trờ? vang.
Ơn ông a? cũng gh? mang
Tướng tà? k?ệt xuất sách vàng khắc gh?
Cả đờ? sống bở? chữ vì
Vì dân, vì nước và vì năm châu.
Dâng hoa kính b?ệt ưu sầu
T?ễn ngà? Đạ? tướng cuố? đầu ngh?êm trang
Nước mắt a? cũng thành hàng
Khóc than cho một lễ tang ân tình.
Để luôn tưởng nhớ Quảng Bình
Nơ? mà Đất v?ệt hạ s?nh tướng tà?
Cho chúng ta có ngày ma?
Cho chúng ta được tương la? sáng ngờ? .
Tác g?ả: Ngô Thị K?m Sương
(G?a Huynh, Tánh L?nh, Bình Thuận)